古诗词

五言二十韵别方氏长孙女

刘克庄

中年别作恶,大老何以堪。zhōng nián bié zuò è,dà lǎo hé yǐ kān。
我如安昌侯,爱女甚于男。wǒ rú ān chāng hóu,ài nǚ shén yú nán。
念汝明当发,一夕起再三。niàn rǔ míng dāng fā,yī xī qǐ zài sān。
绝怜汝父贫,练裳与蒿簪。jué lián rǔ fù pín,liàn shang yǔ hāo zān。
不量此蓝缕,遣嫁彼槐潭。bù liàng cǐ lán lǚ,qiǎn jià bǐ huái tán。
古云妇难为,采桑自喂蚕。gǔ yún fù nán wèi,cǎi sāng zì wèi cán。
冰鱼或冬笋,旦旦营旨甘。bīng yú huò dōng sǔn,dàn dàn yíng zhǐ gān。
亦有嗜江水,远汲劳肩担。yì yǒu shì jiāng shuǐ,yuǎn jí láo jiān dān。
今汝一何幸,琴瑟和且湛。jīn rǔ yī hé xìng,qín sè hé qiě zhàn。
虎符舅光宠,象服姑尊严。hǔ fú jiù guāng chǒng,xiàng fú gū zūn yán。
亭传盛供帐,吏士罗騑骖。tíng chuán shèng gōng zhàng,lì shì luó fēi cān。
汝但谨内则,毋使妇德惭。rǔ dàn jǐn nèi zé,wú shǐ fù dé cán。
晨昏躬定省,富贵勿豢酣。chén hūn gōng dìng shěng,fù guì wù huàn hān。
百行孝为先,彤管垂美谈。bǎi xíng xiào wèi xiān,tóng guǎn chuí měi tán。
汝当法淑人,倩当肖铁庵。rǔ dāng fǎ shū rén,qiàn dāng xiào tiě ān。
汝翁虽在家,譬如住精蓝。rǔ wēng suī zài jiā,pì rú zhù jīng lán。
不下赵州床,常共弥陀龛。bù xià zhào zhōu chuáng,cháng gòng mí tuó kān。
愿汝福惠全,早叶维熊占。yuàn rǔ fú huì quán,zǎo yè wéi xióng zhàn。
它日来归宁,伴我村北南。tā rì lái guī níng,bàn wǒ cūn běi nán。
庞老与灵照,安知非同参。páng lǎo yǔ líng zhào,ān zhī fēi tóng cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

紫薇花

刘克庄

风标雅合对词臣,映砚窥窗伴演纶。fēng biāo yǎ hé duì cí chén,yìng yàn kuī chuāng bàn yǎn lún。
忽发一枝深谷里,似知茅屋有诗人。hū fā yī zhī shēn gǔ lǐ,shì zhī máo wū yǒu shī rén。

午窗

刘克庄

恩赋支离粟一囊,午窗卧看世人忙。ēn fù zhī lí sù yī náng,wǔ chuāng wò kàn shì rén máng。
东家学究穷于我,六月褒衣上讲堂。dōng jiā xué jiū qióng yú wǒ,liù yuè bāo yī shàng jiǎng táng。

题斋壁

刘克庄

浩如烟海积如山,纸上陈人叫不还。hào rú yān hǎi jī rú shān,zhǐ shàng chén rén jiào bù hái。
白首书生无事业,一生精力费窗间。bái shǒu shū shēng wú shì yè,yī shēng jīng lì fèi chuāng jiān。

伏日

刘克庄

屋山竹树带疏蝉,净扫风轩散发眠。wū shān zhú shù dài shū chán,jìng sǎo fēng xuān sàn fā mián。
老子平生无长物,陶诗一卷枕屏边。lǎo zi píng shēng wú zhǎng wù,táo shī yī juǎn zhěn píng biān。

闻笛二首

刘克庄

少年毬马逐秋风,笛起连营响裂空。shǎo nián qiú mǎ zhú qiū fēng,dí qǐ lián yíng xiǎng liè kōng。
今夕梦回村墅冷,一枝孤奏月明中。jīn xī mèng huí cūn shù lěng,yī zhī gū zòu yuè míng zhōng。

闻笛二首

刘克庄

初如废将哭穷边,又似孤臣诉左迁。chū rú fèi jiāng kū qióng biān,yòu shì gū chén sù zuǒ qiān。
何必谢公双泪落,野人听罢亦凄然。hé bì xiè gōng shuāng lèi luò,yě rén tīng bà yì qī rán。

白杜迓客一首

刘克庄

贫食官仓不自由,强扶衰病坐荒邮。pín shí guān cāng bù zì yóu,qiáng fú shuāi bìng zuò huāng yóu。
送迎不是祠官事,偶见青山急下头。sòng yíng bù shì cí guān shì,ǒu jiàn qīng shān jí xià tóu。

七月九日二首

刘克庄

海激天翻电雹嗔,苍松十丈劈为薪。hǎi jī tiān fān diàn báo chēn,cāng sōng shí zhàng pī wèi xīn。
须臾龙卷它山去,误杀田头望雨人。xū yú lóng juǎn tā shān qù,wù shā tián tóu wàng yǔ rén。

七月九日二首

刘克庄

樵子俄从间路回,因言溪谷响如雷。qiáo zi é cóng jiān lù huí,yīn yán xī gǔ xiǎng rú léi。
分明雨怕城中去,只隔前峰不过来。fēn míng yǔ pà chéng zhōng qù,zhǐ gé qián fēng bù guò lái。

秋望二首

刘克庄

暮色苍然上野台,废塘尚有数荷开。mù sè cāng rán shàng yě tái,fèi táng shàng yǒu shù hé kāi。
望中爱杀城南柳,只怕霜风一夜来。wàng zhōng ài shā chéng nán liǔ,zhǐ pà shuāng fēng yī yè lái。

秋望二首

刘克庄

舍南舍北种芙蓉,及到秋来次第红。shě nán shě běi zhǒng fú róng,jí dào qiū lái cì dì hóng。
自是诗人才思窘,清风明月有何穷。zì shì shī rén cái sī jiǒng,qīng fēng míng yuè yǒu hé qióng。

黄檗道中崖居者

刘克庄

种竹成林橘满园,牛归童子掩篱门。zhǒng zhú chéng lín jú mǎn yuán,niú guī tóng zi yǎn lí mén。
主人虽不知名氏,想见孤高可与言。zhǔ rén suī bù zhī míng shì,xiǎng jiàn gū gāo kě yǔ yán。

横塘

刘克庄

水松百本映门栽,池上荷花似锦开。shuǐ sōng bǎi běn yìng mén zāi,chí shàng hé huā shì jǐn kāi。
记取横塘风景好,归程摹入小诗来。jì qǔ héng táng fēng jǐng hǎo,guī chéng mó rù xiǎo shī lái。

蒜溪

刘克庄

日烁千山草树然,海乡极目少炊烟。rì shuò qiān shān cǎo shù rán,hǎi xiāng jí mù shǎo chuī yān。
蒜溪一脉涓涓水,只绿庵西数丈田。suàn xī yī mài juān juān shuǐ,zhǐ lǜ ān xī shù zhàng tián。

戍妇词三首

刘克庄

织锦为书寄雁飞,功名从古恨无机。zhī jǐn wèi shū jì yàn fēi,gōng míng cóng gǔ hèn wú jī。
良人白首沙场里,何日封侯建节归。liáng rén bái shǒu shā chǎng lǐ,hé rì fēng hóu jiàn jié guī。