古诗词

再和

刘克庄

陌头侠少行歌呼,方演东晋谈西都。mò tóu xiá shǎo xíng gē hū,fāng yǎn dōng jìn tán xī dōu。
哇淫奇响荡众志,澜翻辨吻矜群愚。wa yín qí xiǎng dàng zhòng zhì,lán fān biàn wěn jīn qún yú。
狙公加之章甫饰,鸠盘谬以脂粉涂。jū gōng jiā zhī zhāng fǔ shì,jiū pán miù yǐ zhī fěn tú。
荒唐夸父走弃杖,恍惚象罔行索珠。huāng táng kuā fù zǒu qì zhàng,huǎng hū xiàng wǎng xíng suǒ zhū。
效牵酷肖渥洼马,献宝远致昆仑奴。xiào qiān kù xiào wò wā mǎ,xiàn bǎo yuǎn zhì kūn lún nú。
岂无蘋藻可羞荐,亦有黍稷堪舂揄。qǐ wú píng zǎo kě xiū jiàn,yì yǒu shǔ jì kān chōng yú。
臞翁伤今援古谊,通国争笑翁守株。qú wēng shāng jīn yuán gǔ yì,tōng guó zhēng xiào wēng shǒu zhū。
孔门高弟浴沂水,尧时童子谣康衢。kǒng mén gāo dì yù yí shuǐ,yáo shí tóng zi yáo kāng qú。
扬觯姑欲退观者,鸣鼓本非攻吾徒。yáng zhì gū yù tuì guān zhě,míng gǔ běn fēi gōng wú tú。
亦如曼倩负逸气,呵斥佞幸惊侏儒。yì rú màn qiàn fù yì qì,hē chì nìng xìng jīng zhū rú。
于时后村茅柴熟,先生滑稽腹如壶。yú shí hòu cūn máo chái shú,xiān shēng huá jī fù rú hú。
虽无谢郎玉帖镫,幸有幼安布裙襦。suī wú xiè láng yù tiē dèng,xìng yǒu yòu ān bù qún rú。
未妨优场开口笑,亦恐药市逢方矑。wèi fáng yōu chǎng kāi kǒu xiào,yì kǒng yào shì féng fāng lú。
更阑漫与通德语,醉倒聊遣宗武扶。gèng lán màn yǔ tōng dé yǔ,zuì dào liáo qiǎn zōng wǔ fú。
幽冥茫昧莫致诘,石言神降果有无。yōu míng máng mèi mò zhì jí,shí yán shén jiàng guǒ yǒu wú。
翁云天公施罪福,亦如王者行赏诛。wēng yún tiān gōng shī zuì fú,yì rú wáng zhě xíng shǎng zhū。
巫咸可使诅楚否,泰山曾不如放乎。wū xián kě shǐ zǔ chǔ fǒu,tài shān céng bù rú fàng hū。
况今民脂积消铄,洋洋如在宁助虐。kuàng jīn mín zhī jī xiāo shuò,yáng yáng rú zài níng zhù nüè。
贫妇鲜能具复裈,贵人何必夸重较。pín fù xiān néng jù fù kūn,guì rén hé bì kuā zhòng jiào。
九重深喜农扈丰,五等超加社公爵。jiǔ zhòng shēn xǐ nóng hù fēng,wǔ děng chāo jiā shè gōng jué。
更宜速飞臈前白,仍为潜驱山中驳。gèng yí sù fēi là qián bái,réng wèi qián qū shān zhōng bó。
除人大患捍大灾,与民同忧可同乐。chú rén dà huàn hàn dà zāi,yǔ mín tóng yōu kě tóng lè。
翁之用心极惓惓,余于致福未数数。wēng zhī yòng xīn jí quán quán,yú yú zhì fú wèi shù shù。
因思挥金犹粪土,奚异弃物捐溪壑。yīn sī huī jīn yóu fèn tǔ,xī yì qì wù juān xī hè。
神听聪明靡僭滥,诏书温厚戒椎剥。shén tīng cōng míng mí jiàn làn,zhào shū wēn hòu jiè chuí bō。
重华渔稼茅茨俭,大禹疏凿衣服恶。zhòng huá yú jià máo cí jiǎn,dà yǔ shū záo yī fú è。
谁歌此诗送且迎,共挽浇风还太朴。shuí gē cǐ shī sòng qiě yíng,gòng wǎn jiāo fēng hái tài pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

冬暖海棠盛开三绝

刘克庄

败荷折蓼溪村景,黄叶青苔野老家。bài hé zhé liǎo xī cūn jǐng,huáng yè qīng tái yě lǎo jiā。
赖有海棠相暖热,小春重放一番花。lài yǒu hǎi táng xiāng nuǎn rè,xiǎo chūn zhòng fàng yī fān huā。

冬暖海棠盛开三绝

刘克庄

少为紫陌看花郎,岁晚维摩住病坊。shǎo wèi zǐ mò kàn huā láng,suì wǎn wéi mó zhù bìng fāng。
忽被彩云瞒老眼,错呼青女作红娘。hū bèi cǎi yún mán lǎo yǎn,cuò hū qīng nǚ zuò hóng niáng。

冬暖海棠盛开三绝

刘克庄

当年手种满河阳,人树而今各老苍。dāng nián shǒu zhǒng mǎn hé yáng,rén shù ér jīn gè lǎo cāng。
谁向棠阴遗老说,潘郎不是旧潘郎。shuí xiàng táng yīn yí lǎo shuō,pān láng bù shì jiù pān láng。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

孔明筹笔即天威,谢傅围棋亦事机。kǒng míng chóu bǐ jí tiān wēi,xiè fù wéi qí yì shì jī。
武骑散群望洋退,佛狸忍渴饮溲归。wǔ qí sàn qún wàng yáng tuì,fú lí rěn kě yǐn sōu guī。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

剪称名将岂其然,汲汲惟求宅与田。jiǎn chēng míng jiāng qǐ qí rán,jí jí wéi qiú zhái yǔ tián。
见说淮兵殊死战,相公喝犒是私钱。jiàn shuō huái bīng shū sǐ zhàn,xiāng gōng hē kào shì sī qián。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

活俘万户虏无酋,拔寨宵奔黑祲收。huó fú wàn hù lǔ wú qiú,bá zhài xiāo bēn hēi jìn shōu。
不用偏师追出塞,杀胡林只在扬州。bù yòng piān shī zhuī chū sāi,shā hú lín zhǐ zài yáng zhōu。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

东南立国惟王谢,西北筹边只范韩。dōng nán lì guó wéi wáng xiè,xī běi chóu biān zhǐ fàn hán。
公不衮衣假黄钺,吾能右衽更巍冠。gōng bù gǔn yī jiǎ huáng yuè,wú néng yòu rèn gèng wēi guān。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

君亲一念与天通,麾下人人可即戎。jūn qīn yī niàn yǔ tiān tōng,huī xià rén rén kě jí róng。
岂敢全躯顾妻子,相公将母在军中。qǐ gǎn quán qū gù qī zi,xiāng gōng jiāng mǔ zài jūn zhōng。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

将谓长淮已荡平,岂知什堑又颠坑。jiāng wèi zhǎng huái yǐ dàng píng,qǐ zhī shén qiàn yòu diān kēng。
从今莫近他城子,怕有南人夜斫营。cóng jīn mò jìn tā chéng zi,pà yǒu nán rén yè zhuó yíng。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

清野都无寸草留,暴师塞下欲何求。qīng yě dōu wú cùn cǎo liú,bào shī sāi xià yù hé qiú。
东风借便天亡敌,春水方生早去休。dōng fēng jiè biàn tiān wáng dí,chūn shuǐ fāng shēng zǎo qù xiū。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

羽檄联翩趣募兵,单枪一剑觅功名。yǔ xí lián piān qù mù bīng,dān qiāng yī jiàn mì gōng míng。
健儿争欲趋淮阃,宣相相看若父兄。jiàn ér zhēng yù qū huái kǔn,xuān xiāng xiāng kàn ruò fù xiōng。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

残党分兵尽扑除,游魂多不返穹庐。cán dǎng fēn bīng jǐn pū chú,yóu hún duō bù fǎn qióng lú。
肃清执至龙颜喜,又奏淮西有捷书。sù qīng zhí zhì lóng yán xǐ,yòu zòu huái xī yǒu jié shū。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

自古勋名勒鼎彝,老于文学即今谁。zì gǔ xūn míng lēi dǐng yí,lǎo yú wén xué jí jīn shuí。
腐儒尚可军马司,试作平淮第二碑。fǔ rú shàng kě jūn mǎ sī,shì zuò píng huái dì èr bēi。

诸家牡丹已谢小圃忽开两朵皆大如斗戏题二绝

刘克庄

地荒岂有雕栏护,日烈元无绣幕遮。dì huāng qǐ yǒu diāo lán hù,rì liè yuán wú xiù mù zhē。
九十种俱开谢了,末稍开到后村花。jiǔ shí zhǒng jù kāi xiè le,mò shāo kāi dào hòu cūn huā。

诸家牡丹已谢小圃忽开两朵皆大如斗戏题二绝

刘克庄

踏青人被色香迷,击壤翁看蓓蕾知。tà qīng rén bèi sè xiāng mí,jī rǎng wēng kàn bèi lěi zhī。
漏籍谱中无可恨,花开殿后未为迟。lòu jí pǔ zhōng wú kě hèn,huā kāi diàn hòu wèi wèi chí。