古诗词

五言二十韵别方氏长孙女

刘克庄

中年别作恶,大老何以堪。zhōng nián bié zuò è,dà lǎo hé yǐ kān。
我如安昌侯,爱女甚于男。wǒ rú ān chāng hóu,ài nǚ shén yú nán。
念汝明当发,一夕起再三。niàn rǔ míng dāng fā,yī xī qǐ zài sān。
绝怜汝父贫,练裳与蒿簪。jué lián rǔ fù pín,liàn shang yǔ hāo zān。
不量此蓝缕,遣嫁彼槐潭。bù liàng cǐ lán lǚ,qiǎn jià bǐ huái tán。
古云妇难为,采桑自喂蚕。gǔ yún fù nán wèi,cǎi sāng zì wèi cán。
冰鱼或冬笋,旦旦营旨甘。bīng yú huò dōng sǔn,dàn dàn yíng zhǐ gān。
亦有嗜江水,远汲劳肩担。yì yǒu shì jiāng shuǐ,yuǎn jí láo jiān dān。
今汝一何幸,琴瑟和且湛。jīn rǔ yī hé xìng,qín sè hé qiě zhàn。
虎符舅光宠,象服姑尊严。hǔ fú jiù guāng chǒng,xiàng fú gū zūn yán。
亭传盛供帐,吏士罗騑骖。tíng chuán shèng gōng zhàng,lì shì luó fēi cān。
汝但谨内则,毋使妇德惭。rǔ dàn jǐn nèi zé,wú shǐ fù dé cán。
晨昏躬定省,富贵勿豢酣。chén hūn gōng dìng shěng,fù guì wù huàn hān。
百行孝为先,彤管垂美谈。bǎi xíng xiào wèi xiān,tóng guǎn chuí měi tán。
汝当法淑人,倩当肖铁庵。rǔ dāng fǎ shū rén,qiàn dāng xiào tiě ān。
汝翁虽在家,譬如住精蓝。rǔ wēng suī zài jiā,pì rú zhù jīng lán。
不下赵州床,常共弥陀龛。bù xià zhào zhōu chuáng,cháng gòng mí tuó kān。
愿汝福惠全,早叶维熊占。yuàn rǔ fú huì quán,zǎo yè wéi xióng zhàn。
它日来归宁,伴我村北南。tā rì lái guī níng,bàn wǒ cūn běi nán。
庞老与灵照,安知非同参。páng lǎo yǔ líng zhào,ān zhī fēi tóng cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

和仲弟十绝

刘克庄

一春檐溜不曾停,滴破空阶藓晕青。yī chūn yán liū bù céng tíng,dī pò kōng jiē xiǎn yūn qīng。
便是儿时对床雨,绝怜老大不同听。biàn shì ér shí duì chuáng yǔ,jué lián lǎo dà bù tóng tīng。

和仲弟十绝

刘克庄

行遍高台到曲池,闲将白发照清漪。xíng biàn gāo tái dào qū chí,xián jiāng bái fā zhào qīng yī。
未应官舍无幽事,亦有临流啸咏时。wèi yīng guān shě wú yōu shì,yì yǒu lín liú xiào yǒng shí。

和仲弟十绝

刘克庄

少工文字老安施,不但才悭力已疲。shǎo gōng wén zì lǎo ān shī,bù dàn cái qiān lì yǐ pí。
无复滴泉来上绠,惠连入梦偶成诗。wú fù dī quán lái shàng gěng,huì lián rù mèng ǒu chéng shī。

和仲弟十绝

刘克庄

弟兄虽幸忝朱轮,各是人间五十人。dì xiōng suī xìng tiǎn zhū lún,gè shì rén jiān wǔ shí rén。
只合共娱千岁母,可能少补二州民。zhǐ hé gòng yú qiān suì mǔ,kě néng shǎo bǔ èr zhōu mín。

和仲弟十绝

刘克庄

雁回杳杳浑无报,鹊语啾啾似有凭。yàn huí yǎo yǎo hún wú bào,què yǔ jiū jiū shì yǒu píng。
忽得远书看百过,眼昏自起剔残灯。hū dé yuǎn shū kàn bǎi guò,yǎn hūn zì qǐ tī cán dēng。

和仲弟十绝

刘克庄

千古堂堂一孔明,尚咨幼宰访州平。qiān gǔ táng táng yī kǒng míng,shàng zī yòu zǎi fǎng zhōu píng。
诸君应悉惓惓意,老子宁希赫赫声。zhū jūn yīng xī quán quán yì,lǎo zi níng xī hè hè shēng。

丁酉重九日宿顺昌步云阁绝句七首呈味道明府

刘克庄

傍邑曾为劫火尘,独兹犹是太平民。bàng yì céng wèi jié huǒ chén,dú zī yóu shì tài píng mín。
儿时所历今三纪,便唤溪山作故人。ér shí suǒ lì jīn sān jì,biàn huàn xī shān zuò gù rén。

丁酉重九日宿顺昌步云阁绝句七首呈味道明府

刘克庄

老子痴顽耐远游,平生腹不贮闲愁。lǎo zi chī wán nài yuǎn yóu,píng shēng fù bù zhù xián chóu。
今年天赐登高地,身在云峰最上头。jīn nián tiān cì dēng gāo dì,shēn zài yún fēng zuì shàng tóu。

丁酉重九日宿顺昌步云阁绝句七首呈味道明府

刘克庄

小休绿树濯清泉,垢尽身轻意欲仙。xiǎo xiū lǜ shù zhuó qīng quán,gòu jǐn shēn qīng yì yù xiān。
岂必鲁儒知此乐,舞雩风止在溪边。qǐ bì lǔ rú zhī cǐ lè,wǔ yú fēng zhǐ zài xī biān。

丁酉重九日宿顺昌步云阁绝句七首呈味道明府

刘克庄

九月南州菊未黄,芙蓉取次献新妆。jiǔ yuè nán zhōu jú wèi huáng,fú róng qǔ cì xiàn xīn zhuāng。
不妨折取繁红插,四海皆知两鬓霜。bù fáng zhé qǔ fán hóng chā,sì hǎi jiē zhī liǎng bìn shuāng。

丁酉重九日宿顺昌步云阁绝句七首呈味道明府

刘克庄

只了年年作逐臣,衣冠褴缕面埃尘。zhǐ le nián nián zuò zhú chén,yī guān lán lǚ miàn āi chén。
偶逢令尹留连我,不畏狂生点涴人。ǒu féng lìng yǐn liú lián wǒ,bù wèi kuáng shēng diǎn wò rén。

丁酉重九日宿顺昌步云阁绝句七首呈味道明府

刘克庄

先倩清风扫水轩,更呼凉月倒金樽。xiān qiàn qīng fēng sǎo shuǐ xuān,gèng hū liáng yuè dào jīn zūn。
定知明府归侵夜,县郭留灯未闭门。dìng zhī míng fǔ guī qīn yè,xiàn guō liú dēng wèi bì mén。

丁酉重九日宿顺昌步云阁绝句七首呈味道明府

刘克庄

长君论事天为动,季子居官水似清。zhǎng jūn lùn shì tiān wèi dòng,jì zi jū guān shuǐ shì qīng。
双眊不能钞谏草,偏聋尚可听琴声。shuāng mào bù néng chāo jiàn cǎo,piān lóng shàng kě tīng qín shēng。

题张簿尉槎溪集

刘克庄

千载枯槎无主名,才翁子晦各偷撑。qiān zài kū chá wú zhǔ míng,cái wēng zi huì gè tōu chēng。
分明博望升天诉,不许人间别姓争。fēn míng bó wàng shēng tiān sù,bù xǔ rén jiān bié xìng zhēng。

陈景升顷遗余化度寺碑甚佳阙后三行归自龙溪始为余补足记以绝句

刘克庄

端平曾叹阙三行,淳祐重来为补亡。duān píng céng tàn quē sān xíng,chún yòu zhòng lái wèi bǔ wáng。
收拾一碑劳十载,此生凡事不须忙。shōu shí yī bēi láo shí zài,cǐ shēng fán shì bù xū máng。