古诗词

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

湖南江西道中十首

刘克庄

去年冬至投僧寺,今岁阳生宿店家。qù nián dōng zhì tóu sēng sì,jīn suì yáng shēng sù diàn jiā。
独夜无人堪晤语,青灯相对结寒花。dú yè wú rén kān wù yǔ,qīng dēng xiāng duì jié hán huā。

湖南江西道中十首

刘克庄

蛮府参军鬓发苍,自调欸乃答渔郎。mán fǔ cān jūn bìn fā cāng,zì diào āi nǎi dá yú láng。
从今诗律应超脱,新吸潇湘入肺肠。cóng jīn shī lǜ yīng chāo tuō,xīn xī xiāo xiāng rù fèi cháng。

湖南江西道中十首

刘克庄

丁男放犊草间嬉,少妇看蚕不画眉。dīng nán fàng dú cǎo jiān xī,shǎo fù kàn cán bù huà méi。
岁暮家家禾绢熟,萍乡风物似豳诗。suì mù jiā jiā hé juàn shú,píng xiāng fēng wù shì bīn shī。

湖南江西道中十首

刘克庄

每嘲介甫行新法,常恨欧公不读书。měi cháo jiè fǔ xíng xīn fǎ,cháng hèn ōu gōng bù dú shū。
浩叹诸刘今已矣,路傍乔木日凋疏。hào tàn zhū liú jīn yǐ yǐ,lù bàng qiáo mù rì diāo shū。

湖南江西道中十首

刘克庄

茫茫衰草与云平,斗气千年不复明。máng máng shuāi cǎo yǔ yún píng,dòu qì qiān nián bù fù míng。
惟有多情篷上月,相随客子过丰城。wéi yǒu duō qíng péng shàng yuè,xiāng suí kè zi guò fēng chéng。

湖南江西道中十首

刘克庄

派里人人有集开,竞师山谷友诚斋。pài lǐ rén rén yǒu jí kāi,jìng shī shān gǔ yǒu chéng zhāi。
只饶白下骑驴叟,不敢勾牵入社来。zhǐ ráo bái xià qí lǘ sǒu,bù gǎn gōu qiān rù shè lái。

湖南江西道中十首

刘克庄

上封已失岳僧期,客问丹霞谢不知。shàng fēng yǐ shī yuè sēng qī,kè wèn dān xiá xiè bù zhī。
懒到登山临水处,始惊筋力减来时。lǎn dào dēng shān lín shuǐ chù,shǐ jīng jīn lì jiǎn lái shí。

豫章二首

刘克庄

湖光如镜了无尘,照见先生白发新。hú guāng rú jìng le wú chén,zhào jiàn xiān shēng bái fā xīn。
岁晚骑驴行万里,始知孺子是高人。suì wǎn qí lǘ xíng wàn lǐ,shǐ zhī rú zi shì gāo rén。

豫章二首

刘克庄

交游回首散如烟,重过洪州隔世然。jiāo yóu huí shǒu sàn rú yān,zhòng guò hóng zhōu gé shì rán。
手种垂杨皆合抱,朱颜安得似当年。shǒu zhǒng chuí yáng jiē hé bào,zhū yán ān dé shì dāng nián。

还杜子野诗卷

刘克庄

老眼昏花废课程,小窗久矣断书声。lǎo yǎn hūn huā fèi kè chéng,xiǎo chuāng jiǔ yǐ duàn shū shēng。
夜来忽得君诗卷,自起挑灯读到明。yè lái hū dé jūn shī juǎn,zì qǐ tiāo dēng dú dào míng。

道傍梅花

刘克庄

风吹千片点征裘,犹记相逢在岭头。fēng chuī qiān piàn diǎn zhēng qiú,yóu jì xiāng féng zài lǐng tóu。
岁晚建州城外见,向人似欲诉离愁。suì wǎn jiàn zhōu chéng wài jiàn,xiàng rén shì yù sù lí chóu。

枕峰寺

刘克庄

夜深投寺解行装,一点寒灯照上方。yè shēn tóu sì jiě xíng zhuāng,yī diǎn hán dēng zhào shàng fāng。
老宿问余何处去,年年来此借禅床。lǎo sù wèn yú hé chù qù,nián nián lái cǐ jiè chán chuáng。

昔方孚若主管云台予监衡岳每岁瑞庆节常聚广化寺拈香癸未此日独至寺中辄题一绝

刘克庄

同作祠官荷圣朝,年年相待放生桥。tóng zuò cí guān hé shèng cháo,nián nián xiāng dài fàng shēng qiáo。
精庐此日来无伴,稽首炉熏自祝尧。jīng lú cǐ rì lái wú bàn,jī shǒu lú xūn zì zhù yáo。

福州道山亭

刘克庄

绝顶烟开霁色新,万家台观密如鳞。jué dǐng yān kāi jì sè xīn,wàn jiā tái guān mì rú lín。
城中楚楚银袍子,来读曾碑有几人。chéng zhōng chǔ chǔ yín páo zi,lái dú céng bēi yǒu jǐ rén。

建州

刘克庄

风紧云高雪尚悭,建州城北倚阑干。fēng jǐn yún gāo xuě shàng qiān,jiàn zhōu chéng běi yǐ lán gàn。
林梢淡日红如线,应为梅花暖晚寒。lín shāo dàn rì hóng rú xiàn,yīng wèi méi huā nuǎn wǎn hán。