古诗词

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

即事三首

刘克庄

家世相传逢掖衣,如今结果亦随时。jiā shì xiāng chuán féng yē yī,rú jīn jié guǒ yì suí shí。
二三子遂舍瑟作,七十翁方扶杖嬉。èr sān zi suì shě sè zuò,qī shí wēng fāng fú zhàng xī。
野老忧晴妨宝穑,社人怕雨湿灵旗。yě lǎo yōu qíng fáng bǎo sè,shè rén pà yǔ shī líng qí。
遥知铃阁无歌管,一点青灯照董帷。yáo zhī líng gé wú gē guǎn,yī diǎn qīng dēng zhào dǒng wéi。

即事三首

刘克庄

陌上鸣钲夜向晨,缀行花锦照城闉。mò shàng míng zhēng yè xiàng chén,zhuì xíng huā jǐn zhào chéng yīn。
湔裙未免多游女,舍耒深忧有惰民。jiān qún wèi miǎn duō yóu nǚ,shě lěi shēn yōu yǒu duò mín。
史载孝娥今列祀,骚云帝子没为神。shǐ zài xiào é jīn liè sì,sāo yún dì zi méi wèi shén。
腊傩固匪儒家法,居鲁安能异鲁人。là nuó gù fěi rú jiā fǎ,jū lǔ ān néng yì lǔ rén。

次韵三首

刘克庄

邻鸡初唱晓妆忙,空郡疑开选色场。lín jī chū chàng xiǎo zhuāng máng,kōng jùn yí kāi xuǎn sè chǎng。
未许丛台夸袨服,却将淇水易渐裳。wèi xǔ cóng tái kuā xuàn fú,què jiāng qí shuǐ yì jiàn shang。
咏归惟点曾言志,驰骋虽聃亦发狂。yǒng guī wéi diǎn céng yán zhì,chí chěng suī dān yì fā kuáng。
闭目不窥惟地主,且祈麻麦接青黄。bì mù bù kuī wéi dì zhǔ,qiě qí má mài jiē qīng huáng。

次韵三首

刘克庄

病怯春寒添絮衣,神情全减少年时。bìng qiè chūn hán tiān xù yī,shén qíng quán jiǎn shǎo nián shí。
仅堪田舍陪乡饮,难向湖亭看水嬉。jǐn kān tián shě péi xiāng yǐn,nán xiàng hú tíng kàn shuǐ xī。
清旦羲和升日毂,回风王母带云旗。qīng dàn xī hé shēng rì gǔ,huí fēng wáng mǔ dài yún qí。
管箫声散人归晚,独有萤穿马季帷。guǎn xiāo shēng sàn rén guī wǎn,dú yǒu yíng chuān mǎ jì wéi。

次韵三首

刘克庄

拂拂东风欲辨晨,新晴和气满郊闉。fú fú dōng fēng yù biàn chén,xīn qíng hé qì mǎn jiāo yīn。
未妨吹雅存豳俗,何必沉巫怖邺民。wèi fáng chuī yǎ cún bīn sú,hé bì chén wū bù yè mín。
田父扶携问鸡卜,村姑呼唤祭蚕神。tián fù fú xié wèn jī bo,cūn gū hū huàn jì cán shén。
柴门不识徵租吏,便是尧时击壤人。chái mén bù shí zhēng zū lì,biàn shì yáo shí jī rǎng rén。

又三首

刘克庄

冠盖憧憧有许忙,直从虚市到毬场。guān gài chōng chōng yǒu xǔ máng,zhí cóng xū shì dào qiú chǎng。
宝珠似得于佗冢,卉服疑来自越裳。bǎo zhū shì dé yú tuó zhǒng,huì fú yí lái zì yuè shang。
鬓雪难勾小儿队,眼花休发少年狂。bìn xuě nán gōu xiǎo ér duì,yǎn huā xiū fā shǎo nián kuáng。
几时游女归蚕织,勿学施朱与约黄。jǐ shí yóu nǚ guī cán zhī,wù xué shī zhū yǔ yuē huáng。

又三首

刘克庄

莫惜倾囊更典衣,繁华尤诧送神时。mò xī qīng náng gèng diǎn yī,fán huá yóu chà sòng shén shí。
不惟宝髻修容出,亦有银钗跣足嬉。bù wéi bǎo jì xiū róng chū,yì yǒu yín chāi xiǎn zú xī。
但见春城催画角,何曾夜市拥牙旗。dàn jiàn chūn chéng cuī huà jiǎo,hé céng yè shì yōng yá qí。
遨头清俭君毋怪,畴昔书囊在殿帷。áo tóu qīng jiǎn jūn wú guài,chóu xī shū náng zài diàn wéi。

又三首

刘克庄

暂抛穑事竞芳晨,在野稀疏总在闉。zàn pāo sè shì jìng fāng chén,zài yě xī shū zǒng zài yīn。
俚俗欢言宜上庙,贤侯初意欲新民。lǐ sú huān yán yí shàng miào,xián hóu chū yì yù xīn mín。
今无麟笔非观社,古有豚蹄可祝神。jīn wú lín bǐ fēi guān shè,gǔ yǒu tún tí kě zhù shén。
身是鲁中儒服者,闲搔白发看游人。shēn shì lǔ zhōng rú fú zhě,xián sāo bái fā kàn yóu rén。

灵石日长老访留之樗庵

刘克庄

妄念已知今世错,勤修别结后身缘。wàng niàn yǐ zhī jīn shì cuò,qín xiū bié jié hòu shēn yuán。
尺三汗脚踏龙尾,丈六金身坐象筵。chǐ sān hàn jiǎo tà lóng wěi,zhàng liù jīn shēn zuò xiàng yán。
昔趁蛾眉班谒帝,今从牛矢路归田。xī chèn é méi bān yè dì,jīn cóng niú shǐ lù guī tián。
未知葱岭何边去,且向庵中伴老禅。wèi zhī cōng lǐng hé biān qù,qiě xiàng ān zhōng bàn lǎo chán。

灵石日长老拂衣退院连帅陆尚书比之石霜小诗赞叹

刘克庄

我结小庵犹舴艋,师抛大刹似蘧庐。wǒ jié xiǎo ān yóu zé měng,shī pāo dà shā shì qú lú。
菩提身外更无物,椰子腹中惟有书。pú tí shēn wài gèng wú wù,yē zi fù zhōng wéi yǒu shū。
不踏一芦堪去矣,许分半芋竟何如。bù tà yī lú kān qù yǐ,xǔ fēn bàn yù jìng hé rú。
元来又被寒翁引,径指坟山作退居。yuán lái yòu bèi hán wēng yǐn,jìng zhǐ fén shān zuò tuì jū。

题张元德著作春秋解二首

刘克庄

端平俱辱弓旌召,鹏鴳逍遥各不同。duān píng jù rǔ gōng jīng zhào,péng yàn xiāo yáo gè bù tóng。
笑我赭衣钳楚市,愧君白帽老辽东。xiào wǒ zhě yī qián chǔ shì,kuì jūn bái mào lǎo liáo dōng。
董迂因被公羊误,杜癖惟于左氏忠。dǒng yū yīn bèi gōng yáng wù,dù pǐ wéi yú zuǒ shì zhōng。
晚取诸家高束起,且看渠与意林公。wǎn qǔ zhū jiā gāo shù qǐ,qiě kàn qú yǔ yì lín gōng。

题张元德著作春秋解二首

刘克庄

白头召寘石渠中,将析微言合异同。bái tóu zhào zhì shí qú zhōng,jiāng xī wēi yán hé yì tóng。
灵寿不扶汉庭上,儒衣空立鲁门东。líng shòu bù fú hàn tíng shàng,rú yī kōng lì lǔ mén dōng。
谁云丞相知殷侑,漫费君王遣所忠。shuí yún chéng xiāng zhī yīn yòu,màn fèi jūn wáng qiǎn suǒ zhōng。
犹觉暮年有遗恨,书成未及质文公。yóu jué mù nián yǒu yí hèn,shū chéng wèi jí zhì wén gōng。

辛亥去国陈宗之胡希圣送行

刘克庄

苛留不觉夏徂秋,甚笑周颙却效尤。kē liú bù jué xià cú qiū,shén xiào zhōu yóng què xiào yóu。
往圣明言衰戒得,先贤亦谓耄宜休。wǎng shèng míng yán shuāi jiè dé,xiān xián yì wèi mào yí xiū。
空疏谒帝无高论,老退明农已熟筹。kōng shū yè dì wú gāo lùn,lǎo tuì míng nóng yǐ shú chóu。
惭愧二君更迂阔,远看逐客欲何求。cán kuì èr jūn gèng yū kuò,yuǎn kàn zhú kè yù hé qiú。

辛亥去国陈宗之胡希圣送行

刘克庄

屡叩龙墀自免冠,虺隤初喜卸华鞍。lǚ kòu lóng chí zì miǎn guān,huī tuí chū xǐ xiè huá ān。
病疏宾客麾之去,老爱儿孙遗以安。bìng shū bīn kè huī zhī qù,lǎo ài ér sūn yí yǐ ān。
夙昔赐茶邻御座,即今送菜仰园官。sù xī cì chá lín yù zuò,jí jīn sòng cài yǎng yuán guān。
萧然几案无书册,时取君诗反覆看。xiāo rán jǐ àn wú shū cè,shí qǔ jūn shī fǎn fù kàn。

挽顾监丞

刘克庄

四州鼓吹迓前茅,几载疮痍变乐郊。sì zhōu gǔ chuī yà qián máo,jǐ zài chuāng yí biàn lè jiāo。
黎母盗清民有犊,佽飞士勇海无蛟。lí mǔ dào qīng mín yǒu dú,cì fēi shì yǒng hǎi wú jiāo。
安排循吏添新传,检点耆英少故交。ān pái xún lì tiān xīn chuán,jiǎn diǎn qí yīng shǎo gù jiāo。
欲发幽潜慰冥漠,自惭笔砚暮年抛。yù fā yōu qián wèi míng mò,zì cán bǐ yàn mù nián pāo。