古诗词

再和

刘克庄

陌头侠少行歌呼,方演东晋谈西都。mò tóu xiá shǎo xíng gē hū,fāng yǎn dōng jìn tán xī dōu。
哇淫奇响荡众志,澜翻辨吻矜群愚。wa yín qí xiǎng dàng zhòng zhì,lán fān biàn wěn jīn qún yú。
狙公加之章甫饰,鸠盘谬以脂粉涂。jū gōng jiā zhī zhāng fǔ shì,jiū pán miù yǐ zhī fěn tú。
荒唐夸父走弃杖,恍惚象罔行索珠。huāng táng kuā fù zǒu qì zhàng,huǎng hū xiàng wǎng xíng suǒ zhū。
效牵酷肖渥洼马,献宝远致昆仑奴。xiào qiān kù xiào wò wā mǎ,xiàn bǎo yuǎn zhì kūn lún nú。
岂无蘋藻可羞荐,亦有黍稷堪舂揄。qǐ wú píng zǎo kě xiū jiàn,yì yǒu shǔ jì kān chōng yú。
臞翁伤今援古谊,通国争笑翁守株。qú wēng shāng jīn yuán gǔ yì,tōng guó zhēng xiào wēng shǒu zhū。
孔门高弟浴沂水,尧时童子谣康衢。kǒng mén gāo dì yù yí shuǐ,yáo shí tóng zi yáo kāng qú。
扬觯姑欲退观者,鸣鼓本非攻吾徒。yáng zhì gū yù tuì guān zhě,míng gǔ běn fēi gōng wú tú。
亦如曼倩负逸气,呵斥佞幸惊侏儒。yì rú màn qiàn fù yì qì,hē chì nìng xìng jīng zhū rú。
于时后村茅柴熟,先生滑稽腹如壶。yú shí hòu cūn máo chái shú,xiān shēng huá jī fù rú hú。
虽无谢郎玉帖镫,幸有幼安布裙襦。suī wú xiè láng yù tiē dèng,xìng yǒu yòu ān bù qún rú。
未妨优场开口笑,亦恐药市逢方矑。wèi fáng yōu chǎng kāi kǒu xiào,yì kǒng yào shì féng fāng lú。
更阑漫与通德语,醉倒聊遣宗武扶。gèng lán màn yǔ tōng dé yǔ,zuì dào liáo qiǎn zōng wǔ fú。
幽冥茫昧莫致诘,石言神降果有无。yōu míng máng mèi mò zhì jí,shí yán shén jiàng guǒ yǒu wú。
翁云天公施罪福,亦如王者行赏诛。wēng yún tiān gōng shī zuì fú,yì rú wáng zhě xíng shǎng zhū。
巫咸可使诅楚否,泰山曾不如放乎。wū xián kě shǐ zǔ chǔ fǒu,tài shān céng bù rú fàng hū。
况今民脂积消铄,洋洋如在宁助虐。kuàng jīn mín zhī jī xiāo shuò,yáng yáng rú zài níng zhù nüè。
贫妇鲜能具复裈,贵人何必夸重较。pín fù xiān néng jù fù kūn,guì rén hé bì kuā zhòng jiào。
九重深喜农扈丰,五等超加社公爵。jiǔ zhòng shēn xǐ nóng hù fēng,wǔ děng chāo jiā shè gōng jué。
更宜速飞臈前白,仍为潜驱山中驳。gèng yí sù fēi là qián bái,réng wèi qián qū shān zhōng bó。
除人大患捍大灾,与民同忧可同乐。chú rén dà huàn hàn dà zāi,yǔ mín tóng yōu kě tóng lè。
翁之用心极惓惓,余于致福未数数。wēng zhī yòng xīn jí quán quán,yú yú zhì fú wèi shù shù。
因思挥金犹粪土,奚异弃物捐溪壑。yīn sī huī jīn yóu fèn tǔ,xī yì qì wù juān xī hè。
神听聪明靡僭滥,诏书温厚戒椎剥。shén tīng cōng míng mí jiàn làn,zhào shū wēn hòu jiè chuí bō。
重华渔稼茅茨俭,大禹疏凿衣服恶。zhòng huá yú jià máo cí jiǎn,dà yǔ shū záo yī fú è。
谁歌此诗送且迎,共挽浇风还太朴。shuí gē cǐ shī sòng qiě yíng,gòng wǎn jiāo fēng hái tài pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

林知录和余梅百咏

刘克庄

一已为多况百哉,得君诗卷久惊猜。yī yǐ wèi duō kuàng bǎi zāi,dé jūn shī juǎn jiǔ jīng cāi。
乍疑姑射山头比,谁唤勾芒雪里回。zhà yí gū shè shān tóu bǐ,shuí huàn gōu máng xuě lǐ huí。
委壤可怜渠有命,倾城岂是子无媒。wěi rǎng kě lián qú yǒu mìng,qīng chéng qǐ shì zi wú méi。
直须着意描香影,和靖宗人合咏梅。zhí xū zhe yì miáo xiāng yǐng,hé jìng zōng rén hé yǒng méi。

赠贵上人

刘克庄

贵公葬法妙蓍龟,眼力尤高异管窥。guì gōng zàng fǎ miào shī guī,yǎn lì yóu gāo yì guǎn kuī。
先世曾从牧堂学,前身疑是涅槃师。xiān shì céng cóng mù táng xué,qián shēn yí shì niè pán shī。
服寒食散方谁验,营土馒头计已迟。fú hán shí sàn fāng shuí yàn,yíng tǔ mán tóu jì yǐ chí。
我卜寝丘将斩草,重来莫负老人期。wǒ bo qǐn qiū jiāng zhǎn cǎo,zhòng lái mò fù lǎo rén qī。

次韵黄户曹问讯二首

刘克庄

理窟骚坛两罢休,倒持麈柄让名流。lǐ kū sāo tán liǎng bà xiū,dào chí zhǔ bǐng ràng míng liú。
向来袒裼欲暴虎,老去短衣聊饮牛。xiàng lái tǎn tì yù bào hǔ,lǎo qù duǎn yī liáo yǐn niú。
敛退始知颜巷乐,迂疏空抱杞天忧。liǎn tuì shǐ zhī yán xiàng lè,yū shū kōng bào qǐ tiān yōu。
名山何处无灵药,长笑痴人入海求。míng shān hé chù wú líng yào,zhǎng xiào chī rén rù hǎi qiú。

次韵黄户曹问讯二首

刘克庄

残年宜去亦宜休,出处输渠第一流。cán nián yí qù yì yí xiū,chū chù shū qú dì yī liú。
华表归三千岁鹤,具区有四十蹄牛。huá biǎo guī sān qiān suì hè,jù qū yǒu sì shí tí niú。
吟薰风殿曾微讽,祖夕阳亭尚隐忧。yín xūn fēng diàn céng wēi fěng,zǔ xī yáng tíng shàng yǐn yōu。
乾鹊噪檐无别喜,书筒诗卷远相求。qián què zào yán wú bié xǐ,shū tǒng shī juǎn yuǎn xiāng qiú。

寄题杨?卿孝感堂

刘克庄

哭时闻者亦欷歔,双鹤随声下碧虚。kū shí wén zhě yì xī xū,shuāng hè suí shēng xià bì xū。
帝出丝纶照穹壤,官施绰楔表门闾。dì chū sī lún zhào qióng rǎng,guān shī chuò xiē biǎo mén lǘ。
今无陶侃谁能尔,古有苏耽莫是渠。jīn wú táo kǎn shuí néng ěr,gǔ yǒu sū dān mò shì qú。
华发史儋曾载笔,尚能浓墨为君书。huá fā shǐ dān céng zài bǐ,shàng néng nóng mò wèi jūn shū。

余平生不至庐山六月廿八日夜梦同孙季蕃游焉林木参天瀑声如雷山中物色良是一刹甚幽邃傍人告曰此中

刘克庄

似与孙郎有宿期,共穿紫翠探幽奇。shì yǔ sūn láng yǒu sù qī,gòng chuān zǐ cuì tàn yōu qí。
水帘喷雪非常爽,火伞张空了不知。shuǐ lián pēn xuě fēi cháng shuǎng,huǒ sǎn zhāng kōng le bù zhī。
蒙衲僧宁非惠远,结茅人莫是凝之。méng nà sēng níng fēi huì yuǎn,jié máo rén mò shì níng zhī。
惜今粉绘无名笔,尚可追摹入拙诗。xī jīn fěn huì wú míng bǐ,shàng kě zhuī mó rù zhuō shī。

余平生不至庐山六月廿八日夜梦同孙季蕃游焉林木参天瀑声如雷山中物色良是一刹甚幽邃傍人告曰此中

刘克庄

泉声㶁㶁树苍苍,云有高僧占一房。quán shēng guó guó shù cāng cāng,yún yǒu gāo sēng zhàn yī fáng。
粮绝罕曾起烟火,佛来不肯下禅床。liáng jué hǎn céng qǐ yān huǒ,fú lái bù kěn xià chán chuáng。
缁流谁可传宗旨,黄敕难招坐道场。zī liú shuí kě chuán zōng zhǐ,huáng chì nán zhāo zuò dào chǎng。
何必真分一间住,偶为但过亦清凉。hé bì zhēn fēn yī jiān zhù,ǒu wèi dàn guò yì qīng liáng。

初秋感事三首

刘克庄

遍阅同参入涅槃,傍观尽怪老僧顽。biàn yuè tóng cān rù niè pán,bàng guān jǐn guài lǎo sēng wán。
有诗传世天机浅,无史藏山笔钺闲。yǒu shī chuán shì tiān jī qiǎn,wú shǐ cáng shān bǐ yuè xián。
梦境瞿庄更唤醒,醉乡陶阮夹扶还。mèng jìng qú zhuāng gèng huàn xǐng,zuì xiāng táo ruǎn jiā fú hái。
吾庐寂寂人稀至,不是先生爱掩关。wú lú jì jì rén xī zhì,bù shì xiān shēng ài yǎn guān。

初秋感事三首

刘克庄

跌荡当年赋两京,晚抛笔砚事春耕。diē dàng dāng nián fù liǎng jīng,wǎn pāo bǐ yàn shì chūn gēng。
达空函启已心懒,读夹注书犹眼明。dá kōng hán qǐ yǐ xīn lǎn,dú jiā zhù shū yóu yǎn míng。
金匮旧闻虚论次,香奁少作悔流行。jīn kuì jiù wén xū lùn cì,xiāng lián shǎo zuò huǐ liú xíng。
而今老病都休也,起听秋声百感生。ér jīn lǎo bìng dōu xiū yě,qǐ tīng qiū shēng bǎi gǎn shēng。

初秋感事三首

刘克庄

恩放归田又数期,少犹迂阔况衰迟。ēn fàng guī tián yòu shù qī,shǎo yóu yū kuò kuàng shuāi chí。
日非夸父追能及,山岂愚公力可移。rì fēi kuā fù zhuī néng jí,shān qǐ yú gōng lì kě yí。
前席虚怀何日报,细旃密启有天知。qián xí xū huái hé rì bào,xì zhān mì qǐ yǒu tiān zhī。
太阳所烛皆萌达,不照墙阴藿与葵。tài yáng suǒ zhú jiē méng dá,bù zhào qiáng yīn huò yǔ kuí。

赠宇文贡士

刘克庄

君家忠节著先朝,庙院如今稍寂寥。jūn jiā zhōng jié zhù xiān cháo,miào yuàn rú jīn shāo jì liáo。
晋代褒勋侯谢澹,唐人诏姓取颜标。jìn dài bāo xūn hóu xiè dàn,táng rén zhào xìng qǔ yán biāo。
地寒访我门罗爵,天定看君世珥貂。dì hán fǎng wǒ mén luó jué,tiān dìng kàn jūn shì ěr diāo。
欲扫空斋同夜话,山荒黄独尚无苗。yù sǎo kōng zhāi tóng yè huà,shān huāng huáng dú shàng wú miáo。

跋青阳尉古赋

刘克庄

青阳少府笔如椽,袖出骚人体物篇。qīng yáng shǎo fǔ bǐ rú chuán,xiù chū sāo rén tǐ wù piān。
往昔上林推蜀客,后来赤壁有坡仙。wǎng xī shàng lín tuī shǔ kè,hòu lái chì bì yǒu pō xiān。
自言避地侨江表,谁诵凌云向上前。zì yán bì dì qiáo jiāng biǎo,shuí sòng líng yún xiàng shàng qián。
萤雪一生家万里,汉庭给札定何年。yíng xuě yī shēng jiā wàn lǐ,hàn tíng gěi zhá dìng hé nián。

夜坐二首

刘克庄

依约前生是蠹鱼,坐窗不觉晓钟馀。yī yuē qián shēng shì dù yú,zuò chuāng bù jué xiǎo zhōng yú。
都忘还笏休官了,浑是担簦应举初。dōu wàng hái hù xiū guān le,hún shì dān dēng yīng jǔ chū。
亥豕安能承谬误,雪萤尚欲补空疏。hài shǐ ān néng chéng miù wù,xuě yíng shàng yù bǔ kōng shū。
玄花生眼蜩鸣耳,贪校新抄数板书。xuán huā shēng yǎn tiáo míng ěr,tān xiào xīn chāo shù bǎn shū。

夜坐二首

刘克庄

世法人情已尽抛,深林自占一枝巢。shì fǎ rén qíng yǐ jǐn pāo,shēn lín zì zhàn yī zhī cháo。
病来不饮疏欢伯,老去惟书作淡交。bìng lái bù yǐn shū huān bó,lǎo qù wéi shū zuò dàn jiāo。
马尾动烦刊笔误,蝇头尚可就灯抄。mǎ wěi dòng fán kān bǐ wù,yíng tóu shàng kě jiù dēng chāo。
山空月落商歌起,不管秋风卷屋茅。shān kōng yuè luò shāng gē qǐ,bù guǎn qiū fēng juǎn wū máo。

杂兴十首

刘克庄

苍苔满意上庭除,应为新来客屦疏。cāng tái mǎn yì shàng tíng chú,yīng wèi xīn lái kè jù shū。
老圃宁无螬半李,贫家尚有鼠馀蔬。lǎo pǔ níng wú cáo bàn lǐ,pín jiā shàng yǒu shǔ yú shū。
身光退士吟招隐,儿劝尊公赋遂初。shēn guāng tuì shì yín zhāo yǐn,ér quàn zūn gōng fù suì chū。
已与山灵盟歃了,龙钟断不就安车。yǐ yǔ shān líng méng shà le,lóng zhōng duàn bù jiù ān chē。