古诗词

四和

刘克庄

手援鍪弧先奋呼,盛气直传入国都。shǒu yuán móu hú xiān fèn hū,shèng qì zhí chuán rù guó dōu。
屈盘硬语押险韵,有似兵家使诈愚。qū pán yìng yǔ yā xiǎn yùn,yǒu shì bīng jiā shǐ zhà yú。
专场自矜觜距黠,覆军讵意肝脑涂。zhuān chǎng zì jīn zī jù xiá,fù jūn jù yì gān nǎo tú。
堂堂老将号令肃,中营外栅如联珠。táng táng lǎo jiāng hào lìng sù,zhōng yíng wài zhà rú lián zhū。
曾呼项羽作竖子,亦斥李陵为降奴。céng hū xiàng yǔ zuò shù zi,yì chì lǐ líng wèi jiàng nú。
彼望麾幢已披靡,此遗巾帼聊揶揄。bǐ wàng huī chuáng yǐ pī mí,cǐ yí jīn guó liáo yé yú。
深藏区脱避石矢,密设鹿角埋桩株。shēn cáng qū tuō bì shí shǐ,mì shè lù jiǎo mái zhuāng zhū。
始犹哆口学张籍,俄乃掩面如唐衢。shǐ yóu duō kǒu xué zhāng jí,é nǎi yǎn miàn rú táng qú。
毋庸奏凯论功级,且可按甲休师徒。wú yōng zòu kǎi lùn gōng jí,qiě kě àn jiǎ xiū shī tú。
献俘奚异获长狄,讳败谨勿书朱儒。xiàn fú xī yì huò zhǎng dí,huì bài jǐn wù shū zhū rú。
君家人物盛典午,或披鹤氅击唾壶。jūn jiā rén wù shèng diǎn wǔ,huò pī hè chǎng jī tuò hú。
坐观士稚无铠仗,冷笑群谢皆裤襦。zuò guān shì zhì wú kǎi zhàng,lěng xiào qún xiè jiē kù rú。
安知出奇电雹速,靡待掩耳并瞬矑。ān zhī chū qí diàn báo sù,mí dài yǎn ěr bìng shùn lú。
再衰三竭乃引去,裹创饮血自救扶。zài shuāi sān jié nǎi yǐn qù,guǒ chuàng yǐn xuè zì jiù fú。
铁鎗漫留姓名在,玉麈有益成败无。tiě qiāng màn liú xìng míng zài,yù zhǔ yǒu yì chéng bài wú。
凭轼姑与君王戏,弃甲宜按军法诛。píng shì gū yǔ jūn wáng xì,qì jiǎ yí àn jūn fǎ zhū。
尝闻匹夫不可狃,蜂虿有毒况国乎。cháng wén pǐ fū bù kě niǔ,fēng chài yǒu dú kuàng guó hū。
嗟余久矣精锐铄,驱使不禁诗酒虐。jiē yú jiǔ yǐ jīng ruì shuò,qū shǐ bù jìn shī jiǔ nüè。
蝉嘶今懒事章句,鲸吸旧宁论升较。chán sī jīn lǎn shì zhāng jù,jīng xī jiù níng lùn shēng jiào。
磨石胡庭要勒铭,策勋辕门因舍爵。mó shí hú tíng yào lēi míng,cè xūn yuán mén yīn shě jué。
备严岂虑偏师攻,理到何妨异议驳。bèi yán qǐ lǜ piān shī gōng,lǐ dào hé fáng yì yì bó。
周公尚存祓禊礼,子贡讵知观蜡乐。zhōu gōng shàng cún fú xì lǐ,zi gòng jù zhī guān là lè。
祈年卜稼信当务,崇饮饰游不宜数。qí nián bo jià xìn dāng wù,chóng yǐn shì yóu bù yí shù。
弟子服矣鸣吻悲,似听於菟啸风壑。dì zi fú yǐ míng wěn bēi,shì tīng yú tú xiào fēng hè。
寒墐户牖不敢窥,顾惜床庐愁见剥。hán jìn hù yǒu bù gǎn kuī,gù xī chuáng lú chóu jiàn bō。
志士之愿在时清,穷人所忧惟岁恶。zhì shì zhī yuàn zài shí qīng,qióng rén suǒ yōu wéi suì è。
但当击缶赛蚕官,一壶村酒醉杨朴。dàn dāng jī fǒu sài cán guān,yī hú cūn jiǔ zuì yáng pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

梦回

刘克庄

跳出槐安有底忙,何须更待熟黄粱。tiào chū huái ān yǒu dǐ máng,hé xū gèng dài shú huáng liáng。
牙签载返善和宅,手板抽回政事堂。yá qiān zài fǎn shàn hé zhái,shǒu bǎn chōu huí zhèng shì táng。
效玉川生称锐汉,爱杨处士号憨郎。xiào yù chuān shēng chēng ruì hàn,ài yáng chù shì hào hān láng。
山中岂不差岑寂,犹胜人间臭腐肠。shān zhōng qǐ bù chà cén jì,yóu shèng rén jiān chòu fǔ cháng。

次韵寄题建阳马氏亦乐园

刘克庄

匹如迂叟洛中园,花竹依稀五亩宽。pǐ rú yū sǒu luò zhōng yuán,huā zhú yī xī wǔ mǔ kuān。
梧树参天栖凤集,桧根入地蛰龙蟠。wú shù cān tiān qī fèng jí,guì gēn rù dì zhé lóng pán。
翁求真乐希颜子,世著清名慕邴丹。wēng qiú zhēn lè xī yán zi,shì zhù qīng míng mù bǐng dān。
身是双溪前令尹,胜游蹉过不曾观。shēn shì shuāng xī qián lìng yǐn,shèng yóu cuō guò bù céng guān。

得归

刘克庄

叔夜形骸已不堪,安能扶曳事朝参。shū yè xíng hái yǐ bù kān,ān néng fú yè shì cháo cān。
添千茎雪希临镜,省一条冰细署衔。tiān qiān jīng xuě xī lín jìng,shěng yī tiáo bīng xì shǔ xián。
续补亡诗存古意,广崇有论矫清谈。xù bǔ wáng shī cún gǔ yì,guǎng chóng yǒu lùn jiǎo qīng tán。
暮年坚壁惟东涧,老子方渠未免惭。mù nián jiān bì wéi dōng jiàn,lǎo zi fāng qú wèi miǎn cán。

和乡守赵计院灯夕韵

刘克庄

厨传终年省饯迎,万金难买上元晴。chú chuán zhōng nián shěng jiàn yíng,wàn jīn nán mǎi shàng yuán qíng。
首吹豳俗祈年雅,遥和尧民击壤声。shǒu chuī bīn sú qí nián yǎ,yáo hé yáo mín jī rǎng shēng。
庭少缿筒知讼息,边无刁斗喜时平。tíng shǎo xiàng tǒng zhī sòng xī,biān wú diāo dòu xǐ shí píng。
雌堂清苦倡优拙,姑扇仁风慰物情。cí táng qīng kǔ chàng yōu zhuō,gū shàn rén fēng wèi wù qíng。

闲居

刘克庄

纳履归来六载强,身闲冷看世人忙。nà lǚ guī lái liù zài qiáng,shēn xián lěng kàn shì rén máng。
远公有酒邀莲社,录事无资助草堂。yuǎn gōng yǒu jiǔ yāo lián shè,lù shì wú zī zhù cǎo táng。
柿被鸟残分亦好,李为螬食咽何妨。shì bèi niǎo cán fēn yì hǎo,lǐ wèi cáo shí yàn hé fáng。
春山何处无薇蕨,更不须求辟谷方。chūn shān hé chù wú wēi jué,gèng bù xū qiú pì gǔ fāng。

次韵竹溪中书重修县桥二首

刘克庄

古者役人常以冬,据经端自紫薇公。gǔ zhě yì rén cháng yǐ dōng,jù jīng duān zì zǐ wēi gōng。
杠舆梁涉犹徒步,龟筮民从见大同。gāng yú liáng shè yóu tú bù,guī shì mín cóng jiàn dà tóng。
不假洛阳抱桥蛎,宛如震泽卧波虹。bù jiǎ luò yáng bào qiáo lì,wǎn rú zhèn zé wò bō hóng。
春江浩渺风涛急,方待先生济不通。chūn jiāng hào miǎo fēng tāo jí,fāng dài xiān shēng jì bù tōng。

次韵竹溪中书重修县桥二首

刘克庄

仲秋鸠僝迄穷冬,钜丽依稀似蔡公。zhòng qiū jiū chán qì qióng dōng,jù lì yī xī shì cài gōng。
濡足几年通国病,肯心一片有谁同。rú zú jǐ nián tōng guó bìng,kěn xīn yī piàn yǒu shuí tóng。
人言此庆钟双凤,天落其成见两虹。rén yán cǐ qìng zhōng shuāng fèng,tiān luò qí chéng jiàn liǎng hóng。
不是坡仙捐宝带,此桥安得往来通。bù shì pō xiān juān bǎo dài,cǐ qiáo ān dé wǎng lái tōng。

休致

刘克庄

休致后欣荣念薄,利名中伏祸机深。xiū zhì hòu xīn róng niàn báo,lì míng zhōng fú huò jī shēn。
蔺卿反仅能全璧,疏傅归才有赐金。lìn qīng fǎn jǐn néng quán bì,shū fù guī cái yǒu cì jīn。
福过安知衔秽袜,朝回犹叹负香衾。fú guò ān zhī xián huì wà,cháo huí yóu tàn fù xiāng qīn。
山中猿鹤休猜怪,方表先生铁石心。shān zhōng yuán hè xiū cāi guài,fāng biǎo xiān shēng tiě shí xīn。

忧爱

刘克庄

脱发清晨雪满簪,把茅不恨入山深。tuō fā qīng chén xuě mǎn zān,bǎ máo bù hèn rù shān shēn。
安能更作皱眉事,但可聊为拥鼻吟。ān néng gèng zuò zhòu méi shì,dàn kě liáo wèi yōng bí yín。
鞭算难权鹿皮币,害藏谁发袅蹄金。biān suàn nán quán lù pí bì,hài cáng shuí fā niǎo tí jīn。
暮年未敢忘忧爱,喜听三边奏凯音。mù nián wèi gǎn wàng yōu ài,xǐ tīng sān biān zòu kǎi yīn。

公论

刘克庄

公论无过月旦评,吾衰安敢主乡盟。gōng lùn wú guò yuè dàn píng,wú shuāi ān gǎn zhǔ xiāng méng。
触蛮力劝休争战,猿鹤相安不怨惊。chù mán lì quàn xiū zhēng zhàn,yuán hè xiāng ān bù yuàn jīng。
髧彼两髦呼作友,长吾一日敬为兄。dàn bǐ liǎng máo hū zuò yǒu,zhǎng wú yī rì jìng wèi xiōng。
前身定是徐先辈,延寿溪头了一生。qián shēn dìng shì xú xiān bèi,yán shòu xī tóu le yī shēng。

汤熨

刘克庄

汤熨沉绵弥半载,未尝寸步出村居。tāng yùn chén mián mí bàn zài,wèi cháng cùn bù chū cūn jū。
登翘材馆多新贵,归善和坊守旧书。dēng qiào cái guǎn duō xīn guì,guī shàn hé fāng shǒu jiù shū。
有客嘲杨雄拓落,无人问李白何如。yǒu kè cháo yáng xióng tuò luò,wú rén wèn lǐ bái hé rú。
腐肠端为肥脓尔,且课畦丁力灌蔬。fǔ cháng duān wèi féi nóng ěr,qiě kè qí dīng lì guàn shū。

谢春谷畀地

刘克庄

当年草草掩泉扃,家集年深失坎铭。dāng nián cǎo cǎo yǎn quán jiōng,jiā jí nián shēn shī kǎn míng。
后裔浇松难盥荐,先君易箦尚丁宁。hòu yì jiāo sōng nán guàn jiàn,xiān jūn yì zé shàng dīng níng。
诰频燎土知天定,笏已堆床见地灵。gào pín liáo tǔ zhī tiān dìng,hù yǐ duī chuáng jiàn dì líng。
便筑精庐陈像设,大书山券刻碑厅。biàn zhù jīng lú chén xiàng shè,dà shū shān quàn kè bēi tīng。

谢春谷畀地

刘克庄

微似锥刀亦苦争,使君诺重万金轻。wēi shì zhuī dāo yì kǔ zhēng,shǐ jūn nuò zhòng wàn jīn qīng。
希夷不以山分客,太傅曾将墅乞甥。xī yí bù yǐ shān fēn kè,tài fù céng jiāng shù qǐ shēng。
季世炎凉几市道,古人生死见交情。jì shì yán liáng jǐ shì dào,gǔ rén shēng sǐ jiàn jiāo qíng。
与公到老宜同社,倡率乡人逊畔耕。yǔ gōng dào lǎo yí tóng shè,chàng lǜ xiāng rén xùn pàn gēng。

次竹溪所和薛明府镜中我诗三首

刘克庄

搔白发翁疑是假,对青铜镜认为真。sāo bái fā wēng yí shì jiǎ,duì qīng tóng jìng rèn wèi zhēn。
影形本合成同体,梦觉俄分作二人。yǐng xíng běn hé chéng tóng tǐ,mèng jué é fēn zuò èr rén。
欢至不期开口笑,愁来相对捧心颦。huān zhì bù qī kāi kǒu xiào,chóu lái xiāng duì pěng xīn pín。
可怜怛化贪生者,刍狗元身学出神。kě lián dá huà tān shēng zhě,chú gǒu yuán shēn xué chū shén。

次竹溪所和薛明府镜中我诗三首

刘克庄

物我乖离果孰亲,色空捏合本非真。wù wǒ guāi lí guǒ shú qīn,sè kōng niē hé běn fēi zhēn。
金狨马上惭穷相,玉镜台中识幻人。jīn róng mǎ shàng cán qióng xiāng,yù jìng tái zhōng shí huàn rén。
南北宗禅皆具眼,东西施貌各含颦。nán běi zōng chán jiē jù yǎn,dōng xī shī mào gè hán pín。
眉间一点元无喜,颊上三毛岂有神。méi jiān yī diǎn yuán wú xǐ,jiá shàng sān máo qǐ yǒu shén。