古诗词

五言二十韵别方氏长孙女

刘克庄

中年别作恶,大老何以堪。zhōng nián bié zuò è,dà lǎo hé yǐ kān。
我如安昌侯,爱女甚于男。wǒ rú ān chāng hóu,ài nǚ shén yú nán。
念汝明当发,一夕起再三。niàn rǔ míng dāng fā,yī xī qǐ zài sān。
绝怜汝父贫,练裳与蒿簪。jué lián rǔ fù pín,liàn shang yǔ hāo zān。
不量此蓝缕,遣嫁彼槐潭。bù liàng cǐ lán lǚ,qiǎn jià bǐ huái tán。
古云妇难为,采桑自喂蚕。gǔ yún fù nán wèi,cǎi sāng zì wèi cán。
冰鱼或冬笋,旦旦营旨甘。bīng yú huò dōng sǔn,dàn dàn yíng zhǐ gān。
亦有嗜江水,远汲劳肩担。yì yǒu shì jiāng shuǐ,yuǎn jí láo jiān dān。
今汝一何幸,琴瑟和且湛。jīn rǔ yī hé xìng,qín sè hé qiě zhàn。
虎符舅光宠,象服姑尊严。hǔ fú jiù guāng chǒng,xiàng fú gū zūn yán。
亭传盛供帐,吏士罗騑骖。tíng chuán shèng gōng zhàng,lì shì luó fēi cān。
汝但谨内则,毋使妇德惭。rǔ dàn jǐn nèi zé,wú shǐ fù dé cán。
晨昏躬定省,富贵勿豢酣。chén hūn gōng dìng shěng,fù guì wù huàn hān。
百行孝为先,彤管垂美谈。bǎi xíng xiào wèi xiān,tóng guǎn chuí měi tán。
汝当法淑人,倩当肖铁庵。rǔ dāng fǎ shū rén,qiàn dāng xiào tiě ān。
汝翁虽在家,譬如住精蓝。rǔ wēng suī zài jiā,pì rú zhù jīng lán。
不下赵州床,常共弥陀龛。bù xià zhào zhōu chuáng,cháng gòng mí tuó kān。
愿汝福惠全,早叶维熊占。yuàn rǔ fú huì quán,zǎo yè wéi xióng zhàn。
它日来归宁,伴我村北南。tā rì lái guī níng,bàn wǒ cūn běi nán。
庞老与灵照,安知非同参。páng lǎo yǔ líng zhào,ān zhī fēi tóng cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

汉宫春(秘书弟家赏红梅)

刘克庄

青女初晴,向丑梢枯干,幻出妍姿。qīng nǚ chū qíng,xiàng chǒu shāo kū gàn,huàn chū yán zī。
休烦苑吏剪彩,别有神司。xiū fán yuàn lì jiǎn cǎi,bié yǒu shén sī。
东皇太乙,敕瑶姬、淡傅胭脂。dōng huáng tài yǐ,chì yáo jī dàn fù yān zhī。
还似得、华清汤暖,薄绡半卸冰肌。hái shì dé huá qīng tāng nuǎn,báo xiāo bàn xiè bīng jī。
应笑楚宫痴绝,略施朱则个,便妒蛾眉。yīng xiào chǔ gōng chī jué,lüè shī zhū zé gè,biàn dù é méi。
唐人更无籍在,浪比红儿。táng rén gèng wú jí zài,làng bǐ hóng ér。
祥云难聚,且丁宁、铁笛轻吹。xiáng yún nán jù,qiě dīng níng tiě dí qīng chuī。
拼醉倒,花间一霎,莫教绛雪离披。pīn zuì dào,huā jiān yī shà,mò jiào jiàng xuě lí pī。

汉宫春(再和前韵)

刘克庄

多谢句芒,露十分春信,一种仙姿。duō xiè jù máng,lù shí fēn chūn xìn,yī zhǒng xiān zī。
主人领客卜夜,也唤分司。zhǔ rén lǐng kè bo yè,yě huàn fēn sī。
天葩国艳,几曾烦、薄粉浓脂。tiān pā guó yàn,jǐ céng fán báo fěn nóng zhī。
微似有,酒潮玉颊,更无粟起香肌。wēi shì yǒu,jiǔ cháo yù jiá,gèng wú sù qǐ xiāng jī。
犹记老婆年少,爱斜簪宝髻,浅印红眉。yóu jì lǎo pó nián shǎo,ài xié zān bǎo jì,qiǎn yìn hóng méi。
回头笑他桃杏,太赤些儿。huí tóu xiào tā táo xìng,tài chì xiē ér。
而今零落,更禁当、多少风吹。ér jīn líng luò,gèng jìn dāng duō shǎo fēng chuī。
君看取,梢头点滴,绝胜树下纷披。jūn kàn qǔ,shāo tóu diǎn dī,jué shèng shù xià fēn pī。

汉宫春·呈张别驾

刘克庄

京辇相逢,忆茂陵临御,俱诣天官。jīng niǎn xiāng féng,yì mào líng lín yù,jù yì tiān guān。
绛纱玉斧咫尺,先引头班。jiàng shā yù fǔ zhǐ chǐ,xiān yǐn tóu bān。
桃花满观,与贞元、朝士同看。táo huā mǎn guān,yǔ zhēn yuán cháo shì tóng kàn。
归骑晚,春城笳吹,冶游侵晓方还。guī qí wǎn,chūn chéng jiā chuī,yě yóu qīn xiǎo fāng hái。
回首龙髯何在,漫共谈前事,泪洒桥山。huí shǒu lóng rán hé zài,màn gòng tán qián shì,lèi sǎ qiáo shān。
谁怜白头柱史,独出函关。shuí lián bái tóu zhù shǐ,dú chū hán guān。
君如春柳,到而今、也带苍颜。jūn rú chūn liǔ,dào ér jīn yě dài cāng yán。
凭寄语,江州司马,琵琶且止休弹。píng jì yǔ,jiāng zhōu sī mǎ,pí pá qiě zhǐ xiū dàn。

郭璞墓

刘克庄

先生精数学,卜穴未应疏。xiān shēng jīng shù xué,bo xué wèi yīng shū。
因捋虎须死,还寻鱼腹居。yīn lǚ hǔ xū sǐ,hái xún yú fù jū。
如何师鬼谷,却去友灵胥。rú hé shī guǐ gǔ,què qù yǒu líng xū。
此理凭谁诘,人方宝葬书。cǐ lǐ píng shuí jí,rén fāng bǎo zàng shū。

魏太武庙

刘克庄

荒凉瓜步市,尚有佛狸祠。huāng liáng guā bù shì,shàng yǒu fú lí cí。
俚俗传来久,行人信复疑。lǐ sú chuán lái jiǔ,xíng rén xìn fù yí。
乱鸦争祭处,万马饮江时。luàn yā zhēng jì chù,wàn mǎ yǐn jiāng shí。
意气今安在,城笳暮更悲。yì qì jīn ān zài,chéng jiā mù gèng bēi。

徐孺子墓

刘克庄

今晓安坟意,梅仙旧廨傍。jīn xiǎo ān fén yì,méi xiān jiù xiè bàng。
醢成龙不至,罗设凤高翔。hǎi chéng lóng bù zhì,luó shè fèng gāo xiáng。
党锢人俱烬,先生骨尚香。dǎng gù rén jù jìn,xiān shēng gǔ shàng xiāng。
小诗拈未出,何以侑椒浆。xiǎo shī niān wèi chū,hé yǐ yòu jiāo jiāng。

北来人二首

刘克庄

试说东都事,添人白发多。shì shuō dōng dōu shì,tiān rén bái fā duō。
寝园残石马,废殿泣铜驼。qǐn yuán cán shí mǎ,fèi diàn qì tóng tuó。
胡运占难久,边情听易讹。hú yùn zhàn nán jiǔ,biān qíng tīng yì é。
凄凉旧京女,妆髻尚宣和。qī liáng jiù jīng nǚ,zhuāng jì shàng xuān hé。

北来人二首

刘克庄

十口同离北,今成独雁飞。shí kǒu tóng lí běi,jīn chéng dú yàn fēi。
饥锄荒寺菜,贫著陷蕃衣。jī chú huāng sì cài,pín zhù xiàn fān yī。
甲第歌钟沸,沙场探骑稀。jiǎ dì gē zhōng fèi,shā chǎng tàn qí xī。
老身闽地死,不见翠銮归。lǎo shēn mǐn dì sǐ,bù jiàn cuì luán guī。

北山作

刘克庄

骨法枯闲甚,惟堪作隐君。gǔ fǎ kū xián shén,wéi kān zuò yǐn jūn。
山行忘路脉,野坐认天文。shān xíng wàng lù mài,yě zuò rèn tiān wén。
字瘦偏题石,诗寒半说云。zì shòu piān tí shí,shī hán bàn shuō yún。
近来仍喜聩,闲事不曾闻。jìn lái réng xǐ kuì,xián shì bù céng wén。

早行

刘克庄

店妪明灯送,前村认未真。diàn yù míng dēng sòng,qián cūn rèn wèi zhēn。
山头云似雪,陌上树如人。shān tóu yún shì xuě,mò shàng shù rú rén。
渐觉高星少,才分远烧新。jiàn jué gāo xīng shǎo,cái fēn yuǎn shāo xīn。
何烦看堠子,来往暗知津。hé fán kàn hòu zi,lái wǎng àn zhī jīn。

黄檗山

刘克庄

出县半程遥,松间认粉标。chū xiàn bàn chéng yáo,sōng jiān rèn fěn biāo。
峰排神女峡,寺创德宗朝。fēng pái shén nǚ xiá,sì chuàng dé zōng cháo。
鹳老巢高木,僧寒晒堕樵。guàn lǎo cháo gāo mù,sēng hán shài duò qiáo。
早知人世淡,来住退居寮。zǎo zhī rén shì dàn,lái zhù tuì jū liáo。

第三龙湫

刘克庄

绝顶谒龙公,森寒石作宫。jué dǐng yè lóng gōng,sēn hán shí zuò gōng。
路盘青壁上,瀑泻白云中。lù pán qīng bì shàng,pù xiè bái yún zhōng。
僧说闻雷出,人疑与海通。sēng shuō wén léi chū,rén yí yǔ hǎi tōng。
几时阴晦夜,来此看拿空。jǐ shí yīn huì yè,lái cǐ kàn ná kōng。

客中作

刘克庄

漂泊何须远,离乡即旅人。piāo pō hé xū yuǎn,lí xiāng jí lǚ rén。
吹薪尝海品,书刺谒田邻。chuī xīn cháng hǎi pǐn,shū cì yè tián lín。
家寄寒衣少,山来晓梦频。jiā jì hán yī shǎo,shān lái xiǎo mèng pín。
小儿仍病疟,诗句竟无神。xiǎo ér réng bìng nüè,shī jù jìng wú shén。

小寺

刘克庄

小寺无蹊径,行时认藓痕。xiǎo sì wú qī jìng,xíng shí rèn xiǎn hén。
犬寒鸣似豹,僧老瘦于猿。quǎn hán míng shì bào,sēng lǎo shòu yú yuán。
涧水来旋磨,山童出闭门。jiàn shuǐ lái xuán mó,shān tóng chū bì mén。
城中梅未见,已有数株繁。chéng zhōng méi wèi jiàn,yǐ yǒu shù zhū fán。

晚春

刘克庄

花事匆匆了,人家割麦初。huā shì cōng cōng le,rén jiā gē mài chū。
雨多田有鹳,潮小市无鱼。yǔ duō tián yǒu guàn,cháo xiǎo shì wú yú。
秃笔回僧简,褒衣看古书。tū bǐ huí sēng jiǎn,bāo yī kàn gǔ shū。
经年稀见客,磬折转生疏。jīng nián xī jiàn kè,qìng zhé zhuǎn shēng shū。