古诗词

四和

刘克庄

手援鍪弧先奋呼,盛气直传入国都。shǒu yuán móu hú xiān fèn hū,shèng qì zhí chuán rù guó dōu。
屈盘硬语押险韵,有似兵家使诈愚。qū pán yìng yǔ yā xiǎn yùn,yǒu shì bīng jiā shǐ zhà yú。
专场自矜觜距黠,覆军讵意肝脑涂。zhuān chǎng zì jīn zī jù xiá,fù jūn jù yì gān nǎo tú。
堂堂老将号令肃,中营外栅如联珠。táng táng lǎo jiāng hào lìng sù,zhōng yíng wài zhà rú lián zhū。
曾呼项羽作竖子,亦斥李陵为降奴。céng hū xiàng yǔ zuò shù zi,yì chì lǐ líng wèi jiàng nú。
彼望麾幢已披靡,此遗巾帼聊揶揄。bǐ wàng huī chuáng yǐ pī mí,cǐ yí jīn guó liáo yé yú。
深藏区脱避石矢,密设鹿角埋桩株。shēn cáng qū tuō bì shí shǐ,mì shè lù jiǎo mái zhuāng zhū。
始犹哆口学张籍,俄乃掩面如唐衢。shǐ yóu duō kǒu xué zhāng jí,é nǎi yǎn miàn rú táng qú。
毋庸奏凯论功级,且可按甲休师徒。wú yōng zòu kǎi lùn gōng jí,qiě kě àn jiǎ xiū shī tú。
献俘奚异获长狄,讳败谨勿书朱儒。xiàn fú xī yì huò zhǎng dí,huì bài jǐn wù shū zhū rú。
君家人物盛典午,或披鹤氅击唾壶。jūn jiā rén wù shèng diǎn wǔ,huò pī hè chǎng jī tuò hú。
坐观士稚无铠仗,冷笑群谢皆裤襦。zuò guān shì zhì wú kǎi zhàng,lěng xiào qún xiè jiē kù rú。
安知出奇电雹速,靡待掩耳并瞬矑。ān zhī chū qí diàn báo sù,mí dài yǎn ěr bìng shùn lú。
再衰三竭乃引去,裹创饮血自救扶。zài shuāi sān jié nǎi yǐn qù,guǒ chuàng yǐn xuè zì jiù fú。
铁鎗漫留姓名在,玉麈有益成败无。tiě qiāng màn liú xìng míng zài,yù zhǔ yǒu yì chéng bài wú。
凭轼姑与君王戏,弃甲宜按军法诛。píng shì gū yǔ jūn wáng xì,qì jiǎ yí àn jūn fǎ zhū。
尝闻匹夫不可狃,蜂虿有毒况国乎。cháng wén pǐ fū bù kě niǔ,fēng chài yǒu dú kuàng guó hū。
嗟余久矣精锐铄,驱使不禁诗酒虐。jiē yú jiǔ yǐ jīng ruì shuò,qū shǐ bù jìn shī jiǔ nüè。
蝉嘶今懒事章句,鲸吸旧宁论升较。chán sī jīn lǎn shì zhāng jù,jīng xī jiù níng lùn shēng jiào。
磨石胡庭要勒铭,策勋辕门因舍爵。mó shí hú tíng yào lēi míng,cè xūn yuán mén yīn shě jué。
备严岂虑偏师攻,理到何妨异议驳。bèi yán qǐ lǜ piān shī gōng,lǐ dào hé fáng yì yì bó。
周公尚存祓禊礼,子贡讵知观蜡乐。zhōu gōng shàng cún fú xì lǐ,zi gòng jù zhī guān là lè。
祈年卜稼信当务,崇饮饰游不宜数。qí nián bo jià xìn dāng wù,chóng yǐn shì yóu bù yí shù。
弟子服矣鸣吻悲,似听於菟啸风壑。dì zi fú yǐ míng wěn bēi,shì tīng yú tú xiào fēng hè。
寒墐户牖不敢窥,顾惜床庐愁见剥。hán jìn hù yǒu bù gǎn kuī,gù xī chuáng lú chóu jiàn bō。
志士之愿在时清,穷人所忧惟岁恶。zhì shì zhī yuàn zài shí qīng,qióng rén suǒ yōu wéi suì è。
但当击缶赛蚕官,一壶村酒醉杨朴。dàn dāng jī fǒu sài cán guān,yī hú cūn jiǔ zuì yáng pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

书近事二首

刘克庄

石卫尉家先没入,黔娄生处亦诛求。shí wèi wèi jiā xiān méi rù,qián lóu shēng chù yì zhū qiú。
客嘲未悟漫天戏,鬼瞰皆知偃月谋。kè cháo wèi wù màn tiān xì,guǐ kàn jiē zhī yǎn yuè móu。
不许他人分越国,预拚异日去崖州。bù xǔ tā rén fēn yuè guó,yù pàn yì rì qù yá zhōu。
傍观莫枉为酸鼻,鹿死无魂岂有愁。bàng guān mò wǎng wèi suān bí,lù sǐ wú hún qǐ yǒu chóu。

信庵丞相为余作墨梅二轴谢以小诗

刘克庄

天畀村翁一段奇,发函虹气贯茅茨。tiān bì cūn wēng yī duàn qí,fā hán hóng qì guàn máo cí。
肯移金鼎调元手,为作玉龙檠雪枝。kěn yí jīn dǐng diào yuán shǒu,wèi zuò yù lóng qíng xuě zhī。
绝艳从教百花妒,秘藏莫遣六丁知。jué yàn cóng jiào bǎi huā dù,mì cáng mò qiǎn liù dīng zhī。
信庵丞相亲分付,么去花光与补之。xìn ān chéng xiāng qīn fēn fù,me qù huā guāng yǔ bǔ zhī。

挽长乐王明府

刘克庄

奉常龃龉坐刚肠,月旦评君小奉常。fèng cháng jǔ yǔ zuò gāng cháng,yuè dàn píng jūn xiǎo fèng cháng。
父子相传似孤竹,越鄞两处有甘棠。fù zi xiāng chuán shì gū zhú,yuè yín liǎng chù yǒu gān táng。
人间梦事一炊熟,宰上埋辞万丈光。rén jiān mèng shì yī chuī shú,zǎi shàng mái cí wàn zhàng guāng。
曾识尊公与贤叔,薤歌吟罢意凄凉。céng shí zūn gōng yǔ xián shū,xiè gē yín bà yì qī liáng。

题梁抚干见一堂

刘克庄

勇归陶子元非矫,素懒嵇公每不堪。yǒng guī táo zi yuán fēi jiǎo,sù lǎn jī gōng měi bù kān。
僧贺新堂初见一,友忻旧径再开三。sēng hè xīn táng chū jiàn yī,yǒu xīn jiù jìng zài kāi sān。
渠侬去矣涯之北,此士佳哉斗以南。qú nóng qù yǐ yá zhī běi,cǐ shì jiā zāi dòu yǐ nán。
遮莫肯招房□客,老夫或可作同参。zhē mò kěn zhāo fáng kè,lǎo fū huò kě zuò tóng cān。

送古为徐聘君

刘克庄

少君早有箕山志,昔者闻之西涧公。shǎo jūn zǎo yǒu jī shān zhì,xī zhě wén zhī xī jiàn gōng。
倾盖无堪赠程子,式闾犹记吊林宗。qīng gài wú kān zèng chéng zi,shì lǘ yóu jì diào lín zōng。
老夫久已植其杖,此士孰能招以弓。lǎo fū jiǔ yǐ zhí qí zhàng,cǐ shì shú néng zhāo yǐ gōng。
耄矣心知难再面,乱山千叠暮云浓。mào yǐ xīn zhī nán zài miàn,luàn shān qiān dié mù yún nóng。

天台杨景清以所进春秋发微示余辄题小诗其后

刘克庄

奏篇久矣彻凝旒,谁信栖栖负笈游。zòu piān jiǔ yǐ chè níng liú,shuí xìn qī qī fù jí yóu。
新义书之于简策,微辞知我者春秋。xīn yì shū zhī yú jiǎn cè,wēi cí zhī wǒ zhě chūn qiū。
即今未劝迩英讲,他日应烦掌故求。jí jīn wèi quàn ěr yīng jiǎng,tā rì yīng fán zhǎng gù qiú。
历数先儒多晚达,前孙明复后康侯。lì shù xiān rú duō wǎn dá,qián sūn míng fù hòu kāng hóu。

题临江郭君季韩文卷

刘克庄

二刘三孔萧条久,直至君家擅俊声。èr liú sān kǒng xiāo tiáo jiǔ,zhí zhì jūn jiā shàn jùn shēng。
挥麈旧曾参宿老,吹篪蚤合和诸兄。huī zhǔ jiù céng cān sù lǎo,chuī chí zǎo hé hé zhū xiōng。
怪来度度观诗好,闻说人人有集行。guài lái dù dù guān shī hǎo,wén shuō rén rén yǒu jí xíng。
欲荐子虚无气力,津亭折柳若为情。yù jiàn zi xū wú qì lì,jīn tíng zhé liǔ ruò wèi qíng。

送徐守寺正二首

刘克庄

梅野先生子象贤,向来心印得单传。méi yě xiān shēng zi xiàng xián,xiàng lái xīn yìn dé dān chuán。
谚云蜡烛真明矣,罚止蒲鞭亦肃然。yàn yún là zhú zhēn míng yǐ,fá zhǐ pú biān yì sù rán。
执贽客多樽有酒,诟租吏少箧无钱。zhí zhì kè duō zūn yǒu jiǔ,gòu zū lì shǎo qiè wú qián。
玺书底事催归急,不许邦人借一年。xǐ shū dǐ shì cuī guī jí,bù xǔ bāng rén jiè yī nián。

送徐守寺正二首

刘克庄

闻道君侯欲解麾,士农攀卧共依依。wén dào jūn hóu yù jiě huī,shì nóng pān wò gòng yī yī。
野人恨作滕民晚,州牧能如结辈稀。yě rén hèn zuò téng mín wǎn,zhōu mù néng rú jié bèi xī。
虽有荔枝懒包贡,亦无薏苡可囊归。suī yǒu lì zhī lǎn bāo gòng,yì wú yì yǐ kě náng guī。
诸公万一询衰朽,为说羊裘坐钓矶。zhū gōng wàn yī xún shuāi xiǔ,wèi shuō yáng qiú zuò diào jī。

送雷宜叔右司追录

刘克庄

老恋明时未拂衣,留行无勇惜君归。lǎo liàn míng shí wèi fú yī,liú xíng wú yǒng xī jūn guī。
和于朝喜群芳聚,减却春因一片飞。hé yú cháo xǐ qún fāng jù,jiǎn què chūn yīn yī piàn fēi。
坝岸柳禁频折否,玄都桃恐再来非。bà àn liǔ jìn pín zhé fǒu,xuán dōu táo kǒng zài lái fēi。
东皇太乙方行令,寄语封姨且霁威。dōng huáng tài yǐ fāng xíng lìng,jì yǔ fēng yí qiě jì wēi。

题王推官应麟诗卷

刘克庄

忆与南宫共说诗,伤心岁晚故人稀。yì yǔ nán gōng gòng shuō shī,shāng xīn suì wǎn gù rén xī。
昔如幽谷莺相友,今作辽天鹤独飞。xī rú yōu gǔ yīng xiāng yǒu,jīn zuò liáo tiān hè dú fēi。
绝喜王家生福畤,固应米老有元晖。jué xǐ wáng jiā shēng fú zhì,gù yīng mǐ lǎo yǒu yuán huī。
不须更傍人篱落,名父亲传夜半衣。bù xū gèng bàng rén lí luò,míng fù qīn chuán yè bàn yī。

问讯竹溪二首

刘克庄

举子穷通占得失,词臣进退系污隆。jǔ zi qióng tōng zhàn dé shī,cí chén jìn tuì xì wū lóng。
拾青伊辈俱腾上,饮墨夫谁不热中。shí qīng yī bèi jù téng shàng,yǐn mò fū shuí bù rè zhōng。
有太学生笑韩子,为西昆者谤欧公。yǒu tài xué shēng xiào hán zi,wèi xī kūn zhě bàng ōu gōng。
他时陆氏庄相望,始验先生造士功。tā shí lù shì zhuāng xiāng wàng,shǐ yàn xiān shēng zào shì gōng。

问讯竹溪二首

刘克庄

几度书来说乞身,果然跳出软红尘。jǐ dù shū lái shuō qǐ shēn,guǒ rán tiào chū ruǎn hóng chén。
推黄粱枕了无梦,对紫薇花他有人。tuī huáng liáng zhěn le wú mèng,duì zǐ wēi huā tā yǒu rén。
杜老诗犹怀主相,瞿昙法贵等冤亲。dù lǎo shī yóu huái zhǔ xiāng,qú tán fǎ guì děng yuān qīn。
竹君樗叟俱强健,天遣相从寂寞滨。zhú jūn chū sǒu jù qiáng jiàn,tiān qiǎn xiāng cóng jì mò bīn。

即事

刘克庄

病索人扶乃寝兴,高楼咫尺少曾登。bìng suǒ rén fú nǎi qǐn xīng,gāo lóu zhǐ chǐ shǎo céng dēng。
思悭惟有吟差长,睡少方知老可憎。sī qiān wéi yǒu yín chà zhǎng,shuì shǎo fāng zhī lǎo kě zēng。
榾柮成灰犹凛冽,茅柴似水亦瞢腾。gǔ duò chéng huī yóu lǐn liè,máo chái shì shuǐ yì méng téng。
暮年临履常兢战,未敢荒唐说葛藤。mù nián lín lǚ cháng jīng zhàn,wèi gǎn huāng táng shuō gé téng。

挽林新恩

刘克庄

汗血早曾空北野,苍颜晚始对南廊。hàn xuè zǎo céng kōng běi yě,cāng yán wǎn shǐ duì nán láng。
风云志懒功名左,月旦评佳意味长。fēng yún zhì lǎn gōng míng zuǒ,yuè dàn píng jiā yì wèi zhǎng。
玉镜相从归吉兆,锦衣不待拜高堂。yù jìng xiāng cóng guī jí zhào,jǐn yī bù dài bài gāo táng。
吾铭未必堪传远,留与贤郎自表冈。wú míng wèi bì kān chuán yuǎn,liú yǔ xián láng zì biǎo gāng。