古诗词

五言二十韵别方氏长孙女

刘克庄

中年别作恶,大老何以堪。zhōng nián bié zuò è,dà lǎo hé yǐ kān。
我如安昌侯,爱女甚于男。wǒ rú ān chāng hóu,ài nǚ shén yú nán。
念汝明当发,一夕起再三。niàn rǔ míng dāng fā,yī xī qǐ zài sān。
绝怜汝父贫,练裳与蒿簪。jué lián rǔ fù pín,liàn shang yǔ hāo zān。
不量此蓝缕,遣嫁彼槐潭。bù liàng cǐ lán lǚ,qiǎn jià bǐ huái tán。
古云妇难为,采桑自喂蚕。gǔ yún fù nán wèi,cǎi sāng zì wèi cán。
冰鱼或冬笋,旦旦营旨甘。bīng yú huò dōng sǔn,dàn dàn yíng zhǐ gān。
亦有嗜江水,远汲劳肩担。yì yǒu shì jiāng shuǐ,yuǎn jí láo jiān dān。
今汝一何幸,琴瑟和且湛。jīn rǔ yī hé xìng,qín sè hé qiě zhàn。
虎符舅光宠,象服姑尊严。hǔ fú jiù guāng chǒng,xiàng fú gū zūn yán。
亭传盛供帐,吏士罗騑骖。tíng chuán shèng gōng zhàng,lì shì luó fēi cān。
汝但谨内则,毋使妇德惭。rǔ dàn jǐn nèi zé,wú shǐ fù dé cán。
晨昏躬定省,富贵勿豢酣。chén hūn gōng dìng shěng,fù guì wù huàn hān。
百行孝为先,彤管垂美谈。bǎi xíng xiào wèi xiān,tóng guǎn chuí měi tán。
汝当法淑人,倩当肖铁庵。rǔ dāng fǎ shū rén,qiàn dāng xiào tiě ān。
汝翁虽在家,譬如住精蓝。rǔ wēng suī zài jiā,pì rú zhù jīng lán。
不下赵州床,常共弥陀龛。bù xià zhào zhōu chuáng,cháng gòng mí tuó kān。
愿汝福惠全,早叶维熊占。yuàn rǔ fú huì quán,zǎo yè wéi xióng zhàn。
它日来归宁,伴我村北南。tā rì lái guī níng,bàn wǒ cūn běi nán。
庞老与灵照,安知非同参。páng lǎo yǔ líng zhào,ān zhī fēi tóng cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

九月初十日值

刘克庄

窗外茶梅几树斜,薄寒生意已萌芽。chuāng wài chá méi jǐ shù xié,báo hán shēng yì yǐ méng yá。
主人不作明朝计,愁绝无因见放花。zhǔ rén bù zuò míng cháo jì,chóu jué wú yīn jiàn fàng huā。

九月初十日值

刘克庄

形槁心灰一秃翁,偶来视草禁林中。xíng gǎo xīn huī yī tū wēng,ǒu lái shì cǎo jìn lín zhōng。
幼吹葱叶还堪听,老画葫芦却未工。yòu chuī cōng yè hái kān tīng,lǎo huà hú lú què wèi gōng。

九月初十日值

刘克庄

四壁蠹书常锁闭,数行苏墨半模糊。sì bì dù shū cháng suǒ bì,shù xíng sū mò bàn mó hú。
院中老吏无存者,谁记南塘与雁湖。yuàn zhōng lǎo lì wú cún zhě,shuí jì nán táng yǔ yàn hú。

辛亥各口占十绝

刘克庄

和靖湖边冷笑人,白头来恋属车尘。hé jìng hú biān lěng xiào rén,bái tóu lái liàn shǔ chē chén。
此行莫与孤山诀,重见除非是后身。cǐ xíng mò yǔ gū shān jué,zhòng jiàn chú fēi shì hòu shēn。

辛亥各口占十绝

刘克庄

苇间一叶且延缘,奎壁祥光上烛天。wěi jiān yī yè qiě yán yuán,kuí bì xiáng guāng shàng zhú tiān。
定有异人遥望气,个船不是米家船。dìng yǒu yì rén yáo wàng qì,gè chuán bù shì mǐ jiā chuán。

辛亥各口占十绝

刘克庄

乞骸亲奉留行诏,擢发犹蒙掩覆恩。qǐ hái qīn fèng liú xíng zhào,zhuó fā yóu méng yǎn fù ēn。
泽畔累臣回首处,汤村已远更徐村。zé pàn lèi chén huí shǒu chù,tāng cūn yǐ yuǎn gèng xú cūn。

辛亥各口占十绝

刘克庄

曝背聊披陶子絮,压衣且系吕公绦。pù bèi liáo pī táo zi xù,yā yī qiě xì lǚ gōng tāo。
可怜太白心犹騃,不著蓑衣著锦袍。kě lián tài bái xīn yóu ái,bù zhù suō yī zhù jǐn páo。

辛亥各口占十绝

刘克庄

玉局摛文毫尚湿,金华开卷席犹温。yù jú chī wén háo shàng shī,jīn huá kāi juǎn xí yóu wēn。
不妨缴纳朝堂了,帝赐新衔号后村。bù fáng jiǎo nà cháo táng le,dì cì xīn xián hào hòu cūn。

辛亥各口占十绝

刘克庄

汗脚谁教上玉台,却寻前路系芒鞋。hàn jiǎo shuí jiào shàng yù tái,què xún qián lù xì máng xié。
自嫌到了无仙分,已踏金鳌跌下来。zì xián dào le wú xiān fēn,yǐ tà jīn áo diē xià lái。

辛亥各口占十绝

刘克庄

向来宠辱皆虚假,老去亲冤两扫平。xiàng lái chǒng rǔ jiē xū jiǎ,lǎo qù qīn yuān liǎng sǎo píng。
岂有陈三送迁客,亦无邢七卖先生。qǐ yǒu chén sān sòng qiān kè,yì wú xíng qī mài xiān shēng。

辛亥各口占十绝

刘克庄

院吏忙抄诏草辞,家奴却负锦囊随。yuàn lì máng chāo zhào cǎo cí,jiā nú què fù jǐn náng suí。
更无客议坡公制,一任人嘲李老诗。gèng wú kè yì pō gōng zhì,yī rèn rén cháo lǐ lǎo shī。

辛亥各口占十绝

刘克庄

柱史颂卿压病身,年高拜立两愁人。zhù shǐ sòng qīng yā bìng shēn,nián gāo bài lì liǎng chóu rén。
龙钟忽被还山诏,腰脚于今得欠伸。lóng zhōng hū bèi hái shān zhào,yāo jiǎo yú jīn dé qiàn shēn。

辛亥各口占十绝

刘克庄

诛虎窃弓谁继者,留邕执笔定何如。zhū hǔ qiè gōng shuí jì zhě,liú yōng zhí bǐ dìng hé rú。
东都台阁犹多士,未便无人续汉书。dōng dōu tái gé yóu duō shì,wèi biàn wú rén xù hàn shū。

跋唐贤论史图

刘克庄

定是当时有难疑,一贤指画众肩随。dìng shì dāng shí yǒu nán yí,yī xián zhǐ huà zhòng jiān suí。
而今纵有人挥麈,问者为谁听者谁。ér jīn zòng yǒu rén huī zhǔ,wèn zhě wèi shuí tīng zhě shuí。

跋张敞画眉图

刘克庄

列岫新眉淡复浓,黛螺百斛不堪供。liè xiù xīn méi dàn fù nóng,dài luó bǎi hú bù kān gōng。
回头却笑张京兆,只扫闺中两点峰。huí tóu què xiào zhāng jīng zhào,zhǐ sǎo guī zhōng liǎng diǎn fēng。