古诗词

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

植物惟松柏,苍苍贯四时。zhí wù wéi sōng bǎi,cāng cāng guàn sì shí。
岁虽寒不改,人到老方知。suì suī hán bù gǎi,rén dào lǎo fāng zhī。
风籁龙吟冷,冰枝鹤立危。fēng lài lóng yín lěng,bīng zhī hè lì wēi。
一株独青在,万木后凋谁。yī zhū dú qīng zài,wàn mù hòu diāo shuí。
齐寝樵苏矣,秦宫点涴之。qí qǐn qiáo sū yǐ,qín gōng diǎn wò zhī。
斧斤寻未已,善保栋梁姿。fǔ jīn xún wèi yǐ,shàn bǎo dòng liáng zī。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

松柏无姿媚,平时未易看。sōng bǎi wú zī mèi,píng shí wèi yì kàn。
要知渠特操,直待岁隆寒。yào zhī qú tè cāo,zhí dài suì lóng hán。
塞草枯先白,江枫冷变丹。sāi cǎo kū xiān bái,jiāng fēng lěng biàn dān。
凛然友青士,至此识苍官。lǐn rán yǒu qīng shì,zhì cǐ shí cāng guān。
物遁天刑少,人全晚节难。wù dùn tiān xíng shǎo,rén quán wǎn jié nán。
惟应漆园叟,与蕣合而观。wéi yīng qī yuán sǒu,yǔ shùn hé ér guān。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

珠玉嫌轻炫,深藏意自佳。zhū yù xián qīng xuàn,shēn cáng yì zì jiā。
不归胡贾手,却入褐夫怀。bù guī hú jiǎ shǒu,què rù hè fū huái。
宽博宁儒戏,从容与道偕。kuān bó níng rú xì,cóng róng yǔ dào xié。
用之荐郊庙,舍则媚渊崖。yòng zhī jiàn jiāo miào,shě zé mèi yuān yá。
龙起惊空藏,虹来贯小斋。lóng qǐ jīng kōng cáng,hóng lái guàn xiǎo zhāi。
平生不求售,非为价难谐。píng shēng bù qiú shòu,fēi wèi jià nán xié。

志仁监簿示五言十五韵夸徐潭之胜次韵一首

刘克庄

岚翠屏环墅,溪光练抹坤。lán cuì píng huán shù,xī guāng liàn mǒ kūn。
尚书华栋改,先辈钓矶存。shàng shū huá dòng gǎi,xiān bèi diào jī cún。
久卧漳滨疾,谁招楚泽魂。jiǔ wò zhāng bīn jí,shuí zhāo chǔ zé hún。
昔惭葵卫足,今喜叶归根。xī cán kuí wèi zú,jīn xǐ yè guī gēn。
自志台卿墓,休争谢傅墩。zì zhì tái qīng mù,xiū zhēng xiè fù dūn。
牧慵贪草暖,鸟急怕林昏。mù yōng tān cǎo nuǎn,niǎo jí pà lín hūn。
时许樵分席,何烦客扫门。shí xǔ qiáo fēn xí,hé fán kè sǎo mén。
早嫌皮袋臭,晚悟髑髅尊。zǎo xián pí dài chòu,wǎn wù dú lóu zūn。
童子便高枕,偷儿瞰短垣。tóng zi biàn gāo zhěn,tōu ér kàn duǎn yuán。
岁寒始知柏,劫火不焚璠。suì hán shǐ zhī bǎi,jié huǒ bù fén fán。
恩未忘簪履,衰难恋厩轩。ēn wèi wàng zān lǚ,shuāi nán liàn jiù xuān。
抽身脱胶扰,掩耳避啾喧。chōu shēn tuō jiāo rǎo,yǎn ěr bì jiū xuān。
联句那无藉,藏书幸有繁。lián jù nà wú jí,cáng shū xìng yǒu fán。
故交频暖热,新贵断寒暄。gù jiāo pín nuǎn rè,xīn guì duàn hán xuān。
篱落多疏阙,犹须折柳樊。lí luò duō shū quē,yóu xū zhé liǔ fán。

进读唐鉴彻章谢恩唐律一首二十韵

刘克庄

勋华嗟已远,最近莫如唐。xūn huá jiē yǐ yuǎn,zuì jìn mò rú táng。
祖禹忠于宋,云周监有商。zǔ yǔ zhōng yú sòng,yún zhōu jiān yǒu shāng。
虽然张万目,终未立三纲。suī rán zhāng wàn mù,zhōng wèi lì sān gāng。
贞观初勤恤,开元未怠荒。zhēn guān chū qín xù,kāi yuán wèi dài huāng。
录忘曲江献,镜惜郑公亡。lù wàng qū jiāng xiàn,jìng xī zhèng gōng wáng。
节镇私斋钺,兵权假贵珰。jié zhèn sī zhāi yuè,bīng quán jiǎ guì dāng。
甫闻平夏蜀,寻又失河湟。fǔ wén píng xià shǔ,xún yòu shī hé huáng。
历历前朝事,惓惓治世防。lì lì qián cháo shì,quán quán zhì shì fáng。
几年藏秘府,一日进华光。jǐ nián cáng mì fǔ,yī rì jìn huá guāng。
主圣勤稽古,臣愚值彻章。zhǔ shèng qín jī gǔ,chén yú zhí chè zhāng。
重瞳悉该贯,呐舌愧精详。zhòng tóng xī gāi guàn,nà shé kuì jīng xiáng。
前接夔龙武,后陪鹓鹭行。qián jiē kuí lóng wǔ,hòu péi yuān lù xíng。
舜歌奎宿灿,镐宴木天凉。shùn gē kuí sù càn,gǎo yàn mù tiān liáng。
凤夸分新焙,鱼须出尚方。fèng kuā fēn xīn bèi,yú xū chū shàng fāng。
玉骢五花白,宝带万钉黄。yù cōng wǔ huā bái,bǎo dài wàn dīng huáng。
内酝沾宣劝,朝衣惹御香。nèi yùn zhān xuān quàn,cháo yī rě yù xiāng。
染濡乏才藻,赓载仰明良。rǎn rú fá cái zǎo,gēng zài yǎng míng liáng。
拔擢由民伍,推迁侍帝旁。bá zhuó yóu mín wǔ,tuī qiān shì dì páng。
荣犹恋旃厦,惫不任簪裳。róng yóu liàn zhān shà,bèi bù rèn zān shang。
尚念申公老,非如贺监狂。shàng niàn shēn gōng lǎo,fēi rú hè jiān kuáng。

咏史二首

刘克庄

虏入中原力不支,洛阳名胜浪相推。lǔ rù zhōng yuán lì bù zhī,luò yáng míng shèng làng xiāng tuī。
可怜挥麈人如璧,半夜排墙尚未知。kě lián huī zhǔ rén rú bì,bàn yè pái qiáng shàng wèi zhī。

咏史二首

刘克庄

保惜金瓯未必非,台城至竟亦灰飞。bǎo xī jīn ōu wèi bì fēi,tái chéng zhì jìng yì huī fēi。
隐侯老任梁朝事,却为闲情减带围。yǐn hóu lǎo rèn liáng cháo shì,què wèi xián qíng jiǎn dài wéi。

宿山中十首

刘克庄

城中人怪我,清旦买芒鞋。chéng zhōng rén guài wǒ,qīng dàn mǎi máng xié。
君若知其趣,还应日日来。jūn ruò zhī qí qù,hái yīng rì rì lái。

宿山中十首

刘克庄

玉辔上沙堤,金鞍戍碛西。yù pèi shàng shā dī,jīn ān shù qì xī。
何如寒涧底,落日蹇驴嘶。hé rú hán jiàn dǐ,luò rì jiǎn lǘ sī。

宿山中十首

刘克庄

就泉为碓屋,累石作书龛。jiù quán wèi duì wū,lèi shí zuò shū kān。
有意耕汾曲,无心起水南。yǒu yì gēng fén qū,wú xīn qǐ shuǐ nán。

宿山中十首

刘克庄

市脯店犹远,刈刍人未归。shì pú diàn yóu yuǎn,yì chú rén wèi guī。
夜深语童子,且掩半边扉。yè shēn yǔ tóng zi,qiě yǎn bàn biān fēi。

宿山中十首

刘克庄

路危防陟远,溪黑阻穷深。lù wēi fáng zhì yuǎn,xī hēi zǔ qióng shēn。
凉月如高士,频招未出林。liáng yuè rú gāo shì,pín zhāo wèi chū lín。

宿山中十首

刘克庄

岩僧殊好事,绝顶庙龙君。yán sēng shū hǎo shì,jué dǐng miào lóng jūn。
勿笑一泓水,能生六合云。wù xiào yī hóng shuǐ,néng shēng liù hé yún。

宿山中十首

刘克庄

崖居供给少,不用犬防篱。yá jū gōng gěi shǎo,bù yòng quǎn fáng lí。
只恐偷儿黠,来窥壁上诗。zhǐ kǒng tōu ér xiá,lái kuī bì shàng shī。

宿山中十首

刘克庄

山中无价宝,月色与泉声。shān zhōng wú jià bǎo,yuè sè yǔ quán shēng。
莫向贵人说,将为有力争。mò xiàng guì rén shuō,jiāng wèi yǒu lì zhēng。