古诗词

再和

刘克庄

陌头侠少行歌呼,方演东晋谈西都。mò tóu xiá shǎo xíng gē hū,fāng yǎn dōng jìn tán xī dōu。
哇淫奇响荡众志,澜翻辨吻矜群愚。wa yín qí xiǎng dàng zhòng zhì,lán fān biàn wěn jīn qún yú。
狙公加之章甫饰,鸠盘谬以脂粉涂。jū gōng jiā zhī zhāng fǔ shì,jiū pán miù yǐ zhī fěn tú。
荒唐夸父走弃杖,恍惚象罔行索珠。huāng táng kuā fù zǒu qì zhàng,huǎng hū xiàng wǎng xíng suǒ zhū。
效牵酷肖渥洼马,献宝远致昆仑奴。xiào qiān kù xiào wò wā mǎ,xiàn bǎo yuǎn zhì kūn lún nú。
岂无蘋藻可羞荐,亦有黍稷堪舂揄。qǐ wú píng zǎo kě xiū jiàn,yì yǒu shǔ jì kān chōng yú。
臞翁伤今援古谊,通国争笑翁守株。qú wēng shāng jīn yuán gǔ yì,tōng guó zhēng xiào wēng shǒu zhū。
孔门高弟浴沂水,尧时童子谣康衢。kǒng mén gāo dì yù yí shuǐ,yáo shí tóng zi yáo kāng qú。
扬觯姑欲退观者,鸣鼓本非攻吾徒。yáng zhì gū yù tuì guān zhě,míng gǔ běn fēi gōng wú tú。
亦如曼倩负逸气,呵斥佞幸惊侏儒。yì rú màn qiàn fù yì qì,hē chì nìng xìng jīng zhū rú。
于时后村茅柴熟,先生滑稽腹如壶。yú shí hòu cūn máo chái shú,xiān shēng huá jī fù rú hú。
虽无谢郎玉帖镫,幸有幼安布裙襦。suī wú xiè láng yù tiē dèng,xìng yǒu yòu ān bù qún rú。
未妨优场开口笑,亦恐药市逢方矑。wèi fáng yōu chǎng kāi kǒu xiào,yì kǒng yào shì féng fāng lú。
更阑漫与通德语,醉倒聊遣宗武扶。gèng lán màn yǔ tōng dé yǔ,zuì dào liáo qiǎn zōng wǔ fú。
幽冥茫昧莫致诘,石言神降果有无。yōu míng máng mèi mò zhì jí,shí yán shén jiàng guǒ yǒu wú。
翁云天公施罪福,亦如王者行赏诛。wēng yún tiān gōng shī zuì fú,yì rú wáng zhě xíng shǎng zhū。
巫咸可使诅楚否,泰山曾不如放乎。wū xián kě shǐ zǔ chǔ fǒu,tài shān céng bù rú fàng hū。
况今民脂积消铄,洋洋如在宁助虐。kuàng jīn mín zhī jī xiāo shuò,yáng yáng rú zài níng zhù nüè。
贫妇鲜能具复裈,贵人何必夸重较。pín fù xiān néng jù fù kūn,guì rén hé bì kuā zhòng jiào。
九重深喜农扈丰,五等超加社公爵。jiǔ zhòng shēn xǐ nóng hù fēng,wǔ děng chāo jiā shè gōng jué。
更宜速飞臈前白,仍为潜驱山中驳。gèng yí sù fēi là qián bái,réng wèi qián qū shān zhōng bó。
除人大患捍大灾,与民同忧可同乐。chú rén dà huàn hàn dà zāi,yǔ mín tóng yōu kě tóng lè。
翁之用心极惓惓,余于致福未数数。wēng zhī yòng xīn jí quán quán,yú yú zhì fú wèi shù shù。
因思挥金犹粪土,奚异弃物捐溪壑。yīn sī huī jīn yóu fèn tǔ,xī yì qì wù juān xī hè。
神听聪明靡僭滥,诏书温厚戒椎剥。shén tīng cōng míng mí jiàn làn,zhào shū wēn hòu jiè chuí bō。
重华渔稼茅茨俭,大禹疏凿衣服恶。zhòng huá yú jià máo cí jiǎn,dà yǔ shū záo yī fú è。
谁歌此诗送且迎,共挽浇风还太朴。shuí gē cǐ shī sòng qiě yíng,gòng wǎn jiāo fēng hái tài pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

治象难言说,风谣采道涂。zhì xiàng nán yán shuō,fēng yáo cǎi dào tú。
太平于此盛,旷古以来无。tài píng yú cǐ shèng,kuàng gǔ yǐ lái wú。
腰笛童鞭犊,烹葵妇馌夫。yāo dí tóng biān dú,pēng kuí fù yè fū。
文如未见者,尧岂可名乎。wén rú wèi jiàn zhě,yáo qǐ kě míng hū。
礼乐河汾策,衣冠洛社图。lǐ lè hé fén cè,yī guān luò shè tú。
□□工黼黻,笔力若为摹。gōng fǔ fú,bǐ lì ruò wèi mó。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

祖席为谁设,诸公愧二疏。zǔ xí wèi shuí shè,zhū gōng kuì èr shū。
虽无人主眷,赖有史官书。suī wú rén zhǔ juàn,lài yǒu shǐ guān shū。
故里山川近,都门供帐初。gù lǐ shān chuān jìn,dōu mén gōng zhàng chū。
百城图画笔,几两送寒车。bǎi chéng tú huà bǐ,jǐ liǎng sòng hán chē。
老氏先知足,逋翁晚定储。lǎo shì xiān zhī zú,bū wēng wǎn dìng chǔ。
萧生亦宫傅,岁晏竟何如。xiāo shēng yì gōng fù,suì yàn jìng hé rú。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

获处从西鄙,胡然瑞物臻。huò chù cóng xī bǐ,hú rán ruì wù zhēn。
子因书曰狩,世始识为麟。zi yīn shū yuē shòu,shì shǐ shí wèi lín。
出匪于中国,来常以圣人。chū fěi yú zhōng guó,lái cháng yǐ shèng rén。
皆云麇且角,谁辨兽而仁。jiē yún jūn qiě jiǎo,shuí biàn shòu ér rén。
已叹吾无位,于嗟汝不辰。yǐ tàn wú wú wèi,yú jiē rǔ bù chén。
茂陵好奇怪,得者惜非真。mào líng hǎo qí guài,dé zhě xī fēi zhēn。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

不为刘郎屈,萧然钓远汀。bù wèi liú láng qū,xiāo rán diào yuǎn tīng。
当时无此客,其象见于星。dāng shí wú cǐ kè,qí xiàng jiàn yú xīng。
龙衮思同学,羊裘谒广庭。lóng gǔn sī tóng xué,yáng qiú yè guǎng tíng。
九行仰黄道,一曜动青冥。jiǔ xíng yǎng huáng dào,yī yào dòng qīng míng。
帝座容伸足,云台肯绘形。dì zuò róng shēn zú,yún tái kěn huì xíng。
少微非大隐,光彩谩荧荧。shǎo wēi fēi dà yǐn,guāng cǎi mán yíng yíng。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

月体无拘碍,那堪得水清。yuè tǐ wú jū ài,nà kān dé shuǐ qīng。
暂从掬处动,还在水中明。zàn cóng jū chù dòng,hái zài shuǐ zhōng míng。
长物瓢安用,寒光握不盈。zhǎng wù piáo ān yòng,hán guāng wò bù yíng。
注眸蟾彩乱,入掌蚌珠生。zhù móu chán cǎi luàn,rù zhǎng bàng zhū shēng。
顾兔攀难住,骑鲸捉太轻。gù tù pān nán zhù,qí jīng zhuō tài qīng。
犹胜倒持版,去作晋公卿。yóu shèng dào chí bǎn,qù zuò jìn gōng qīng。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

偶弄闲花久,春浓晚露晞。ǒu nòng xián huā jiǔ,chūn nóng wǎn lù xī。
是谁设香供,终日满人衣。shì shuí shè xiāng gōng,zhōng rì mǎn rén yī。
戏把繁枝玩,常愁一片飞。xì bǎ fán zhī wán,cháng chóu yī piàn fēi。
疑薰沉水过,似惹御垆归。yí xūn chén shuǐ guò,shì rě yù lú guī。
若爱流芳远,深怜逐臭非。ruò ài liú fāng yuǎn,shēn lián zhú chòu fēi。
平生好奇服,未忍改菲菲。píng shēng hǎo qí fú,wèi rěn gǎi fēi fēi。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

肃在于方寸,高高已嘿知。sù zài yú fāng cùn,gāo gāo yǐ hēi zhī。
端能令雨若,焉敢诿天时。duān néng lìng yǔ ruò,yān gǎn wěi tiān shí。
此念渊冰凛,其机影响随。cǐ niàn yuān bīng lǐn,qí jī yǐng xiǎng suí。
宝薰一队起,银竹四檐垂。bǎo xūn yī duì qǐ,yín zhú sì yán chuí。
有物皆膏润,无民更怨咨。yǒu wù jiē gāo rùn,wú mín gèng yuàn zī。
谆谆书喜闵,麟笔寓箴规。zhūn zhūn shū xǐ mǐn,lín bǐ yù zhēn guī。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

饮啄于身切,宜无决择然。yǐn zhuó yú shēn qiè,yí wú jué zé rán。
岂其阳忍渴,嫌以盗名泉。qǐ qí yáng rěn kě,xián yǐ dào míng quán。
北泽行犹至,东陵恶莫湔。běi zé xíng yóu zhì,dōng líng è mò jiān。
羞为滥觞者,宁作挂瓢贤。xiū wèi làn shāng zhě,níng zuò guà piáo xián。
激齿希高士,流涎异醉仙。jī chǐ xī gāo shì,liú xián yì zuì xiān。
枯肠一勺足,勿傍石门边。kū cháng yī sháo zú,wù bàng shí mén biān。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

触热慵休息,谁知志士心。chù rè yōng xiū xī,shuí zhī zhì shì xīn。
既名为恶木,不可就繁阴。jì míng wèi è mù,bù kě jiù fán yīn。
炎赫当三伏,轮囷欲百寻。yán hè dāng sān fú,lún qūn yù bǎi xún。
蔽牛徒隐映,下马复沉吟。bì niú tú yǐn yìng,xià mǎ fù chén yín。
浊世无孤竹,中原有邓林。zhuó shì wú gū zhú,zhōng yuán yǒu dèng lín。
飘然远游兴,散发更披襟。piāo rán yuǎn yóu xīng,sàn fā gèng pī jīn。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

一砚常摩拊,宁容点涴痕。yī yàn cháng mó fǔ,níng róng diǎn wò hén。
洗教残墨去,乞与小鱼吞。xǐ jiào cán mò qù,qǐ yǔ xiǎo yú tūn。
岩石微尘浣,洼泉寸鬣翻。yán shí wēi chén huàn,wā quán cùn liè fān。
安知马肝紫,姑爱麝胶浑。ān zhī mǎ gān zǐ,gū ài shè jiāo hún。
体制该秦篆,飞腾慕禹门。tǐ zhì gāi qín zhuàn,fēi téng mù yǔ mén。
校人勿烹汝,腹有素书存。xiào rén wù pēng rǔ,fù yǒu sù shū cún。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

吾鹤尤驯扰,俄如引避然。wú hè yóu xùn rǎo,é rú yǐn bì rán。
何曾厌茅舍,多是为茶烟。hé céng yàn máo shě,duō shì wèi chá yān。
活计穷桑苎,枯肠老玉川。huó jì qióng sāng zhù,kū cháng lǎo yù chuān。
苍头犹爨下,丹顶已松颠。cāng tóu yóu cuàn xià,dān dǐng yǐ sōng diān。
渴饮谁能免,高飞尔自贤。kě yǐn shuí néng miǎn,gāo fēi ěr zì xián。
须臾休茗事,却下竹傍边。xū yú xiū míng shì,què xià zhú bàng biān。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

古寺何年废,松门月似冰。gǔ sì hé nián fèi,sōng mén yuè shì bīng。
间然孰为主,敲者只归僧。jiān rán shú wèi zhǔ,qiāo zhě zhǐ guī sēng。
地僻禅扃寂,天高兔魄升。dì pì chán jiōng jì,tiān gāo tù pò shēng。
周游何处晚,剥啄有谁应。zhōu yóu hé chù wǎn,bō zhuó yǒu shuí yīng。
未易分邻烛,又难上佛灯。wèi yì fēn lín zhú,yòu nán shàng fú dēng。
安知无岛辈,开户结诗盟。ān zhī wú dǎo bèi,kāi hù jié shī méng。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

清早披衣起,春深好事家。qīng zǎo pī yī qǐ,chūn shēn hǎo shì jiā。
非干眠警枕,自是惜名花。fēi gàn mián jǐng zhěn,zì shì xī míng huā。
培溉疏泉脉,攀翻带露葩。péi gài shū quán mài,pān fān dài lù pā。
看常先晓蝶,来未散晨鸦。kàn cháng xiān xiǎo dié,lái wèi sàn chén yā。
风恶为台避,晴烘著幕遮。fēng è wèi tái bì,qíng hōng zhù mù zhē。
古人云昼短,莫待夕阳斜。gǔ rén yún zhòu duǎn,mò dài xī yáng xié。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

性癖多幽事,尤于爱月偏。xìng pǐ duō yōu shì,yóu yú ài yuè piān。
远从天际待,迟至夜深眠。yuǎn cóng tiān jì dài,chí zhì yè shēn mián。
方恨冰轮缺,俄欣玉镜圆。fāng hèn bīng lún quē,é xīn yù jìng yuán。
且哦丹桂下,未傍大槐边。qiě ó dān guì xià,wèi bàng dà huái biān。
快欲骑鲸去,轻如化蝶然。kuài yù qí jīng qù,qīng rú huà dié rán。
徘徊惜馀景,窗下映陈编。pái huái xī yú jǐng,chuāng xià yìng chén biān。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

胜负无常数,先观曲直知。shèng fù wú cháng shù,xiān guān qū zhí zhī。
隐然壮吾国,孰敢敌王师。yǐn rán zhuàng wú guó,shú gǎn dí wáng shī。
致讨皆声罪,徂征必有辞。zhì tǎo jiē shēng zuì,cú zhēng bì yǒu cí。
一言明逆顺,大势决雄雌。yī yán míng nì shùn,dà shì jué xióng cí。
缟素炎图定,包茅霸业基。gǎo sù yán tú dìng,bāo máo bà yè jī。
后儒喜穿凿,妄意说升陑。hòu rú xǐ chuān záo,wàng yì shuō shēng ér。