古诗词

题赚兰亭图

刘克庄

山阴茧纸见者希,辨才传之于永师。shān yīn jiǎn zhǐ jiàn zhě xī,biàn cái chuán zhī yú yǒng shī。
行年八十手不释,栖之梁上鬼莫窥。xíng nián bā shí shǒu bù shì,qī zhī liáng shàng guǐ mò kuī。
虬须天子欲得之,威以祸福僧诡辞。qiú xū tiān zi yù dé zhī,wēi yǐ huò fú sēng guǐ cí。
智勇至此无所施,相国房公乃设奇。zhì yǒng zhì cǐ wú suǒ shī,xiāng guó fáng gōng nǎi shè qí。
东台御史奉诏驰,易服变姓谒老缁。dōng tái yù shǐ fèng zhào chí,yì fú biàn xìng yè lǎo zī。
止客置醴因联诗,评书订画犹埙篪。zhǐ kè zhì lǐ yīn lián shī,píng shū dìng huà yóu xūn chí。
稍稍益狎不见疑,卷而怀之若拾遗。shāo shāo yì xiá bù jiàn yí,juǎn ér huái zhī ruò shí yí。
须臾□都得台移,都督传诏来龙墀。xū yú dōu dé tái yí,dōu dū chuán zhào lái lóng chí。
僧绝复苏成白痴,始悟学究即绣衣。sēng jué fù sū chéng bái chī,shǐ wù xué jiū jí xiù yī。
文皇如尧房如夔,磊磊落落两曜垂。wén huáng rú yáo fáng rú kuí,lěi lěi luò luò liǎng yào chuí。
谲取一帖安肯为,帖归天上神护持。jué qǔ yī tiē ān kěn wèi,tiē guī tiān shàng shén hù chí。
拓本之价犹不赀,他日昭陵以自随。tuò běn zhī jià yóu bù zī,tā rì zhāo líng yǐ zì suí。
温韬掘者果是非,世人空宝定武碑。wēn tāo jué zhě guǒ shì fēi,shì rén kōng bǎo dìng wǔ bēi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

村居即事六言十首

刘克庄

老蚌剖胎枯矣,雄鸡断尾弃之。lǎo bàng pōu tāi kū yǐ,xióng jī duàn wěi qì zhī。
刎颈交谁救汝,犁舌狱无出时。wěn jǐng jiāo shuí jiù rǔ,lí shé yù wú chū shí。

村居即事六言十首

刘克庄

有时散发松风,有时一剑秋空。yǒu shí sàn fā sōng fēng,yǒu shí yī jiàn qiū kōng。
讲易白牛溪上,题诗黄鹤楼中。jiǎng yì bái niú xī shàng,tí shī huáng hè lóu zhōng。

村居即事六言十首

刘克庄

风窗有竹相敲,地炉无叶可烧。fēng chuāng yǒu zhú xiāng qiāo,dì lú wú yè kě shāo。
乱书翻覆未了,一灯明灭频挑。luàn shū fān fù wèi le,yī dēng míng miè pín tiāo。

村居即事六言十首

刘克庄

一把算未能下,万户棋苦不高。yī bǎ suàn wèi néng xià,wàn hù qí kǔ bù gāo。
老子腹中无物,渠侬笑里有刀。lǎo zi fù zhōng wú wù,qú nóng xiào lǐ yǒu dāo。

村居即事六言十首

刘克庄

坐处在细旃上,立时傍红云边。zuò chù zài xì zhān shàng,lì shí bàng hóng yún biān。
宁罚公干磨石,可使刘陶铸钱。níng fá gōng gàn mó shí,kě shǐ liú táo zhù qián。

村居即事六言十首

刘克庄

发脱秃鹙无异,背伛橐驼逼真。fā tuō tū qiū wú yì,bèi yǔ tuó tuó bī zhēn。
不是进贤冠者,亦非灵寿杖人。bù shì jìn xián guān zhě,yì fēi líng shòu zhàng rén。

村居即事六言十首

刘克庄

敝缊袍足蔽体,恶草具可享宾。bì yūn páo zú bì tǐ,è cǎo jù kě xiǎng bīn。
犊车荣过九锡,鲊饭甘于八珍。dú chē róng guò jiǔ xī,zhǎ fàn gān yú bā zhēn。

春夜温故六言二十首

刘克庄

侍中谲取玉带,尚书苦爱貂蝉。shì zhōng jué qǔ yù dài,shàng shū kǔ ài diāo chán。
家破谪黎母矣,冢穿无髑髅焉。jiā pò zhé lí mǔ yǐ,zhǒng chuān wú dú lóu yān。

春夜温故六言二十首

刘克庄

私怨有公论者,反噬非人情哉。sī yuàn yǒu gōng lùn zhě,fǎn shì fēi rén qíng zāi。
颖叔发修阴事,资深叹轼奇才。yǐng shū fā xiū yīn shì,zī shēn tàn shì qí cái。

春夜温故六言二十首

刘克庄

鼎镬烹东都党,烟瘴磨元祐人。dǐng huò pēng dōng dōu dǎng,yān zhàng mó yuán yòu rén。
但看纸上陈迹,始知陛下至仁。dàn kàn zhǐ shàng chén jì,shǐ zhī bì xià zhì rén。

春夜温故六言二十首

刘克庄

骨朽是非始定,怒炎毁誉未公。gǔ xiǔ shì fēi shǐ dìng,nù yán huǐ yù wèi gōng。
太平呼奇宰相,野狐目半山翁。tài píng hū qí zǎi xiāng,yě hú mù bàn shān wēng。

春夜温故六言二十首

刘克庄

燕山张皇薄伐,艮岳文饰太平。yàn shān zhāng huáng báo fá,gěn yuè wén shì tài píng。
黼贺克复受赏,瓘忧分裂有萌。fǔ hè kè fù shòu shǎng,guàn yōu fēn liè yǒu méng。

春夜温故六言二十首

刘克庄

门前客已去矣,屋里人安在哉。mén qián kè yǐ qù yǐ,wū lǐ rén ān zài zāi。
寒雀张罗可得,春燕衔泥不来。hán què zhāng luó kě dé,chūn yàn xián ní bù lái。

春夜温故六言二十首

刘克庄

丞相训子尤俭,夫人送女已非。chéng xiāng xùn zi yóu jiǎn,fū rén sòng nǚ yǐ fēi。
盥面用瓦盆子,籍足以锦地衣。guàn miàn yòng wǎ pén zi,jí zú yǐ jǐn dì yī。

春夜温故六言二十首

刘克庄

出入息顷冷暖,翻覆手间雨云。chū rù xī qǐng lěng nuǎn,fān fù shǒu jiān yǔ yún。
斩颐从教万段,卖颁不直分文。zhǎn yí cóng jiào wàn duàn,mài bān bù zhí fēn wén。