古诗词

三和

刘克庄

花篮果担更噭呼,巾㡚绚烂车骑都。huā lán guǒ dān gèng jiào hū,jīn gōu xuàn làn chē qí dōu。
民多逐末少重本,神岂护短仍凭愚。mín duō zhú mò shǎo zhòng běn,shén qǐ hù duǎn réng píng yú。
厥初捧楬土与木,继以刀割俄香涂。jué chū pěng jié tǔ yǔ mù,jì yǐ dāo gē é xiāng tú。
垂旒绝类河求弁,照乘得匪龙献珠。chuí liú jué lèi hé qiú biàn,zhào chéng dé fěi lóng xiàn zhū。
尝闻邺令沉巫妪,未必顾劭资髯奴。cháng wén yè lìng chén wū yù,wèi bì gù shào zī rán nú。
阮瞻著论现变怪,罗支送客逢揶揄。ruǎn zhān zhù lùn xiàn biàn guài,luó zhī sòng kè féng yé yú。
纷纷诛贿及编户,往往求福于朽株。fēn fēn zhū huì jí biān hù,wǎng wǎng qiú fú yú xiǔ zhū。
酒肉如山鼓笛噪,尘飞不见四达衢。jiǔ ròu rú shān gǔ dí zào,chén fēi bù jiàn sì dá qú。
世无孟子卫吾道,河汾先生亦圣徒。shì wú mèng zi wèi wú dào,hé fén xiān shēng yì shèng tú。
记蜡之俗通上古,舞雩之咏传先儒。jì là zhī sú tōng shàng gǔ,wǔ yú zhī yǒng chuán xiān rú。
于时游者未滥觞,操携不过卮与壶。yú shí yóu zhě wèi làn shāng,cāo xié bù guò zhī yǔ hú。
乃今城郭尽衣锦,肯信田里寒无襦。nǎi jīn chéng guō jǐn yī jǐn,kěn xìn tián lǐ hán wú rú。
譬如银海偶生翳,忽逢金篦为刮矑。pì rú yín hǎi ǒu shēng yì,hū féng jīn bì wèi guā lú。
又若众人餔糟醉,壮哉欲以一手扶。yòu ruò zhòng rén bù zāo zuì,zhuàng zāi yù yǐ yī shǒu fú。
馀力矢诗来挑战,邾卑鄫陋素备无。yú lì shǐ shī lái tiāo zhàn,zhū bēi zēng lòu sù bèi wú。
明鬼首破异端惑,观社兼奋直笔诛。míng guǐ shǒu pò yì duān huò,guān shè jiān fèn zhí bǐ zhū。
夜出偏师斫其垒,以杖击地何神乎。yè chū piān shī zhuó qí lěi,yǐ zhàng jī dì hé shén hū。
摧锋始欲恣凌铄,敛兵除戒无暴虐。cuī fēng shǐ yù zì líng shuò,liǎn bīng chú jiè wú bào nüè。
静思神理幽而玄,孰若孔道易且较。jìng sī shén lǐ yōu ér xuán,shú ruò kǒng dào yì qiě jiào。
更阑市罢欲栖乌,人出空巷堪罗爵。gèng lán shì bà yù qī wū,rén chū kōng xiàng kān luó jué。
□□□□□□□,飨众共烹君夫驳。,xiǎng zhòng gòng pēng jūn fū bó。
□□□□□□□,□□□□□□乐。,lè。
风调已兆王道行,霰集预占祥瑞数。fēng diào yǐ zhào wáng dào xíng,xiàn jí yù zhàn xiáng ruì shù。
先生置之勿复谈,遂事往矣舟移壑。xiān shēng zhì zhī wù fù tán,suì shì wǎng yǐ zhōu yí hè。
街头新醅贱如水,孕鱼可鱐蚝可剥。jiē tóu xīn pēi jiàn rú shuǐ,yùn yú kě sù háo kě bō。
祝史怀肉厌苾芬,邻翁邀饮任草恶。zhù shǐ huái ròu yàn bì fēn,lín wēng yāo yǐn rèn cǎo è。
独惭绝唱难追攀,如以美玉博鼠朴。dú cán jué chàng nán zhuī pān,rú yǐ měi yù bó shǔ pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

四叠

刘克庄

带雨折来如有恨,被风催去最关情。dài yǔ zhé lái rú yǒu hèn,bèi fēng cuī qù zuì guān qíng。
面垂玉箸居然白,身著铢衣直是轻。miàn chuí yù zhù jū rán bái,shēn zhù zhū yī zhí shì qīng。

四叠

刘克庄

典刑堪受百花朝,风致宜为万世标。diǎn xíng kān shòu bǎi huā cháo,fēng zhì yí wèi wàn shì biāo。
啮雪节刚难屈膝,拈花妙法愿埋腰。niè xuě jié gāng nán qū xī,niān huā miào fǎ yuàn mái yāo。

四叠

刘克庄

宋台未了又齐台,有扇应难障彦回。sòng tái wèi le yòu qí tái,yǒu shàn yīng nán zhàng yàn huí。
岁晚玉人在空谷,何曾羞面见人来。suì wǎn yù rén zài kōng gǔ,hé céng xiū miàn jiàn rén lái。

四叠

刘克庄

通宵璧月迷琼树,破晓霜葩糁玉枝。tōng xiāo bì yuè mí qióng shù,pò xiǎo shuāng pā sǎn yù zhī。
明艳能花老夫眼,温柔不粟美人肌。míng yàn néng huā lǎo fū yǎn,wēn róu bù sù měi rén jī。

四叠

刘克庄

不曾解佩献明珰,莫比徐妃与寿阳。bù céng jiě pèi xiàn míng dāng,mò bǐ xú fēi yǔ shòu yáng。
五出至今污宋史,半妆当日怨萧郎。wǔ chū zhì jīn wū sòng shǐ,bàn zhuāng dāng rì yuàn xiāo láng。

九叠

刘克庄

商略红儿何足比,丁宁青女不须嗔。shāng lüè hóng ér hé zú bǐ,dīng níng qīng nǚ bù xū chēn。
故横瘦影禁持月,时送微香漏泄春。gù héng shòu yǐng jìn chí yuè,shí sòng wēi xiāng lòu xiè chūn。

九叠

刘克庄

翠袖佳人寒倚竹,素衣仙子昼看花。cuì xiù jiā rén hán yǐ zhú,sù yī xiān zi zhòu kàn huā。
村墟忽有殊尤观,茅屋俄成富贵家。cūn xū hū yǒu shū yóu guān,máo wū é chéng fù guì jiā。

九叠

刘克庄

苍头呵欠纳诗卷,赤脚鬅鬙收药铛。cāng tóu hē qiàn nà shī juǎn,chì jiǎo péng sēng shōu yào dāng。
惟有小窗一枝影,夜寒不睡伴先生。wéi yǒu xiǎo chuāng yī zhī yǐng,yè hán bù shuì bàn xiān shēng。

九叠

刘克庄

贵家选色斛量珠,洗尽铅华绝代无。guì jiā xuǎn sè hú liàng zhū,xǐ jǐn qiān huá jué dài wú。
老子效颦聊复尔,名昆仑婢作琼奴。lǎo zi xiào pín liáo fù ěr,míng kūn lún bì zuò qióng nú。

九叠

刘克庄

薄薄中单掩塞酥,不知眉黛有愁无。báo báo zhōng dān yǎn sāi sū,bù zhī méi dài yǒu chóu wú。
微颦莫是尝梅子,好事讹为齿痛图。wēi pín mò shì cháng méi zi,hǎo shì é wèi chǐ tòng tú。

九叠

刘克庄

国色名花俱绝代,玉人甘后本双身。guó sè míng huā jù jué dài,yù rén gān hòu běn shuāng shēn。
劝君薄薄施朱粉,莫遣名花妒玉人。quàn jūn báo báo shī zhū fěn,mò qiǎn míng huā dù yù rén。

九叠

刘克庄

门户重重绣幕遮,十分国艳属侯家。mén hù zhòng zhòng xiù mù zhē,shí fēn guó yàn shǔ hóu jiā。
谁知蔡琰燕山北,愁听胡笳对雪花。shuí zhī cài yǎn yàn shān běi,chóu tīng hú jiā duì xuě huā。

九叠

刘克庄

和靖终身欠孟光,只留一鹤伴山房。hé jìng zhōng shēn qiàn mèng guāng,zhǐ liú yī hè bàn shān fáng。
唐人未识花高致,苦欲为渠聘海棠。táng rén wèi shí huā gāo zhì,kǔ yù wèi qú pìn hǎi táng。

九叠

刘克庄

新咏平生陋玉台,梨园以后更堪哀。xīn yǒng píng shēng lòu yù tái,lí yuán yǐ hòu gèng kān āi。
宁随太白金鞍去,莫放花奴羯鼓来。níng suí tài bái jīn ān qù,mò fàng huā nú jié gǔ lái。

十叠

刘克庄

才得几朝浑拆遍,只消一霎又吹空。cái dé jǐ cháo hún chāi biàn,zhǐ xiāo yī shà yòu chuī kōng。
何曾学舞能回雪,便不为台与避风。hé céng xué wǔ néng huí xuě,biàn bù wèi tái yǔ bì fēng。