古诗词

三和

刘克庄

花篮果担更噭呼,巾㡚绚烂车骑都。huā lán guǒ dān gèng jiào hū,jīn gōu xuàn làn chē qí dōu。
民多逐末少重本,神岂护短仍凭愚。mín duō zhú mò shǎo zhòng běn,shén qǐ hù duǎn réng píng yú。
厥初捧楬土与木,继以刀割俄香涂。jué chū pěng jié tǔ yǔ mù,jì yǐ dāo gē é xiāng tú。
垂旒绝类河求弁,照乘得匪龙献珠。chuí liú jué lèi hé qiú biàn,zhào chéng dé fěi lóng xiàn zhū。
尝闻邺令沉巫妪,未必顾劭资髯奴。cháng wén yè lìng chén wū yù,wèi bì gù shào zī rán nú。
阮瞻著论现变怪,罗支送客逢揶揄。ruǎn zhān zhù lùn xiàn biàn guài,luó zhī sòng kè féng yé yú。
纷纷诛贿及编户,往往求福于朽株。fēn fēn zhū huì jí biān hù,wǎng wǎng qiú fú yú xiǔ zhū。
酒肉如山鼓笛噪,尘飞不见四达衢。jiǔ ròu rú shān gǔ dí zào,chén fēi bù jiàn sì dá qú。
世无孟子卫吾道,河汾先生亦圣徒。shì wú mèng zi wèi wú dào,hé fén xiān shēng yì shèng tú。
记蜡之俗通上古,舞雩之咏传先儒。jì là zhī sú tōng shàng gǔ,wǔ yú zhī yǒng chuán xiān rú。
于时游者未滥觞,操携不过卮与壶。yú shí yóu zhě wèi làn shāng,cāo xié bù guò zhī yǔ hú。
乃今城郭尽衣锦,肯信田里寒无襦。nǎi jīn chéng guō jǐn yī jǐn,kěn xìn tián lǐ hán wú rú。
譬如银海偶生翳,忽逢金篦为刮矑。pì rú yín hǎi ǒu shēng yì,hū féng jīn bì wèi guā lú。
又若众人餔糟醉,壮哉欲以一手扶。yòu ruò zhòng rén bù zāo zuì,zhuàng zāi yù yǐ yī shǒu fú。
馀力矢诗来挑战,邾卑鄫陋素备无。yú lì shǐ shī lái tiāo zhàn,zhū bēi zēng lòu sù bèi wú。
明鬼首破异端惑,观社兼奋直笔诛。míng guǐ shǒu pò yì duān huò,guān shè jiān fèn zhí bǐ zhū。
夜出偏师斫其垒,以杖击地何神乎。yè chū piān shī zhuó qí lěi,yǐ zhàng jī dì hé shén hū。
摧锋始欲恣凌铄,敛兵除戒无暴虐。cuī fēng shǐ yù zì líng shuò,liǎn bīng chú jiè wú bào nüè。
静思神理幽而玄,孰若孔道易且较。jìng sī shén lǐ yōu ér xuán,shú ruò kǒng dào yì qiě jiào。
更阑市罢欲栖乌,人出空巷堪罗爵。gèng lán shì bà yù qī wū,rén chū kōng xiàng kān luó jué。
□□□□□□□,飨众共烹君夫驳。,xiǎng zhòng gòng pēng jūn fū bó。
□□□□□□□,□□□□□□乐。,lè。
风调已兆王道行,霰集预占祥瑞数。fēng diào yǐ zhào wáng dào xíng,xiàn jí yù zhàn xiáng ruì shù。
先生置之勿复谈,遂事往矣舟移壑。xiān shēng zhì zhī wù fù tán,suì shì wǎng yǐ zhōu yí hè。
街头新醅贱如水,孕鱼可鱐蚝可剥。jiē tóu xīn pēi jiàn rú shuǐ,yùn yú kě sù háo kě bō。
祝史怀肉厌苾芬,邻翁邀饮任草恶。zhù shǐ huái ròu yàn bì fēn,lín wēng yāo yǐn rèn cǎo è。
独惭绝唱难追攀,如以美玉博鼠朴。dú cán jué chàng nán zhuī pān,rú yǐ měi yù bó shǔ pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

空留藓石仆斜阳,不见奇章与赞皇。kōng liú xiǎn shí pū xié yáng,bù jiàn qí zhāng yǔ zàn huáng。
何必雍门弹一曲,蝉声极意说凄凉。hé bì yōng mén dàn yī qū,chán shēng jí yì shuō qī liáng。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

百年如电复如风,昨日孩提今日翁。bǎi nián rú diàn fù rú fēng,zuó rì hái tí jīn rì wēng。
乍可生前称醉汉,也胜死后谥愚公。zhà kě shēng qián chēng zuì hàn,yě shèng sǐ hòu shì yú gōng。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

早退分明胜一筹,年行六十复何求。zǎo tuì fēn míng shèng yī chóu,nián xíng liù shí fù hé qiú。
东门瓜与南山豆,谁道君恩薄故侯。dōng mén guā yǔ nán shān dòu,shuí dào jūn ēn báo gù hóu。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

后有良工识苦心,今无善听孰知音。hòu yǒu liáng gōng shí kǔ xīn,jīn wú shàn tīng shú zhī yīn。
老来字字趋平易,免被儿童议刻深。lǎo lái zì zì qū píng yì,miǎn bèi ér tóng yì kè shēn。

丁未春五首

刘克庄

端平淳祐两匆匆,过眼光阴掣电同。duān píng chún yòu liǎng cōng cōng,guò yǎn guāng yīn chè diàn tóng。
六十一翁无出理,孤山长寄梦魂中。liù shí yī wēng wú chū lǐ,gū shān zhǎng jì mèng hún zhōng。

丁未春五首

刘克庄

生死荣枯一付天,谁能裸露自求全。shēng sǐ róng kū yī fù tiān,shuí néng luǒ lù zì qiú quán。
殷勤寄语袁司隶,滥及无须或可怜。yīn qín jì yǔ yuán sī lì,làn jí wú xū huò kě lián。

丁未春五首

刘克庄

道是生姜树上生,不应一世也随声。dào shì shēng jiāng shù shàng shēng,bù yīng yī shì yě suí shēng。
暮年受用尧夫语,莫与张程几个争。mù nián shòu yòng yáo fū yǔ,mò yǔ zhāng chéng jǐ gè zhēng。

丁未春五首

刘克庄

屡批龙鳞眷未衰,孤臣万死负恩私。lǚ pī lóng lín juàn wèi shuāi,gū chén wàn sǐ fù ēn sī。
玉阶方寸从容语,惟有天知与上知。yù jiē fāng cùn cóng róng yǔ,wéi yǒu tiān zhī yǔ shàng zhī。

丁未春五首

刘克庄

朝领诸儒上木天,夕同野老话茅椽。cháo lǐng zhū rú shàng mù tiān,xī tóng yě lǎo huà máo chuán。
何须支枕思残梦,宫锦渔蓑总偶然。hé xū zhī zhěn sī cán mèng,gōng jǐn yú suō zǒng ǒu rán。

荔支盛熟四绝

刘克庄

绣行乡国诧儿童,锦裹宫城擅长雄。xiù xíng xiāng guó chà ér tóng,jǐn guǒ gōng chéng shàn zhǎng xióng。
看取后村真富贵,屋山丹绘半天中。kàn qǔ hòu cūn zhēn fù guì,wū shān dān huì bàn tiān zhōng。

荔支盛熟四绝

刘克庄

曾攀玉李青冥上,亦摘蟠桃缥缈边。céng pān yù lǐ qīng míng shàng,yì zhāi pán táo piāo miǎo biān。
定是三生有灵骨,谪归犹作荔支仙。dìng shì sān shēng yǒu líng gǔ,zhé guī yóu zuò lì zhī xiān。

荔支盛熟四绝

刘克庄

牡丹姚魏荔方陈,欧蔡亡来罕识真。mǔ dān yáo wèi lì fāng chén,ōu cài wáng lái hǎn shí zhēn。
纵使有文堪续谱,未知楷法属何人。zòng shǐ yǒu wén kān xù pǔ,wèi zhī kǎi fǎ shǔ hé rén。

荔支盛熟四绝

刘克庄

吴儿一夏甑生尘,染藕炊菱不疗贫。wú ér yī xià zèng shēng chén,rǎn ǒu chuī líng bù liáo pín。
安得风樯驰万树,属餍菜色苋肠人。ān dé fēng qiáng chí wàn shù,shǔ yàn cài sè xiàn cháng rén。

石塘感旧十绝

刘克庄

浮空紫气何须尔,度世金丹岂有之。fú kōng zǐ qì hé xū ěr,dù shì jīn dān qǐ yǒu zhī。
函谷不烦关尹出,城南莫遣树精知。hán gǔ bù fán guān yǐn chū,chéng nán mò qiǎn shù jīng zhī。

石塘感旧十绝

刘克庄

鹿门陈迹有馀哀,犹记庞公返自崖。lù mén chén jì yǒu yú āi,yóu jì páng gōng fǎn zì yá。
行到当时相送处,不知老泪自何来。xíng dào dāng shí xiāng sòng chù,bù zhī lǎo lèi zì hé lái。