古诗词

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

冬至四绝

刘克庄

献寿上公先入阁,书云太史亦登台。xiàn shòu shàng gōng xiān rù gé,shū yún tài shǐ yì dēng tái。
惟应闲杀明农叟,起晏柴门晓未开。wéi yīng xián shā míng nóng sǒu,qǐ yàn chái mén xiǎo wèi kāi。

有感二首

刘克庄

桓司马欲兵夫子,哥利王曾丑释迦。huán sī mǎ yù bīng fū zi,gē lì wáng céng chǒu shì jiā。
血面何须九坠臂,忮心终不怨镆铘。xuè miàn hé xū jiǔ zhuì bì,zhì xīn zhōng bù yuàn mò yé。

有感二首

刘克庄

夷齐怨恶本不念,尧桀是非今亦忘。yí qí yuàn è běn bù niàn,yáo jié shì fēi jīn yì wàng。
不知伍子嗔何甚,魄化为潮日夜忙。bù zhī wǔ zi chēn hé shén,pò huà wèi cháo rì yè máng。

八十吟十绝

刘克庄

就莆食菜国恩优,昼锦全胜万里侯。jiù pú shí cài guó ēn yōu,zhòu jǐn quán shèng wàn lǐ hóu。
却笑向来师尚父,磻溪不老老营丘。què xiào xiàng lái shī shàng fù,pán xī bù lǎo lǎo yíng qiū。

八十吟十绝

刘克庄

至道之精以治身,推其土苴足经纶。zhì dào zhī jīng yǐ zhì shēn,tuī qí tǔ jū zú jīng lún。
矢诗自儆侬衰惰,未有工夫儆国人。shǐ shī zì jǐng nóng shuāi duò,wèi yǒu gōng fū jǐng guó rén。

八十吟十绝

刘克庄

汉承秦后古书亡,太息高文总未遑。hàn chéng qín hòu gǔ shū wáng,tài xī gāo wén zǒng wèi huáng。
六叶蒲轮迎一老,元来却是议明堂。liù yè pú lún yíng yī lǎo,yuán lái què shì yì míng táng。

八十吟十绝

刘克庄

文叔差增似往时,君房只是向来痴。wén shū chà zēng shì wǎng shí,jūn fáng zhǐ shì xiàng lái chī。
谁知有个羊裘叟,汉鼎悬渠一钓丝。shuí zhī yǒu gè yáng qiú sǒu,hàn dǐng xuán qú yī diào sī。

八十吟十绝

刘克庄

逃秦博士浮丘伯,传说今犹在海中。táo qín bó shì fú qiū bó,chuán shuō jīn yóu zài hǎi zhōng。
自古仙多儒者做,安知吾不蹑高风。zì gǔ xiān duō rú zhě zuò,ān zhī wú bù niè gāo fēng。

八十吟十绝

刘克庄

八十馀岁老儒生,见帝谆谆劝力行。bā shí yú suì lǎo rú shēng,jiàn dì zhūn zhūn quàn lì xíng。
应被伏生辕固笑,两贤终是十年兄。yīng bèi fú shēng yuán gù xiào,liǎng xián zhōng shì shí nián xiōng。

八十吟十绝

刘克庄

纵心以后决求归,曰耄之年永息机。zòng xīn yǐ hòu jué qiú guī,yuē mào zhī nián yǒng xī jī。
蔬食不消人祝饐,布裘安用妾熏衣。shū shí bù xiāo rén zhù yì,bù qiú ān yòng qiè xūn yī。

八十吟十绝

刘克庄

诚翁仅有四千首,惟放翁几满万篇。chéng wēng jǐn yǒu sì qiān shǒu,wéi fàng wēng jǐ mǎn wàn piān。
老子胸中有残锦,问天乞与放翁年。lǎo zi xiōng zhōng yǒu cán jǐn,wèn tiān qǐ yǔ fàng wēng nián。

八十吟十绝

刘克庄

试笔懒题新郁垒,拂尘聊挂古钟馗。shì bǐ lǎn tí xīn yù lěi,fú chén liáo guà gǔ zhōng kuí。
斑衣纪节诸孙喜,白首添年一老悲。bān yī jì jié zhū sūn xǐ,bái shǒu tiān nián yī lǎo bēi。

八十吟十绝

刘克庄

伯伦酒颂老叉诗,腹愤胸奇略泄之。bó lún jiǔ sòng lǎo chā shī,fù fèn xiōng qí lüè xiè zhī。
别著潜书并悔稿,后千百载有人知。bié zhù qián shū bìng huǐ gǎo,hòu qiān bǎi zài yǒu rén zhī。

书事三绝

刘克庄

耳根闻得吴田熟,客自吴归乃不然。ěr gēn wén dé wú tián shú,kè zì wú guī nǎi bù rán。
中户无粮支卒岁,上都有雪瑞来年。zhōng hù wú liáng zhī zú suì,shàng dōu yǒu xuě ruì lái nián。

书事三绝

刘克庄

蜀相昔曾耕渭上,汉家今有籴湟中。shǔ xiāng xī céng gēng wèi shàng,hàn jiā jīn yǒu dí huáng zhōng。
唱筹但欲令边实,悬罄谁知虑国空。chàng chóu dàn yù lìng biān shí,xuán qìng shuí zhī lǜ guó kōng。