古诗词

再和

刘克庄

陌头侠少行歌呼,方演东晋谈西都。mò tóu xiá shǎo xíng gē hū,fāng yǎn dōng jìn tán xī dōu。
哇淫奇响荡众志,澜翻辨吻矜群愚。wa yín qí xiǎng dàng zhòng zhì,lán fān biàn wěn jīn qún yú。
狙公加之章甫饰,鸠盘谬以脂粉涂。jū gōng jiā zhī zhāng fǔ shì,jiū pán miù yǐ zhī fěn tú。
荒唐夸父走弃杖,恍惚象罔行索珠。huāng táng kuā fù zǒu qì zhàng,huǎng hū xiàng wǎng xíng suǒ zhū。
效牵酷肖渥洼马,献宝远致昆仑奴。xiào qiān kù xiào wò wā mǎ,xiàn bǎo yuǎn zhì kūn lún nú。
岂无蘋藻可羞荐,亦有黍稷堪舂揄。qǐ wú píng zǎo kě xiū jiàn,yì yǒu shǔ jì kān chōng yú。
臞翁伤今援古谊,通国争笑翁守株。qú wēng shāng jīn yuán gǔ yì,tōng guó zhēng xiào wēng shǒu zhū。
孔门高弟浴沂水,尧时童子谣康衢。kǒng mén gāo dì yù yí shuǐ,yáo shí tóng zi yáo kāng qú。
扬觯姑欲退观者,鸣鼓本非攻吾徒。yáng zhì gū yù tuì guān zhě,míng gǔ běn fēi gōng wú tú。
亦如曼倩负逸气,呵斥佞幸惊侏儒。yì rú màn qiàn fù yì qì,hē chì nìng xìng jīng zhū rú。
于时后村茅柴熟,先生滑稽腹如壶。yú shí hòu cūn máo chái shú,xiān shēng huá jī fù rú hú。
虽无谢郎玉帖镫,幸有幼安布裙襦。suī wú xiè láng yù tiē dèng,xìng yǒu yòu ān bù qún rú。
未妨优场开口笑,亦恐药市逢方矑。wèi fáng yōu chǎng kāi kǒu xiào,yì kǒng yào shì féng fāng lú。
更阑漫与通德语,醉倒聊遣宗武扶。gèng lán màn yǔ tōng dé yǔ,zuì dào liáo qiǎn zōng wǔ fú。
幽冥茫昧莫致诘,石言神降果有无。yōu míng máng mèi mò zhì jí,shí yán shén jiàng guǒ yǒu wú。
翁云天公施罪福,亦如王者行赏诛。wēng yún tiān gōng shī zuì fú,yì rú wáng zhě xíng shǎng zhū。
巫咸可使诅楚否,泰山曾不如放乎。wū xián kě shǐ zǔ chǔ fǒu,tài shān céng bù rú fàng hū。
况今民脂积消铄,洋洋如在宁助虐。kuàng jīn mín zhī jī xiāo shuò,yáng yáng rú zài níng zhù nüè。
贫妇鲜能具复裈,贵人何必夸重较。pín fù xiān néng jù fù kūn,guì rén hé bì kuā zhòng jiào。
九重深喜农扈丰,五等超加社公爵。jiǔ zhòng shēn xǐ nóng hù fēng,wǔ děng chāo jiā shè gōng jué。
更宜速飞臈前白,仍为潜驱山中驳。gèng yí sù fēi là qián bái,réng wèi qián qū shān zhōng bó。
除人大患捍大灾,与民同忧可同乐。chú rén dà huàn hàn dà zāi,yǔ mín tóng yōu kě tóng lè。
翁之用心极惓惓,余于致福未数数。wēng zhī yòng xīn jí quán quán,yú yú zhì fú wèi shù shù。
因思挥金犹粪土,奚异弃物捐溪壑。yīn sī huī jīn yóu fèn tǔ,xī yì qì wù juān xī hè。
神听聪明靡僭滥,诏书温厚戒椎剥。shén tīng cōng míng mí jiàn làn,zhào shū wēn hòu jiè chuí bō。
重华渔稼茅茨俭,大禹疏凿衣服恶。zhòng huá yú jià máo cí jiǎn,dà yǔ shū záo yī fú è。
谁歌此诗送且迎,共挽浇风还太朴。shuí gē cǐ shī sòng qiě yíng,gòng wǎn jiāo fēng hái tài pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

即事六言四首

刘克庄

宦情为虎为鼠,世态如云如轮。huàn qíng wèi hǔ wèi shǔ,shì tài rú yún rú lún。
武夫驾盲宰相,醉尉呵飞将军。wǔ fū jià máng zǎi xiāng,zuì wèi hē fēi jiāng jūn。

即事六言四首

刘克庄

有时眼花落井,有时鼻孔撩天。yǒu shí yǎn huā luò jǐng,yǒu shí bí kǒng liāo tiān。
工诗只是少黠,说禅莫是大颠。gōng shī zhǐ shì shǎo xiá,shuō chán mò shì dà diān。

即事六言四首

刘克庄

骨已朽黄泉下,传犹列青史中。gǔ yǐ xiǔ huáng quán xià,chuán yóu liè qīng shǐ zhōng。
猛朴时来宰相,关张运去英雄。měng pǔ shí lái zǎi xiāng,guān zhāng yùn qù yīng xióng。

即事六言四首

刘克庄

早咏白驹在谷,晚驾青牛出关。zǎo yǒng bái jū zài gǔ,wǎn jià qīng niú chū guān。
宁为鱼点墨退,犹胜鹤带箭还。níng wèi yú diǎn mò tuì,yóu shèng hè dài jiàn hái。

六言三首

刘克庄

不识平康坊里,多在村学堂中。bù shí píng kāng fāng lǐ,duō zài cūn xué táng zhōng。
安得金钱买笑,只堪夏楚训蒙。ān dé jīn qián mǎi xiào,zhǐ kān xià chǔ xùn méng。

六言三首

刘克庄

不入城里市里,常在水边月边。bù rù chéng lǐ shì lǐ,cháng zài shuǐ biān yuè biān。
蜀公有疏谢事,米老无书辨颠。shǔ gōng yǒu shū xiè shì,mǐ lǎo wú shū biàn diān。

六言三首

刘克庄

溪北酒旗袅袅,溪南社鼓鼕鼕。xī běi jiǔ qí niǎo niǎo,xī nán shè gǔ dōng dōng。
宁问餔糟渔父,懒求赋芧狙公。níng wèn bù zāo yú fù,lǎn qiú fù xù jū gōng。

目眚六言一首

刘克庄

暮年因耽黄卷,双瞳不省盲如。mù nián yīn dān huáng juǎn,shuāng tóng bù shěng máng rú。
来生愿为苍颉,四目造鸟迹书。lái shēng yuàn wèi cāng jié,sì mù zào niǎo jì shū。

梦觉一首

刘克庄

抛书咍㘆声里,转枕屈伸肘中。pāo shū hāi tǎi shēng lǐ,zhuǎn zhěn qū shēn zhǒu zhōng。
卢生相黄粱舍,沈郎婿翠微宫。lú shēng xiāng huáng liáng shě,shěn láng xù cuì wēi gōng。

匡人一首

刘克庄

匡人不识夫子,往往发其笥中。kuāng rén bù shí fū zi,wǎng wǎng fā qí sì zhōng。
但有深衣古履,元无宝玉大弓。dàn yǒu shēn yī gǔ lǚ,yuán wú bǎo yù dà gōng。

怀真赵二公一首

刘克庄

南塘清谈亹亹,西山至言琅琅。nán táng qīng tán wěi wěi,xī shān zhì yán láng láng。
七略通群书博,一生短千载长。qī lüè tōng qún shū bó,yī shēng duǎn qiān zài zhǎng。

留侯一首

刘克庄

一槌复九世雠,编书封万户侯。yī chuí fù jiǔ shì chóu,biān shū fēng wàn hù hóu。
指视紫芝翁出,身从赤松子游。zhǐ shì zǐ zhī wēng chū,shēn cóng chì sōng zi yóu。

游仙一首

刘克庄

懒为随驾处士,宁作闭门隐君。lǎn wèi suí jià chù shì,níng zuò bì mén yǐn jūn。
跨青牛导紫气,乘黄鹤上白云。kuà qīng niú dǎo zǐ qì,chéng huáng hè shàng bái yún。

题赵昌花一首

刘克庄

赵叟生长太平,以著色花擅名。zhào sǒu shēng zhǎng tài píng,yǐ zhù sè huā shàn míng。
自古良工独苦,于今墨画盛行。zì gǔ liáng gōng dú kǔ,yú jīn mò huà shèng xíng。

题桃源图一首

刘克庄

但记嬴二世尔,岂知晋太康耶。dàn jì yíng èr shì ěr,qǐ zhī jìn tài kāng yé。
一境浑无租税,四时长有桃花。yī jìng hún wú zū shuì,sì shí zhǎng yǒu táo huā。