古诗词

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

丁宽与易俱东去,神秀离禅作北宗。dīng kuān yǔ yì jù dōng qù,shén xiù lí chán zuò běi zōng。
天恐孤山无种子,一枝分擘付寒翁。tiān kǒng gū shān wú zhǒng zi,yī zhī fēn bāi fù hán wēng。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

有香影处即追攀,岂必西湖水月间。yǒu xiāng yǐng chù jí zhuī pān,qǐ bì xī hú shuǐ yuè jiān。
若问何人传此诀,后村翁授小孤山。ruò wèn hé rén chuán cǐ jué,hòu cūn wēng shòu xiǎo gū shān。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

翁与梅花即主宾,月中缟袂对乌巾。wēng yǔ méi huā jí zhǔ bīn,yuè zhōng gǎo mèi duì wū jīn。
不知卫玠何为者,举世推他作玉人。bù zhī wèi jiè hé wèi zhě,jǔ shì tuī tā zuò yù rén。

二叠

刘克庄

晚作园翁自荷锄,春风那肯到吾庐。wǎn zuò yuán wēng zì hé chú,chūn fēng nà kěn dào wú lú。
且须怜意著芳洁,才说和羹俗了渠。qiě xū lián yì zhù fāng jié,cái shuō hé gēng sú le qú。

二叠

刘克庄

生在荒山野水傍,可曾倚市更窥墙。shēng zài huāng shān yě shuǐ bàng,kě céng yǐ shì gèng kuī qiáng。
幽妍丑杀施朱女,高洁贤于傅粉郎。yōu yán chǒu shā shī zhū nǚ,gāo jié xián yú fù fěn láng。

二叠

刘克庄

汉魏诸贤韵已卑,六朝人物复何为。hàn wèi zhū xián yùn yǐ bēi,liù cháo rén wù fù hé wèi。
平生老子羞由径,不识虫儿与玉儿。píng shēng lǎo zi xiū yóu jìng,bù shí chóng ér yǔ yù ér。

二叠

刘克庄

浮休叹柳斫为薪,子美怜梅傍战尘。fú xiū tàn liǔ zhuó wèi xīn,zi měi lián méi bàng zhàn chén。
只愿玉关烽燧息,老身长作看花人。zhǐ yuàn yù guān fēng suì xī,lǎo shēn zhǎng zuò kàn huā rén。

二叠

刘克庄

环子丽华皆已美,谪仙狎客两堪悲。huán zi lì huá jiē yǐ měi,zhé xiān xiá kè liǎng kān bēi。
悬知千载难湔洗,留下沉香结绮诗。xuán zhī qiān zài nán jiān xǐ,liú xià chén xiāng jié qǐ shī。

二叠

刘克庄

百卉凋零独凛然,谷风栗烈涧冰坚。bǎi huì diāo líng dú lǐn rán,gǔ fēng lì liè jiàn bīng jiān。
阴山餐雪有臣节,中野履霜无母怜。yīn shān cān xuě yǒu chén jié,zhōng yě lǚ shuāng wú mǔ lián。

二叠

刘克庄

暮年鼻塞等薰莸,高摘浓薰两罢休。mù nián bí sāi děng xūn yóu,gāo zhāi nóng xūn liǎng bà xiū。
奴折长枝汲薪水,老夫不复置香篝。nú zhé zhǎng zhī jí xīn shuǐ,lǎo fū bù fù zhì xiāng gōu。

二叠

刘克庄

看来天地萃精英,占断人间一味清。kàn lái tiān dì cuì jīng yīng,zhàn duàn rén jiān yī wèi qīng。
唤作花王应不忝,未应但做水仙兄。huàn zuò huā wáng yīng bù tiǎn,wèi yīng dàn zuò shuǐ xiān xiōng。

二叠

刘克庄

呕出心肝撚短髭,篱边沙际动移时。ǒu chū xīn gān niǎn duǎn zī,lí biān shā jì dòng yí shí。
獠奴窃笑翁迂阔,因斫梅诗忘午炊。liáo nú qiè xiào wēng yū kuò,yīn zhuó méi shī wàng wǔ chuī。

二叠

刘克庄

锦囊玉笛昔追从,度曲联诗雪月中。jǐn náng yù dí xī zhuī cóng,dù qū lián shī xuě yuè zhōng。
老对梅花无意味,欠诗欠笛欠花翁。lǎo duì méi huā wú yì wèi,qiàn shī qiàn dí qiàn huā wēng。

三叠

刘克庄

唐时才子总能诗,张祜轻狂李益痴。táng shí cái zi zǒng néng shī,zhāng hù qīng kuáng lǐ yì chī。
管甚三姨偷玉笛,诳他小玉写乌丝。guǎn shén sān yí tōu yù dí,kuáng tā xiǎo yù xiě wū sī。

三叠

刘克庄

银烛千枝插树头,烛光花气半空浮。yín zhú qiān zhī chā shù tóu,zhú guāng huā qì bàn kōng fú。
人间富贵真珠室,天上通明白玉楼。rén jiān fù guì zhēn zhū shì,tiān shàng tōng míng bái yù lóu。