古诗词

观社行

刘克庄

吾家世南折简呼,有日曷不见子都。wú jiā shì nán zhé jiǎn hū,yǒu rì hé bù jiàn zi dōu。
牵衣况复幼吾幼,闭户大似愚公愚。qiān yī kuàng fù yòu wú yòu,bì hù dà shì yú gōng yú。
鲜妆袨服出空巷,钿车绣毂来塞涂。xiān zhuāng xuàn fú chū kōng xiàng,diàn chē xiù gǔ lái sāi tú。
展乌丝栏拥小玉,设锦步障盛绿珠。zhǎn wū sī lán yōng xiǎo yù,shè jǐn bù zhàng shèng lǜ zhū。
尔时病叟亦随喜,携添丁郎便了奴。ěr shí bìng sǒu yì suí xǐ,xié tiān dīng láng biàn le nú。
非惟儿童竞嗤笑,更被傀儡傍揶揄。fēi wéi ér tóng jìng chī xiào,gèng bèi guī lěi bàng yé yú。
平生不识琥珀枕,况敢击碎珊瑚株。píng shēng bù shí hǔ pò zhěn,kuàng gǎn jī suì shān hú zhū。
□言香火埒蒋霍,渐觉风俗侔徽衢。yán xiāng huǒ liè jiǎng huò,jiàn jué fēng sú móu huī qú。
一国若狂孰醉醒,宋玉奚必讥登徒。yī guó ruò kuáng shú zuì xǐng,sòng yù xī bì jī dēng tú。
杀牛欲赛西邻祭,苦狗翻哂东门儒。shā niú yù sài xī lín jì,kǔ gǒu fān shěn dōng mén rú。
恍然堕在化人境,又似跳入仙翁壶。huǎng rán duò zài huà rén jìng,yòu shì tiào rù xiān wēng hú。
麟台学士固穷者,岁晚与妇争裈襦。lín tái xué shì gù qióng zhě,suì wǎn yǔ fù zhēng kūn rú。
独馀太乙旧藜杖,夜窗炯炯供清矑。dú yú tài yǐ jiù lí zhàng,yè chuāng jiǒng jiǒng gōng qīng lú。
平明践淖行百里,轻快勿假灵寿扶。píng míng jiàn nào xíng bǎi lǐ,qīng kuài wù jiǎ líng shòu fú。
安石出山不免耳,德公入州破戒无。ān shí chū shān bù miǎn ěr,dé gōng rù zhōu pò jiè wú。
矧君口素衔清议,纷纷谄子愁斧诛。shěn jūn kǒu sù xián qīng yì,fēn fēn chǎn zi chóu fǔ zhū。
如齐而观窃未喻,或曰有心击磬乎。rú qí ér guān qiè wèi yù,huò yuē yǒu xīn jī qìng hū。
君如精金岂易铄,十年风雪惯饕虐。jūn rú jīng jīn qǐ yì shuò,shí nián fēng xuě guàn tāo nüè。
粤人自昔尚巫鬼,鲁俗何曾废傩较。yuè rén zì xī shàng wū guǐ,lǔ sú hé céng fèi nuó jiào。
渠能七步追险韵,聊复一吸空罚爵。qú néng qī bù zhuī xiǎn yùn,liáo fù yī xī kōng fá jué。
北风清尘宿泥乾,西日漏光阴云驳。běi fēng qīng chén sù ní qián,xī rì lòu guāng yīn yún bó。
边头刁斗幸小休,棚上鼓笛姑同乐。biān tóu diāo dòu xìng xiǎo xiū,péng shàng gǔ dí gū tóng lè。
苦吟久无王官采,尽言深恐朋友数。kǔ yín jiǔ wú wáng guān cǎi,jǐn yán shēn kǒng péng yǒu shù。
君豪盛气欲回澜,吾衰袖手观返壑。jūn háo shèng qì yù huí lán,wú shuāi xiù shǒu guān fǎn hè。
荔蕉堪荐神送迎,葵枣勿妨农烹剥。lì jiāo kān jiàn shén sòng yíng,kuí zǎo wù fáng nóng pēng bō。
刚肠愤发论尤健,枵腹冥搜诗转恶。gāng cháng fèn fā lùn yóu jiàn,xiāo fù míng sōu shī zhuǎn è。
先持一事试灵君,敢问何年相王朴。xiān chí yī shì shì líng jūn,gǎn wèn hé nián xiāng wáng pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

老马一首

刘克庄

脊疮蹄蹇瘦阑干,火印年深字已漫。jí chuāng tí jiǎn shòu lán gàn,huǒ yìn nián shēn zì yǐ màn。
野涧有冰朝洗怯,破坊无壁夜嘶寒。yě jiàn yǒu bīng cháo xǐ qiè,pò fāng wú bì yè sī hán。
身同退卒支残料,眼见新驹鞁宝鞍。shēn tóng tuì zú zhī cán liào,yǎn jiàn xīn jū bèi bǎo ān。
昔走塞垣如抹电,安知末路出门难。xī zǒu sāi yuán rú mǒ diàn,ān zhī mò lù chū mén nán。

老妓一首

刘克庄

籍中歌舞昔驰声,憔悴犹存态与情。jí zhōng gē wǔ xī chí shēng,qiáo cuì yóu cún tài yǔ qíng。
爱说旧官当日宠,偏呼狎客小时名。ài shuō jiù guān dāng rì chǒng,piān hū xiá kè xiǎo shí míng。
薄鬟易脱梳难就,半被常空睡不成。báo huán yì tuō shū nán jiù,bàn bèi cháng kōng shuì bù chéng。
却羡邻姬门户热,隔楼张烛到天明。què xiàn lín jī mén hù rè,gé lóu zhāng zhú dào tiān míng。

赠风水僧

刘克庄

向人说葬又谈空,郭璞瞿昙并入宗。xiàng rén shuō zàng yòu tán kōng,guō pú qú tán bìng rù zōng。
背得山经如诵咒,顶将禅笠去寻龙。bèi dé shān jīng rú sòng zhòu,dǐng jiāng chán lì qù xún lóng。
遍为檀越裁生圹,预定公侯出某峰。biàn wèi tán yuè cái shēng kuàng,yù dìng gōng hóu chū mǒu fēng。
想亦自营归寂处,一丘卵塔种青松。xiǎng yì zì yíng guī jì chù,yī qiū luǎn tǎ zhǒng qīng sōng。

除夕

刘克庄

除夕阴寒怕卷帘,雨声断续下疏檐。chú xī yīn hán pà juǎn lián,yǔ shēng duàn xù xià shū yán。
壁穿自和乾泥补,窗损教寻废纸粘。bì chuān zì hé qián ní bǔ,chuāng sǔn jiào xún fèi zhǐ zhān。
只有青灯相守定,纵无白发亦生添。zhǐ yǒu qīng dēng xiāng shǒu dìng,zòng wú bái fā yì shēng tiān。
更残自算明年事,不就君平卦肆占。gèng cán zì suàn míng nián shì,bù jiù jūn píng guà sì zhàn。

挽郑淑人

刘克庄

忆在军中为记室,谢公门馆事皆知。yì zài jūn zhōng wèi jì shì,xiè gōng mén guǎn shì jiē zhī。
谦卑若妇初嫔日,俭素犹夫未贵时。qiān bēi ruò fù chū pín rì,jiǎn sù yóu fū wèi guì shí。
病了死生惟点首,晚忧家国每颦眉。bìng le sǐ shēng wéi diǎn shǒu,wǎn yōu jiā guó měi pín méi。
旧人独有任安在,揽涕西风献些词。jiù rén dú yǒu rèn ān zài,lǎn tì xī fēng xiàn xiē cí。

悼阿升

刘克庄

宝惜吾儿如拱璧,那知变灭只须臾。bǎo xī wú ér rú gǒng bì,nà zhī biàn miè zhǐ xū yú。
畏啼尚宿通宵火,涂囟犹残隔日朱。wèi tí shàng sù tōng xiāo huǒ,tú xìn yóu cán gé rì zhū。
坐客相宽云梦幻,故人来吊讶清癯。zuò kè xiāng kuān yún mèng huàn,gù rén lái diào yà qīng qú。
荒山岁晚无行迹,心折原头树影孤。huāng shān suì wǎn wú xíng jì,xīn zhé yuán tóu shù yǐng gū。

与客送仲白葬回登石室

刘克庄

绝顶荒寒断客过,偶携之子共扪萝。jué dǐng huāng hán duàn kè guò,ǒu xié zhī zi gòng mén luó。
纵观天外皆鲸浸,下视城中等蚁窠。zòng guān tiān wài jiē jīng jìn,xià shì chéng zhōng děng yǐ kē。
悼友孤怀方濩落,逢僧逆境暂销磨。dào yǒu gū huái fāng huò luò,féng sēng nì jìng zàn xiāo mó。
夜归剩乞松明火,霜满前山滑处多。yè guī shèng qǐ sōng míng huǒ,shuāng mǎn qián shān huá chù duō。

立春二首

刘克庄

恰归旧隐再逢春,村巷荒凉草没人。qià guī jiù yǐn zài féng chūn,cūn xiàng huāng liáng cǎo méi rén。
犬坏园中门作窦,盗规坟上树为薪。quǎn huài yuán zhōng mén zuò dòu,dào guī fén shàng shù wèi xīn。
官如巫祝难羞贱,家似樵渔敢讳贫。guān rú wū zhù nán xiū jiàn,jiā shì qiáo yú gǎn huì pín。
闻说邻醅低价卖,病夫一滴未沾唇。wén shuō lín pēi dī jià mài,bìng fū yī dī wèi zhān chún。

立春二首

刘克庄

今岁春盘始住家,也胜羁旅走天涯。jīn suì chūn pán shǐ zhù jiā,yě shèng jī lǚ zǒu tiān yá。
圃晴菜拆经霜甲,林暖梅飞遍地花。pǔ qíng cài chāi jīng shuāng jiǎ,lín nuǎn méi fēi biàn dì huā。
闲有工夫忧世事,老无勋业惜年华。xián yǒu gōng fū yōu shì shì,lǎo wú xūn yè xī nián huá。
近来死尽吟诗者,得句聊从野叟夸。jìn lái sǐ jǐn yín shī zhě,dé jù liáo cóng yě sǒu kuā。

去春

刘克庄

去春烽火照江边,曾草军书夕废眠。qù chūn fēng huǒ zhào jiāng biān,céng cǎo jūn shū xī fèi mián。
万里旌旗真属命,一丘耕钓且随缘。wàn lǐ jīng qí zhēn shǔ mìng,yī qiū gēng diào qiě suí yuán。
偶然谢客元非病,间亦寻僧不为禅。ǒu rán xiè kè yuán fēi bìng,jiān yì xún sēng bù wèi chán。
尚有惜花情味在,铜瓶终日玩芳妍。shàng yǒu xī huā qíng wèi zài,tóng píng zhōng rì wán fāng yán。

灯夕

刘克庄

千炬金栀映玉蕖,台城昨梦又年馀。qiān jù jīn zhī yìng yù qú,tái chéng zuó mèng yòu nián yú。
断无弦索鸣华屋,惟见炊烟起草庐。duàn wú xián suǒ míng huá wū,wéi jiàn chuī yān qǐ cǎo lú。
儿报瓶空因止酒,婢言油尽暂停书。ér bào píng kōng yīn zhǐ jiǔ,bì yán yóu jǐn zàn tíng shū。
蓬窗亦有精勤士,何必然藜向石渠。péng chuāng yì yǒu jīng qín shì,hé bì rán lí xiàng shí qú。

戏孙季蕃

刘克庄

少日逢春一味痴,轻鞭小袖趁芳时。shǎo rì féng chūn yī wèi chī,qīng biān xiǎo xiù chèn fāng shí。
常过茶邸租船出,或在禅林借枕攲。cháng guò chá dǐ zū chuán chū,huò zài chán lín jiè zhěn qī。
名妓难呼多占定,好花易落况开迟。míng jì nán hū duō zhàn dìng,hǎo huā yì luò kuàng kāi chí。
身今惟悴投空谷,悔不当年秉烛嬉。shēn jīn wéi cuì tóu kōng gǔ,huǐ bù dāng nián bǐng zhú xī。

匹马

刘克庄

匹马曾经小店炊,一株玉雪映疏篱。pǐ mǎ céng jīng xiǎo diàn chuī,yī zhū yù xuě yìng shū lí。
无言谁识含情处,有韵全看背面时。wú yán shuí shí hán qíng chù,yǒu yùn quán kàn bèi miàn shí。
乍见心方惊绝艳,重来人已折繁枝。zhà jiàn xīn fāng jīng jué yàn,zhòng lái rén yǐ zhé fán zhī。
断烟残照山村路,消得刘郎一首诗。duàn yān cán zhào shān cūn lù,xiāo dé liú láng yī shǒu shī。

宿囊山怀洪岳二上人

刘克庄

忆在山中识二僧,一亡一已拂衣行。yì zài shān zhōng shí èr sēng,yī wáng yī yǐ fú yī xíng。
壁间笠徙名蓝挂,寺外松过寿塔生。bì jiān lì xǐ míng lán guà,sì wài sōng guò shòu tǎ shēng。
陇月定知今夕恨,涧泉犹咽旧时声。lǒng yuè dìng zhī jīn xī hèn,jiàn quán yóu yàn jiù shí shēng。
隔房侍者皆新剃,不似闲人却有情。gé fáng shì zhě jiē xīn tì,bù shì xián rén què yǒu qíng。

访辟支岩绝顶二僧值雨

刘克庄

闻有比丘隐绝巅,多年无迹下山前。wén yǒu bǐ qiū yǐn jué diān,duō nián wú jì xià shān qián。
僧称功行几如佛,樵说神通复近仙。sēng chēng gōng xíng jǐ rú fú,qiáo shuō shén tōng fù jìn xiān。
食少仅炊盈握米,身寒不挂半铢绵。shí shǎo jǐn chuī yíng wò mǐ,shēn hán bù guà bàn zhū mián。
重岩风雨妨游陟,回眺苍烟一惘然。zhòng yán fēng yǔ fáng yóu zhì,huí tiào cāng yān yī wǎng rán。