古诗词

杂兴

刘克庄

自从失关隘,国荡无藩篱。zì cóng shī guān ài,guó dàng wú fān lí。
血喋渭耕处,草荒汉坛基。xuè dié wèi gēng chù,cǎo huāng hàn tán jī。
获复以泸叛,坏势如败棋。huò fù yǐ lú pàn,huài shì rú bài qí。
设非城古渝,遂举蜀弃之。shè fēi chéng gǔ yú,suì jǔ shǔ qì zhī。
吁嗟今之人,不念筑者谁。xū jiē jīn zhī rén,bù niàn zhù zhě shuí。
但见绳陈汤,未闻言李齐。dàn jiàn shéng chén tāng,wèi wén yán lǐ qí。
曾忆建隆殿,老柏生新枝。céng yì jiàn lóng diàn,lǎo bǎi shēng xīn zhī。
方喜立赤帜,俄已变黑旗。fāng xǐ lì chì zhì,é yǐ biàn hēi qí。
昔欲包秦巩,今乃防嘉眉。xī yù bāo qín gǒng,jīn nǎi fáng jiā méi。
澈也客金吾,于何驻旌麾。chè yě kè jīn wú,yú hé zhù jīng huī。
孟坚出塞铭,仲宣从军诗。mèng jiān chū sāi míng,zhòng xuān cóng jūn shī。
吾耄不可待,何以慰离思。wú mào bù kě dài,hé yǐ wèi lí sī。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

记牡丹事二首

刘克庄

暴骸独柳冤谁雪,稿葬青山过者悲。bào hái dú liǔ yuān shuí xuě,gǎo zàng qīng shān guò zhě bēi。
甘露殿中空诵赋,沉香亭畔更无诗。gān lù diàn zhōng kōng sòng fù,chén xiāng tíng pàn gèng wú shī。

记牡丹事二首

刘克庄

西洛名园堕劫灰,扬州风物更堪哀。xī luò míng yuán duò jié huī,yáng zhōu fēng wù gèng kān āi。
纵携买笑千金去,难唤能行一朵来。zòng xié mǎi xiào qiān jīn qù,nán huàn néng xíng yī duǒ lái。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

学士朋来似堵墙,共看老笔出提纲。xué shì péng lái shì dǔ qiáng,gòng kàn lǎo bǐ chū tí gāng。
绣鞯张盖传呼宠,不比倡优蓄子长。xiù jiān zhāng gài chuán hū chǒng,bù bǐ chàng yōu xù zi zhǎng。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

锡山落在暮云边,几载无书寄老仙。xī shān luò zài mù yún biān,jǐ zài wú shū jì lǎo xiān。
公艺九龄余望八,梦商史稿觉悽然。gōng yì jiǔ líng yú wàng bā,mèng shāng shǐ gǎo jué qī rán。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

加璧年高公误矣,免冠发秃上怜之。jiā bì nián gāo gōng wù yǐ,miǎn guān fā tū shàng lián zhī。
悬知黄鹄飞难返,独恨青牛去稍迟。xuán zhī huáng gǔ fēi nán fǎn,dú hèn qīng niú qù shāo chí。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

眼昏渐觉聚萤难,闲杀兰台旧史官。yǎn hūn jiàn jué jù yíng nán,xián shā lán tái jiù shǐ guān。
纵使青藜重下照,细书如蚁不能看。zòng shǐ qīng lí zhòng xià zhào,xì shū rú yǐ bù néng kàn。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

金榜朱扉此帝居,旧游恍似梦清都。jīn bǎng zhū fēi cǐ dì jū,jiù yóu huǎng shì mèng qīng dōu。
可怜白首充修撰,到了藏山一字无。kě lián bái shǒu chōng xiū zhuàn,dào le cáng shān yī zì wú。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

径畈山栖谢宦情,竹溪巷处闭柴荆。jìng fàn shān qī xiè huàn qíng,zhú xī xiàng chù bì chái jīng。
然藜曾伴刘中垒,起蕝谁招鲁两生。rán lí céng bàn liú zhōng lěi,qǐ jué shuí zhāo lǔ liǎng shēng。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

久轩虽贵尚儒癯,商略斯人似蔡谟。jiǔ xuān suī guì shàng rú qú,shāng lüè sī rén shì cài mó。
给札曾来为学士,拂衣不爱作司徒。gěi zhá céng lái wèi xué shì,fú yī bù ài zuò sī tú。

船子和尚遗迹在华亭朱泾之间圭上人即其所诛茅名西亭精舍介竹溪求诗于余寄题三绝

刘克庄

诚和尚昔挂孤帆,圭上人今架小庵。chéng hé shàng xī guà gū fān,guī shàng rén jīn jià xiǎo ān。
老去身无安顿处,挑包便拟作禅参。lǎo qù shēn wú ān dùn chù,tiāo bāo biàn nǐ zuò chán cān。

船子和尚遗迹在华亭朱泾之间圭上人即其所诛茅名西亭精舍介竹溪求诗于余寄题三绝

刘克庄

自昔吴僧标致清,经禅之外有诗名。zì xī wú sēng biāo zhì qīng,jīng chán zhī wài yǒu shī míng。
士衡止在东家住,恨不同听鹤唳声。shì héng zhǐ zài dōng jiā zhù,hèn bù tóng tīng hè lì shēng。

船子和尚遗迹在华亭朱泾之间圭上人即其所诛茅名西亭精舍介竹溪求诗于余寄题三绝

刘克庄

万顷烟波百尺丝,禅家宗旨有谁知。wàn qǐng yān bō bǎi chǐ sī,chán jiā zōng zhǐ yǒu shuí zhī。
自嫌固陋如高叟,却为僧笺把钓诗。zì xián gù lòu rú gāo sǒu,què wèi sēng jiān bǎ diào shī。

采荔二绝

刘克庄

日三百颗沃馋涎,肘后丹方勿浪传。rì sān bǎi kē wò chán xián,zhǒu hòu dān fāng wù làng chuán。
晚与放翁争旷达,荔枝颠向海棠颠。wǎn yǔ fàng wēng zhēng kuàng dá,lì zhī diān xiàng hǎi táng diān。

采荔二绝

刘克庄

思莼羹豉辞京洛,为海棠花客剑川。sī chún gēng shì cí jīng luò,wèi hǎi táng huā kè jiàn chuān。
帝悯后村翁老病,即家除拜荔枝仙。dì mǐn hòu cūn wēng lǎo bìng,jí jiā chú bài lì zhī xiān。

壬戌首春十九日锁宿玉堂四绝

刘克庄

无情莲炬剪将残,有样葫芦画不难。wú qíng lián jù jiǎn jiāng cán,yǒu yàng hú lú huà bù nán。
尽笑翰林麻草拙,谁知老子布衾寒。jǐn xiào hàn lín má cǎo zhuō,shuí zhī lǎo zi bù qīn hán。