古诗词

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

先生拟把衣冠挂,稚子能操杖履从。xiān shēng nǐ bǎ yī guān guà,zhì zi néng cāo zhàng lǚ cóng。
叔夜只堪伴鱼鸟,子云何至况蛇龙。shū yè zhǐ kān bàn yú niǎo,zi yún hé zhì kuàng shé lóng。
豹皮尚欲留名死,鸡肋安知与怒逢。bào pí shàng yù liú míng sǐ,jī lē ān zhī yǔ nù féng。
老去自鸣还自止,篑桴何敢间金钟。lǎo qù zì míng hái zì zhǐ,kuì fú hé gǎn jiān jīn zhōng。

三日喜雨呈张守

刘克庄

方寸忧勤匝四封,兵厨不爨鲜欢悰。fāng cùn yōu qín zā sì fēng,bīng chú bù cuàn xiān huān cóng。
青苗暂阁农加额,朱表亲题帝动容。qīng miáo zàn gé nóng jiā é,zhū biǎo qīn tí dì dòng róng。
便著蓑衣驾秧马,莫投铁简起湫龙。biàn zhù suō yī jià yāng mǎ,mò tóu tiě jiǎn qǐ jiǎo lóng。
邦人唤作张侯雨,三日油云泼墨浓。bāng rén huàn zuò zhāng hóu yǔ,sān rì yóu yún pō mò nóng。

又和六首

刘克庄

浃日甘霖遍履封,悬知苍昊鉴丹悰。jiā rì gān lín biàn lǚ fēng,xuán zhī cāng hào jiàn dān cóng。
蔬肠贤牧通斋禁,菜色愚民有喜容。shū cháng xián mù tōng zhāi jìn,cài sè yú mín yǒu xǐ róng。
鬻马余犹堪买犊,刑鹅公不更祠龙。yù mǎ yú yóu kān mǎi dú,xíng é gōng bù gèng cí lóng。
去年恨杀茅柴薄,惭愧而今琥珀浓。qù nián hèn shā máo chái báo,cán kuì ér jīn hǔ pò nóng。

又和六首

刘克庄

四山犹被乱云封,卧听檐声洗病悰。sì shān yóu bèi luàn yún fēng,wò tīng yán shēng xǐ bìng cóng。
焦谷萌芽非尔力,晚花膏沐为谁容。jiāo gǔ méng yá fēi ěr lì,wǎn huā gāo mù wèi shuí róng。
水田渺渺飞双鹭,晹谷徐徐起六龙。shuǐ tián miǎo miǎo fēi shuāng lù,yì gǔ xú xú qǐ liù lóng。
莫道农家无供帐,扶疏绕屋绿阴浓。mò dào nóng jiā wú gōng zhàng,fú shū rào wū lǜ yīn nóng。

又和六首

刘克庄

曾抗归田疏几封,天高殊未察微悰。céng kàng guī tián shū jǐ fēng,tiān gāo shū wèi chá wēi cóng。
时人今雨谁相过,地主春风独见容。shí rén jīn yǔ shuí xiāng guò,dì zhǔ chūn fēng dú jiàn róng。
取友肯遗沮桀溺,论功不下弃勾龙。qǔ yǒu kěn yí jǔ jié nì,lùn gōng bù xià qì gōu lóng。
眉间黄色元无事,因拆诗筒一点浓。méi jiān huáng sè yuán wú shì,yīn chāi shī tǒng yī diǎn nóng。

又和六首

刘克庄

乡县俱叨析爵封,弟兄麾节愧慆悰。xiāng xiàn jù dāo xī jué fēng,dì xiōng huī jié kuì tāo cóng。
腐红有兆宽枵腹,新渌无端照丑容。fǔ hóng yǒu zhào kuān xiāo fù,xīn lù wú duān zhào chǒu róng。
青草池荒休去蝈,黄梅雨歇近分龙。qīng cǎo chí huāng xiū qù guō,huáng méi yǔ xiē jìn fēn lóng。
即今诸老调元手,野叟闲愁浪自浓。jí jīn zhū lǎo diào yuán shǒu,yě sǒu xián chóu làng zì nóng。

又和六首

刘克庄

薰蔷薇水启函封,妙语端能破闷悰。xūn qiáng wēi shuǐ qǐ hán fēng,miào yǔ duān néng pò mèn cóng。
自请把麾行雅志,渠能腰扇障羞容。zì qǐng bǎ huī xíng yǎ zhì,qú néng yāo shàn zhàng xiū róng。
居然雄狡伏麟凤,何止杰魁如虎龙。jū rán xióng jiǎo fú lín fèng,hé zhǐ jié kuí rú hǔ lóng。
致了丰年归未晚,西来诏墨似鸦浓。zhì le fēng nián guī wèi wǎn,xī lái zhào mò shì yā nóng。

又和六首

刘克庄

昨闻英断有烹封,泽畔累臣抱寸悰。zuó wén yīng duàn yǒu pēng fēng,zé pàn lèi chén bào cùn cóng。
巧智不如葵卫足,曲蟠谁与木为容。qiǎo zhì bù rú kuí wèi zú,qū pán shuí yǔ mù wèi róng。
祠官失职惭虚蠹,野老无知祷象龙。cí guān shī zhí cán xū dù,yě lǎo wú zhī dǎo xiàng lóng。
欲上高楼瞻魏阙,乱山千叠暮云浓。yù shàng gāo lóu zhān wèi quē,luàn shān qiān dié mù yún nóng。

居厚弟诗将活鹿寿余次韵一首

刘克庄

从猎曾陪汉建章,肄歌遣寿鲁灵光。cóng liè céng péi hàn jiàn zhāng,yì gē qiǎn shòu lǔ líng guāng。
山林放去全渠性,町疃归来获此祥。shān lín fàng qù quán qú xìng,tīng tuǎn guī lái huò cǐ xiáng。
却笑缋皮资少府,底须折角向朝堂。què xiào huì pí zī shǎo fǔ,dǐ xū zhé jiǎo xiàng cháo táng。
残年不作蕉中梦,得丧冥心付一觞。cán nián bù zuò jiāo zhōng mèng,dé sàng míng xīn fù yī shāng。

送方蒙中赴辟二首

刘克庄

谁云逢掖不知兵,一士居然系重轻。shuí yún féng yē bù zhī bīng,yī shì jū rán xì zhòng qīng。
往昔下愚融铁锁,即今上圣倚金城。wǎng xī xià yú róng tiě suǒ,jí jīn shàng shèng yǐ jīn chéng。
可怜蒋子开三径,又被乌公夺二生。kě lián jiǎng zi kāi sān jìng,yòu bèi wū gōng duó èr shēng。
旋作凯歌驰露布,残年犹拟看升平。xuán zuò kǎi gē chí lù bù,cán nián yóu nǐ kàn shēng píng。

送方蒙中赴辟二首

刘克庄

圣君羔雁远相求,去去榆关迫盛秋。shèng jūn gāo yàn yuǎn xiāng qiú,qù qù yú guān pò shèng qiū。
应念霜寒履中野,定分月色照鄜州。yīng niàn shuāng hán lǚ zhōng yě,dìng fēn yuè sè zhào fū zhōu。
画江谋拙难言智,出塞诗豪不惹愁。huà jiāng móu zhuō nán yán zhì,chū sāi shī háo bù rě chóu。
却笑缚轮观井者,一生过计更私忧。què xiào fù lún guān jǐng zhě,yī shēng guò jì gèng sī yōu。

送张守秘丞二首

刘克庄

斗垒那堪数旱饥,君侯苦节未为非。dòu lěi nà kān shù hàn jī,jūn hóu kǔ jié wèi wèi fēi。
宾筵虽画何尝卜,雩祷于天且不违。bīn yán suī huà hé cháng bo,yú dǎo yú tiān qiě bù wéi。
岁俭粟输仓氏少,郡贫饷入洛阳稀。suì jiǎn sù shū cāng shì shǎo,jùn pín xiǎng rù luò yáng xī。
老农夹道攀辕叹,作么携琴载鹤归。lǎo nóng jiā dào pān yuán tàn,zuò me xié qín zài hè guī。

送张守秘丞二首

刘克庄

逐客门庭断履綦,时迂小队访茅茨。zhú kè mén tíng duàn lǚ qí,shí yū xiǎo duì fǎng máo cí。
追随雅有蓬山旧,爱助惭无薤水规。zhuī suí yǎ yǒu péng shān jiù,ài zhù cán wú xiè shuǐ guī。
舆腻岂为名士涴,羊碑长遣后人思。yú nì qǐ wèi míng shì wò,yáng bēi zhǎng qiǎn hòu rén sī。
安知昭代輶轩使,不向民间采此诗。ān zhī zhāo dài yóu xuān shǐ,bù xiàng mín jiān cǎi cǐ shī。

癸丑记颜

刘克庄

放逐归来寂寞滨,颠毛雪色面皮皴。fàng zhú guī lái jì mò bīn,diān máo xuě sè miàn pí cūn。
怪奇昔有观邕者,老丑今无看玠人。guài qí xī yǒu guān yōng zhě,lǎo chǒu jīn wú kàn jiè rén。
一枕唤回将觉梦,三薰惜取已来身。yī zhěn huàn huí jiāng jué mèng,sān xūn xī qǔ yǐ lái shēn。
绣裳蝉冕丛忧愧,得似先生折角巾。xiù shang chán miǎn cóng yōu kuì,dé shì xiān shēng zhé jiǎo jīn。

送郑司户

刘克庄

目送双旌已黯然,可堪之子去联翩。mù sòng shuāng jīng yǐ àn rán,kě kān zhī zi qù lián piān。
遥知幕下闻三语,不要山阴送一钱。yáo zhī mù xià wén sān yǔ,bù yào shān yīn sòng yī qián。
聊与远民蠲热瘴,并为迁客饮寒泉。liáo yǔ yuǎn mín juān rè zhàng,bìng wèi qiān kè yǐn hán quán。
昔游仅及罗浮半,安得从君访绝巅。xī yóu jǐn jí luó fú bàn,ān dé cóng jūn fǎng jué diān。