古诗词

题赚兰亭图

刘克庄

山阴茧纸见者希,辨才传之于永师。shān yīn jiǎn zhǐ jiàn zhě xī,biàn cái chuán zhī yú yǒng shī。
行年八十手不释,栖之梁上鬼莫窥。xíng nián bā shí shǒu bù shì,qī zhī liáng shàng guǐ mò kuī。
虬须天子欲得之,威以祸福僧诡辞。qiú xū tiān zi yù dé zhī,wēi yǐ huò fú sēng guǐ cí。
智勇至此无所施,相国房公乃设奇。zhì yǒng zhì cǐ wú suǒ shī,xiāng guó fáng gōng nǎi shè qí。
东台御史奉诏驰,易服变姓谒老缁。dōng tái yù shǐ fèng zhào chí,yì fú biàn xìng yè lǎo zī。
止客置醴因联诗,评书订画犹埙篪。zhǐ kè zhì lǐ yīn lián shī,píng shū dìng huà yóu xūn chí。
稍稍益狎不见疑,卷而怀之若拾遗。shāo shāo yì xiá bù jiàn yí,juǎn ér huái zhī ruò shí yí。
须臾□都得台移,都督传诏来龙墀。xū yú dōu dé tái yí,dōu dū chuán zhào lái lóng chí。
僧绝复苏成白痴,始悟学究即绣衣。sēng jué fù sū chéng bái chī,shǐ wù xué jiū jí xiù yī。
文皇如尧房如夔,磊磊落落两曜垂。wén huáng rú yáo fáng rú kuí,lěi lěi luò luò liǎng yào chuí。
谲取一帖安肯为,帖归天上神护持。jué qǔ yī tiē ān kěn wèi,tiē guī tiān shàng shén hù chí。
拓本之价犹不赀,他日昭陵以自随。tuò běn zhī jià yóu bù zī,tā rì zhāo líng yǐ zì suí。
温韬掘者果是非,世人空宝定武碑。wēn tāo jué zhě guǒ shì fēi,shì rén kōng bǎo dìng wǔ bēi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

榕台二绝

刘克庄

囊无金累贫如故,镜有丝生老柰何。náng wú jīn lèi pín rú gù,jìng yǒu sī shēng lǎo nài hé。
一事尚堪夸北客,来时诗少去时多。yī shì shàng kān kuā běi kè,lái shí shī shǎo qù shí duō。

乳洞

刘克庄

千峰梦里尚崔嵬,不记青鞋走几回。qiān fēng mèng lǐ shàng cuī wéi,bù jì qīng xié zǒu jǐ huí。
天恐锦囊犹欠阙,又添乳洞入诗来。tiān kǒng jǐn náng yóu qiàn quē,yòu tiān rǔ dòng rù shī lái。

湘中口占四首

刘克庄

少年裘马事清狂,晚看梅花到瘴乡。shǎo nián qiú mǎ shì qīng kuáng,wǎn kàn méi huā dào zhàng xiāng。
一任海风吹面黑,免教人谤作何郎。yī rèn hǎi fēng chuī miàn hēi,miǎn jiào rén bàng zuò hé láng。

湘中口占四首

刘克庄

船头吹火卢仝婢,马后肩书颖士奴。chuán tóu chuī huǒ lú tóng bì,mǎ hòu jiān shū yǐng shì nú。
安得世间名画手,写予出岭泛湘图。ān dé shì jiān míng huà shǒu,xiě yǔ chū lǐng fàn xiāng tú。

湘中口占四首

刘克庄

江边金碧谩层层,户口稀疏塔庙增。jiāng biān jīn bì mán céng céng,hù kǒu xī shū tǎ miào zēng。
楚俗不知黄面老,家家香火事湘僧。chǔ sú bù zhī huáng miàn lǎo,jiā jiā xiāng huǒ shì xiāng sēng。

湘中口占四首

刘克庄

津吏沙边立指呼,放船出锁要州符。jīn lì shā biān lì zhǐ hū,fàng chuán chū suǒ yào zhōu fú。
书生行李堪抽点,薏苡明珠一例无。shū shēng xíng lǐ kān chōu diǎn,yì yǐ míng zhū yī lì wú。

见方云台题壁

刘克庄

寄书迢递梦参差,每见留题尉所思。jì shū tiáo dì mèng cān chà,měi jiàn liú tí wèi suǒ sī。
不论驿亭僧寺里,有山水处有君诗。bù lùn yì tíng sēng sì lǐ,yǒu shān shuǐ chù yǒu jūn shī。

土马村

刘克庄

村墟薪湿米如金,犹记来时腊雪深。cūn xū xīn shī mǐ rú jīn,yóu jì lái shí là xuě shēn。
曾有小诗题岁月,店荒无壁可追寻。céng yǒu xiǎo shī tí suì yuè,diàn huāng wú bì kě zhuī xún。

愚溪二首

刘克庄

草圣木奴安在哉,荒榛无处认池台。cǎo shèng mù nú ān zài zāi,huāng zhēn wú chù rèn chí tái。
伤心惟有溪头月,曾识仪曹半面来。shāng xīn wéi yǒu xī tóu yuè,céng shí yí cáo bàn miàn lái。

愚溪二首

刘克庄

青云失脚谪零陵,十载溪边意未平。qīng yún shī jiǎo zhé líng líng,shí zài xī biān yì wèi píng。
溪不预人家国事,可能一例受愚名。xī bù yù rén jiā guó shì,kě néng yī lì shòu yú míng。

浯溪二首

刘克庄

上置书堂下钓矶,漫郎陈迹尚依稀。shàng zhì shū táng xià diào jī,màn láng chén jì shàng yī xī。
无端一首黄诗在,长与江山起是非。wú duān yī shǒu huáng shī zài,zhǎng yǔ jiāng shān qǐ shì fēi。

浯溪二首

刘克庄

形容唐事片言中,元子文犹有古风。xíng róng táng shì piàn yán zhōng,yuán zi wén yóu yǒu gǔ fēng。
莫管看碑人指点,写碑人是太师公。mò guǎn kàn bēi rén zhǐ diǎn,xiě bēi rén shì tài shī gōng。

湖南江西道中十首

刘克庄

独醒公子去沉湘,未识人间有醉乡。dú xǐng gōng zi qù chén xiāng,wèi shí rén jiān yǒu zuì xiāng。
酒与离骚难捏合,不如痛饮是单方。jiǔ yǔ lí sāo nán niē hé,bù rú tòng yǐn shì dān fāng。

湖南江西道中十首

刘克庄

贾生废宅草芊芊,路出长沙一怅然。jiǎ shēng fèi zhái cǎo qiān qiān,lù chū zhǎng shā yī chàng rán。
今日洛阳归不得,招魂合在楚江边。jīn rì luò yáng guī bù dé,zhāo hún hé zài chǔ jiāng biān。

湖南江西道中十首

刘克庄

少陵阻水诗难继,子厚游山记绝工。shǎo líng zǔ shuǐ shī nán jì,zi hòu yóu shān jì jué gōng。
断璧残圭零落尽,新碑无数满湘中。duàn bì cán guī líng luò jǐn,xīn bēi wú shù mǎn xiāng zhōng。