古诗词

题赚兰亭图

刘克庄

山阴茧纸见者希,辨才传之于永师。shān yīn jiǎn zhǐ jiàn zhě xī,biàn cái chuán zhī yú yǒng shī。
行年八十手不释,栖之梁上鬼莫窥。xíng nián bā shí shǒu bù shì,qī zhī liáng shàng guǐ mò kuī。
虬须天子欲得之,威以祸福僧诡辞。qiú xū tiān zi yù dé zhī,wēi yǐ huò fú sēng guǐ cí。
智勇至此无所施,相国房公乃设奇。zhì yǒng zhì cǐ wú suǒ shī,xiāng guó fáng gōng nǎi shè qí。
东台御史奉诏驰,易服变姓谒老缁。dōng tái yù shǐ fèng zhào chí,yì fú biàn xìng yè lǎo zī。
止客置醴因联诗,评书订画犹埙篪。zhǐ kè zhì lǐ yīn lián shī,píng shū dìng huà yóu xūn chí。
稍稍益狎不见疑,卷而怀之若拾遗。shāo shāo yì xiá bù jiàn yí,juǎn ér huái zhī ruò shí yí。
须臾□都得台移,都督传诏来龙墀。xū yú dōu dé tái yí,dōu dū chuán zhào lái lóng chí。
僧绝复苏成白痴,始悟学究即绣衣。sēng jué fù sū chéng bái chī,shǐ wù xué jiū jí xiù yī。
文皇如尧房如夔,磊磊落落两曜垂。wén huáng rú yáo fáng rú kuí,lěi lěi luò luò liǎng yào chuí。
谲取一帖安肯为,帖归天上神护持。jué qǔ yī tiē ān kěn wèi,tiē guī tiān shàng shén hù chí。
拓本之价犹不赀,他日昭陵以自随。tuò běn zhī jià yóu bù zī,tā rì zhāo líng yǐ zì suí。
温韬掘者果是非,世人空宝定武碑。wēn tāo jué zhě guǒ shì fēi,shì rén kōng bǎo dìng wǔ bēi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

寒食清明十首

刘克庄

向来称閤老,归去作园翁。xiàng lái chēng gé lǎo,guī qù zuò yuán wēng。
须发已华皓,紫薇药应红。xū fā yǐ huá hào,zǐ wēi yào yīng hóng。

寒食清明十首

刘克庄

村酒家家熟,溪船处处通。cūn jiǔ jiā jiā shú,xī chuán chù chù tōng。
香山妄分别,学士与谁翁。xiāng shān wàng fēn bié,xué shì yǔ shuí wēng。

寒食清明十首

刘克庄

轻薄坠鞭子,清狂谒水生。qīng báo zhuì biān zi,qīng kuáng yè shuǐ shēng。
如何唐老杜,也作丽人行。rú hé táng lǎo dù,yě zuò lì rén xíng。

春旱

刘克庄

秧愁晴暴死,花怕雨摧残。yāng chóu qíng bào sǐ,huā pà yǔ cuī cán。
野老非常惧,天公不自安。yě lǎo fēi cháng jù,tiān gōng bù zì ān。

春旱

刘克庄

乐岁何尝饱,春阴忽又晴。lè suì hé cháng bǎo,chūn yīn hū yòu qíng。
一之其可再,四者每难并。yī zhī qí kě zài,sì zhě měi nán bìng。

春旱

刘克庄

雨似黄流决,云如黑汁翻。yǔ shì huáng liú jué,yún rú hēi zhī fān。
未言丰九扈,已觉饱千村。wèi yán fēng jiǔ hù,yǐ jué bǎo qiān cūn。

春旱

刘克庄

周匝荒原遍,延缘断港通。zhōu zā huāng yuán biàn,yán yuán duàn gǎng tōng。
马鬃渠有力,龙骨尔何功。mǎ zōng qú yǒu lì,lóng gǔ ěr hé gōng。

春旱

刘克庄

鲑菜馌耕者,鸡豚赛社公。guī cài yè gēng zhě,jī tún sài shè gōng。
不闻车轧轧,但见鼓鼕鼕。bù wén chē yà yà,dàn jiàn gǔ dōng dōng。

北苑一首

刘克庄

舂汲常分任,巾篝久服勤。chōng jí cháng fēn rèn,jīn gōu jiǔ fú qín。
汝何惭络秀,吾自志朝云。rǔ hé cán luò xiù,wú zì zhì cháo yún。

北苑一首

刘克庄

客送西州路,儿封北苑坟。kè sòng xī zhōu lù,ér fēng běi yuàn fén。
凄凉蒿里挽,未必九泉闻。qī liáng hāo lǐ wǎn,wèi bì jiǔ quán wén。

即事

刘克庄

医书攻百病,惟有老难医。yī shū gōng bǎi bìng,wéi yǒu lǎo nán yī。
雾眼朱成碧,霜颠涅不缁。wù yǎn zhū chéng bì,shuāng diān niè bù zī。

即事

刘克庄

炎凉苍狗变,光景白驹驰。yán liáng cāng gǒu biàn,guāng jǐng bái jū chí。
忽见镜中者,惊询汝是谁。hū jiàn jìng zhōng zhě,jīng xún rǔ shì shuí。

中秋大风雨五绝

刘克庄

车唤阿香推,情知雨必雷。chē huàn ā xiāng tuī,qíng zhī yǔ bì léi。
不干巽二事,也伴阿姨来。bù gàn xùn èr shì,yě bàn ā yí lái。

中秋大风雨五绝

刘克庄

好客期难至,清欢拟即差。hǎo kè qī nán zhì,qīng huān nǐ jí chà。
不逢□□镜,何处觅金蟆。bù féng jìng,hé chù mì jīn má。

中秋大风雨五绝

刘克庄

诏岁银袍盛,头场玉鉴明。zhào suì yín páo shèng,tóu chǎng yù jiàn míng。
妃灵如有助,娥老尚多情。fēi líng rú yǒu zhù,é lǎo shàng duō qíng。