古诗词

送方蒙仲赴辟江阃

刘克庄

昔忝玉麟招,主君解衣衣。xī tiǎn yù lín zhāo,zhǔ jūn jiě yī yī。
于时事会来,中原方鼎沸。yú shí shì huì lái,zhōng yuán fāng dǐng fèi。
封侯命大谬,更仆谈未既。fēng hóu mìng dà miù,gèng pū tán wèi jì。
俯仰四十年,岁月堪累欷。fǔ yǎng sì shí nián,suì yuè kān lèi xī。
多垒诸公辱,万灶大农费。duō lěi zhū gōng rǔ,wàn zào dà nóng fèi。
猃狁至于泾,颛臾近于费。xiǎn yǔn zhì yú jīng,zhuān yú jìn yú fèi。
譬如寝积薪,徒幸火然未。pì rú qǐn jī xīn,tú xìng huǒ rán wèi。
边人厌虏暴,别都尚王气。biān rén yàn lǔ bào,bié dōu shàng wáng qì。
管钥居守尊,衮钺宗臣贵。guǎn yào jū shǒu zūn,gǔn yuè zōng chén guì。
呼吸草檄书,蒐拣拔茅汇。hū xī cǎo xí shū,sōu jiǎn bá máo huì。
粲粲玄英孙,鲁叟之所畏。càn càn xuán yīng sūn,lǔ sǒu zhī suǒ wèi。
枚邹愿游梁,陈阮亦客魏。méi zōu yuàn yóu liáng,chén ruǎn yì kè wèi。
非惟揖将军,抑可欢大尉。fēi wéi yī jiāng jūn,yì kě huān dà wèi。
杀羊必及斟,啖鹅肯移毅。shā yáng bì jí zhēn,dàn é kěn yí yì。
拙谋鄙画江,长策在耕渭。zhuō móu bǐ huà jiāng,zhǎng cè zài gēng wèi。
驾驭雄狡服,拊摩军民慰。jià yù xióng jiǎo fú,fǔ mó jūn mín wèi。
要当扫旄头,宁论烂羊胃。yào dāng sǎo máo tóu,níng lùn làn yáng wèi。
病翁越世久,嚼蜡淡无味。bìng wēng yuè shì jiǔ,jué là dàn wú wèi。
胆薄怯观井,忧深遑恤纬。dǎn báo qiè guān jǐng,yōu shēn huáng xù wěi。
临分执玉手,苦言君勿讳。lín fēn zhí yù shǒu,kǔ yán jūn wù huì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

春日五首

刘克庄

眼边桃李过匆匆,镜里衰颜岂再红。yǎn biān táo lǐ guò cōng cōng,jìng lǐ shuāi yán qǐ zài hóng。
久觉胃寒疏建焙,新因血热戒郫筒。jiǔ jué wèi hán shū jiàn bèi,xīn yīn xuè rè jiè pí tǒng。

春日五首

刘克庄

步入西峰不见人,数声涧鸟自啼春。bù rù xī fēng bù jiàn rén,shù shēng jiàn niǎo zì tí chūn。
下山欲与唐碑语,先遣奴兵细拂尘。xià shān yù yǔ táng bēi yǔ,xiān qiǎn nú bīng xì fú chén。

春日五首

刘克庄

归到城门欲发更,马头惟有暮鸦迎。guī dào chéng mén yù fā gèng,mǎ tóu wéi yǒu mù yā yíng。
小窗了却观书课,几首残诗旋补成。xiǎo chuāng le què guān shū kè,jǐ shǒu cán shī xuán bǔ chéng。

春日五首

刘克庄

老懒何心更出嬉,闭门终日读陶诗。lǎo lǎn hé xīn gèng chū xī,bì mén zhōng rì dú táo shī。
湘南二月花如扫,恰似扶疏绕屋时。xiāng nán èr yuè huā rú sǎo,qià shì fú shū rào wū shí。

春日五首

刘克庄

晓风细细雨斜斜,僝僽书生屋角花。xiǎo fēng xì xì yǔ xié xié,chán zhòu shū shēng wū jiǎo huā。
想见水南僧寺里,一株落尽病山茶。xiǎng jiàn shuǐ nán sēng sì lǐ,yī zhū luò jǐn bìng shān chá。

出城二绝

刘克庄

日日铜瓶插数枝,瓶空颇讶折来稀。rì rì tóng píng chā shù zhī,píng kōng pǒ yà zhé lái xī。
出城忽见樱桃熟,始信无花可买归。chū chéng hū jiàn yīng táo shú,shǐ xìn wú huā kě mǎi guī。

出城二绝

刘克庄

小憩城西卖酒家,绿阴深处有啼鸦。xiǎo qì chéng xī mài jiǔ jiā,lǜ yīn shēn chù yǒu tí yā。
主人叹息官来晚,谢了酴醾一架花。zhǔ rén tàn xī guān lái wǎn,xiè le tú mí yī jià huā。

楮树

刘克庄

楮树婆娑覆小斋,更无日影午窗开。chǔ shù pó suō fù xiǎo zhāi,gèng wú rì yǐng wǔ chuāng kāi。
一端能败幽人意,夜夜墙西碍月来。yī duān néng bài yōu rén yì,yè yè qiáng xī ài yuè lái。

书壁

刘克庄

綀衣蒲屦小纶巾,四壁清风一榻尘。shū yī pú jù xiǎo lún jīn,sì bì qīng fēng yī tà chén。
谁谓先生贫到骨,百金新聘竹夫人。shuí wèi xiān shēng pín dào gǔ,bǎi jīn xīn pìn zhú fū rén。

榕溪阁

刘克庄

榕声竹影一溪风,迁客曾来系短篷。róng shēng zhú yǐng yī xī fēng,qiān kè céng lái xì duǎn péng。
我与竹君俱晚出,两榕犹及识涪翁。wǒ yǔ zhú jūn jù wǎn chū,liǎng róng yóu jí shí fú wēng。

再游栖霞洞

刘克庄

直路幽阴侧路明,玉为墙壁雪为城。zhí lù yōu yīn cè lù míng,yù wèi qiáng bì xuě wèi chéng。
殷勤报有诗翁到,万一仙人肯出迎。yīn qín bào yǒu shī wēng dào,wàn yī xiān rén kěn chū yíng。

刘仙岩

刘克庄

绝顶来寻鍊药踪,老仙端的是吾宗。jué dǐng lái xún liàn yào zōng,lǎo xiān duān de shì wú zōng。
寄声月白风清夜,定许相期第几峰。jì shēng yuè bái fēng qīng yè,dìng xǔ xiāng qī dì jǐ fēng。

玄山观

刘克庄

来瞻石像看唐碑,一径苍松映碧漪。lái zhān shí xiàng kàn táng bēi,yī jìng cāng sōng yìng bì yī。
闻说宋公曾住此,寄声过客细吟诗。wén shuō sòng gōng céng zhù cǐ,jì shēng guò kè xì yín shī。

禊亭

刘克庄

年年春草上亭基,父老犹能说左司。nián nián chūn cǎo shàng tíng jī,fù lǎo yóu néng shuō zuǒ sī。
寂寞当时修禊处,一间老屋两残碑。jì mò dāng shí xiū xì chù,yī jiān lǎo wū liǎng cán bēi。

榕台二绝

刘克庄

拔地高崖如铁色,拂天老树作寒声。bá dì gāo yá rú tiě sè,fú tiān lǎo shù zuò hán shēng。
他年记宿榕台夜,便是南归第一程。tā nián jì sù róng tái yè,biàn shì nán guī dì yī chéng。