古诗词

五言二十韵别方氏长孙女

刘克庄

中年别作恶,大老何以堪。zhōng nián bié zuò è,dà lǎo hé yǐ kān。
我如安昌侯,爱女甚于男。wǒ rú ān chāng hóu,ài nǚ shén yú nán。
念汝明当发,一夕起再三。niàn rǔ míng dāng fā,yī xī qǐ zài sān。
绝怜汝父贫,练裳与蒿簪。jué lián rǔ fù pín,liàn shang yǔ hāo zān。
不量此蓝缕,遣嫁彼槐潭。bù liàng cǐ lán lǚ,qiǎn jià bǐ huái tán。
古云妇难为,采桑自喂蚕。gǔ yún fù nán wèi,cǎi sāng zì wèi cán。
冰鱼或冬笋,旦旦营旨甘。bīng yú huò dōng sǔn,dàn dàn yíng zhǐ gān。
亦有嗜江水,远汲劳肩担。yì yǒu shì jiāng shuǐ,yuǎn jí láo jiān dān。
今汝一何幸,琴瑟和且湛。jīn rǔ yī hé xìng,qín sè hé qiě zhàn。
虎符舅光宠,象服姑尊严。hǔ fú jiù guāng chǒng,xiàng fú gū zūn yán。
亭传盛供帐,吏士罗騑骖。tíng chuán shèng gōng zhàng,lì shì luó fēi cān。
汝但谨内则,毋使妇德惭。rǔ dàn jǐn nèi zé,wú shǐ fù dé cán。
晨昏躬定省,富贵勿豢酣。chén hūn gōng dìng shěng,fù guì wù huàn hān。
百行孝为先,彤管垂美谈。bǎi xíng xiào wèi xiān,tóng guǎn chuí měi tán。
汝当法淑人,倩当肖铁庵。rǔ dāng fǎ shū rén,qiàn dāng xiào tiě ān。
汝翁虽在家,譬如住精蓝。rǔ wēng suī zài jiā,pì rú zhù jīng lán。
不下赵州床,常共弥陀龛。bù xià zhào zhōu chuáng,cháng gòng mí tuó kān。
愿汝福惠全,早叶维熊占。yuàn rǔ fú huì quán,zǎo yè wéi xióng zhàn。
它日来归宁,伴我村北南。tā rì lái guī níng,bàn wǒ cūn běi nán。
庞老与灵照,安知非同参。páng lǎo yǔ líng zhào,ān zhī fēi tóng cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

受用

刘克庄

阮遥集平生几屐,晏平仲半世一裘。ruǎn yáo jí píng shēng jǐ jī,yàn píng zhòng bàn shì yī qiú。
秃翁受用能多少,槲叶为衣荷盖头。tū wēng shòu yòng néng duō shǎo,hú yè wèi yī hé gài tóu。

自箴

刘克庄

梦亦齐庄非矫戾,病犹温习见操存。mèng yì qí zhuāng fēi jiǎo lì,bìng yóu wēn xí jiàn cāo cún。
生柴参后千馀载,恍似同时及圣门。shēng chái cān hòu qiān yú zài,huǎng shì tóng shí jí shèng mén。

涑水

刘克庄

洛下人呼为迂叟,非惟语简意无穷。luò xià rén hū wèi yū sǒu,fēi wéi yǔ jiǎn yì wú qióng。
曲台不合加美谥,俗了深衣大带翁。qū tái bù hé jiā měi shì,sú le shēn yī dà dài wēng。

高光

刘克庄

发兵坑黥布竖子,踞洗骂隋何腐儒。fā bīng kēng qíng bù shù zi,jù xǐ mà suí hé fǔ rú。
谁道东都重名节,故人只唤作狂奴。shuí dào dōng dōu zhòng míng jié,gù rén zhǐ huàn zuò kuáng nú。

蹙操

刘克庄

老贼所忧惟备权,岂知中愤气同然。lǎo zéi suǒ yōu wéi bèi quán,qǐ zhī zhōng fèn qì tóng rán。
诸贤莫道江东小,蹙操惟消两少年。zhū xián mò dào jiāng dōng xiǎo,cù cāo wéi xiāo liǎng shǎo nián。

琨逖

刘克庄

迁乔不与莺争出,殿后犹云马不前。qiān qiáo bù yǔ yīng zhēng chū,diàn hòu yóu yún mǎ bù qián。
越石早知无合杀,不如且让祖生鞭。yuè shí zǎo zhī wú hé shā,bù rú qiě ràng zǔ shēng biān。

魏志

刘克庄

称帝称王非一个,国家不可便无孤。chēng dì chēng wáng fēi yī gè,guó jiā bù kě biàn wú gū。
此言只是瞒孀幼,岂有英雄也恁愚。cǐ yán zhǐ shì mán shuāng yòu,qǐ yǒu yīng xióng yě nèn yú。

二世

刘克庄

失国之君多咎政,兴王者作著休符。shī guó zhī jūn duō jiù zhèng,xīng wáng zhě zuò zhù xiū fú。
亡秦天告由胡亥,非谓长城外有胡。wáng qín tiān gào yóu hú hài,fēi wèi zhǎng chéng wài yǒu hú。

质子

刘克庄

七雄侧目虎狼都,仁暴端由取舍殊。qī xióng cè mù hǔ láng dōu,rén bào duān yóu qǔ shě shū。
燕太子留生马角,楚王心作牧羊奴。yàn tài zi liú shēng mǎ jiǎo,chǔ wáng xīn zuò mù yáng nú。

郡宴

刘克庄

瑶琴能挑文君意,玉笛安知虢国心。yáo qín néng tiāo wén jūn yì,yù dí ān zhī guó guó xīn。
但是有情俱感动,惟村夫子不知音。dàn shì yǒu qíng jù gǎn dòng,wéi cūn fū zi bù zhī yīn。

隐者

刘克庄

宁采箕山钓颍滨,放勋天大不能臣。níng cǎi jī shān diào yǐng bīn,fàng xūn tiān dà bù néng chén。
渔郎未必知年代,先有逃尧次避秦。yú láng wèi bì zhī nián dài,xiān yǒu táo yáo cì bì qín。

秦纪

刘克庄

土广曾吞九云梦,民劳因起一阿房。tǔ guǎng céng tūn jiǔ yún mèng,mín láo yīn qǐ yī ā fáng。
人皆怜楚三户在,天独知秦二世亡。rén jiē lián chǔ sān hù zài,tiān dú zhī qín èr shì wáng。

自警

刘克庄

司马赋中聊讽一,伯鱼诗外又闻三。sī mǎ fù zhōng liáo fěng yī,bó yú shī wài yòu wén sān。
空馀物表陵云气,不向师前立雪参。kōng yú wù biǎo líng yún qì,bù xiàng shī qián lì xuě cān。

齐俗

刘克庄

柏寝才休又雪宫,杀麋罪与杀人同。bǎi qǐn cái xiū yòu xuě gōng,shā mí zuì yǔ shā rén tóng。
徂丘稷下人多诈,谁肯投身入阱中。cú qiū jì xià rén duō zhà,shuí kěn tóu shēn rù jǐng zhōng。

轵道

刘克庄

秦暴浑如狼牧羊,筑临洮郡至咸阳。qín bào hún rú láng mù yáng,zhù lín táo jùn zhì xián yáng。
苦防齐客出关外,岂料子婴降道傍。kǔ fáng qí kè chū guān wài,qǐ liào zi yīng jiàng dào bàng。