古诗词

五言二十韵别方氏长孙女

刘克庄

中年别作恶,大老何以堪。zhōng nián bié zuò è,dà lǎo hé yǐ kān。
我如安昌侯,爱女甚于男。wǒ rú ān chāng hóu,ài nǚ shén yú nán。
念汝明当发,一夕起再三。niàn rǔ míng dāng fā,yī xī qǐ zài sān。
绝怜汝父贫,练裳与蒿簪。jué lián rǔ fù pín,liàn shang yǔ hāo zān。
不量此蓝缕,遣嫁彼槐潭。bù liàng cǐ lán lǚ,qiǎn jià bǐ huái tán。
古云妇难为,采桑自喂蚕。gǔ yún fù nán wèi,cǎi sāng zì wèi cán。
冰鱼或冬笋,旦旦营旨甘。bīng yú huò dōng sǔn,dàn dàn yíng zhǐ gān。
亦有嗜江水,远汲劳肩担。yì yǒu shì jiāng shuǐ,yuǎn jí láo jiān dān。
今汝一何幸,琴瑟和且湛。jīn rǔ yī hé xìng,qín sè hé qiě zhàn。
虎符舅光宠,象服姑尊严。hǔ fú jiù guāng chǒng,xiàng fú gū zūn yán。
亭传盛供帐,吏士罗騑骖。tíng chuán shèng gōng zhàng,lì shì luó fēi cān。
汝但谨内则,毋使妇德惭。rǔ dàn jǐn nèi zé,wú shǐ fù dé cán。
晨昏躬定省,富贵勿豢酣。chén hūn gōng dìng shěng,fù guì wù huàn hān。
百行孝为先,彤管垂美谈。bǎi xíng xiào wèi xiān,tóng guǎn chuí měi tán。
汝当法淑人,倩当肖铁庵。rǔ dāng fǎ shū rén,qiàn dāng xiào tiě ān。
汝翁虽在家,譬如住精蓝。rǔ wēng suī zài jiā,pì rú zhù jīng lán。
不下赵州床,常共弥陀龛。bù xià zhào zhōu chuáng,cháng gòng mí tuó kān。
愿汝福惠全,早叶维熊占。yuàn rǔ fú huì quán,zǎo yè wéi xióng zhàn。
它日来归宁,伴我村北南。tā rì lái guī níng,bàn wǒ cūn běi nán。
庞老与灵照,安知非同参。páng lǎo yǔ líng zhào,ān zhī fēi tóng cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

乙卯端午十绝

刘克庄

韩庙坡为记,罗池愈制碑。hán miào pō wèi jì,luó chí yù zhì bēi。
老农不识字,自唱送神诗。lǎo nóng bù shí zì,zì chàng sòng shén shī。

乙卯端午十绝

刘克庄

朝朝责太平,日日御延英。cháo cháo zé tài píng,rì rì yù yán yīng。
欲识太平处,鼕鼕社鼓声。yù shí tài píng chù,dōng dōng shè gǔ shēng。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

丑石榕堪坐,晴坡草可眠。chǒu shí róng kān zuò,qíng pō cǎo kě mián。
若非古沂水,亦是小斜川。ruò fēi gǔ yí shuǐ,yì shì xiǎo xié chuān。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

士不论穷达,离乡即可哀。shì bù lùn qióng dá,lí xiāng jí kě āi。
白头孙七十,岁岁扫松来。bái tóu sūn qī shí,suì suì sǎo sōng lái。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

仙不离人世,何须远觅仙。xiān bù lí rén shì,hé xū yuǎn mì xiān。
桃花最深处,更着小渔船。táo huā zuì shēn chù,gèng zhe xiǎo yú chuán。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

广筑长城一,纷纷走避秦。guǎng zhù zhǎng chéng yī,fēn fēn zǒu bì qín。
长城遍天下,底处著逃人。zhǎng chéng biàn tiān xià,dǐ chù zhù táo rén。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

锁却藏舟屋,丁宁勿浪开。suǒ què cáng zhōu wū,dīng níng wù làng kāi。
渔郎最饶舌,曾去引人来。yú láng zuì ráo shé,céng qù yǐn rén lái。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

□受职于天,李冰周处然。shòu zhí yú tiān,lǐ bīng zhōu chù rán。
何曾现灵怪,专一管丰年。hé céng xiàn líng guài,zhuān yī guǎn fēng nián。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

□□宽裁领,蓬头乱插花。kuān cái lǐng,péng tóu luàn chā huā。
相呼挈牲酒,再拜祷桑麻。xiāng hū qiè shēng jiǔ,zài bài dǎo sāng má。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

□□□夜里,折箭传黄旗。yè lǐ,zhé jiàn chuán huáng qí。
野老心无事,闻之忽皱眉。yě lǎo xīn wú shì,wén zhī hū zhòu méi。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

□□眼中人,累累原上坟。yǎn zhōng rén,lèi lèi yuán shàng fén。
昔作夸毗子,今为冥漠君。xī zuò kuā pí zi,jīn wèi míng mò jūn。

二月初七日寿溪十绝

刘克庄

城郭有时变,市朝回首非。chéng guō yǒu shí biàn,shì cháo huí shǒu fēi。
谁为辽鹤说,第一莫来归。shuí wèi liáo hè shuō,dì yī mò lái guī。

即事十绝

刘克庄

战士不解甲,于今四十年。zhàn shì bù jiě jiǎ,yú jīn sì shí nián。
尖量太仓粟,烂铸水衡钱。jiān liàng tài cāng sù,làn zhù shuǐ héng qián。

即事十绝

刘克庄

□□传闻恶,邕宜守备孱。chuán wén è,yōng yí shǒu bèi càn。
各宜更短制,未可靠巍冠。gè yí gèng duǎn zhì,wèi kě kào wēi guān。

即事十绝

刘克庄

国蹙公卿耻,诸贤强自宽。guó cù gōng qīng chǐ,zhū xián qiáng zì kuān。
向来沙市冢,太半徙公安。xiàng lái shā shì zhǒng,tài bàn xǐ gōng ān。