古诗词

四和

刘克庄

手援鍪弧先奋呼,盛气直传入国都。shǒu yuán móu hú xiān fèn hū,shèng qì zhí chuán rù guó dōu。
屈盘硬语押险韵,有似兵家使诈愚。qū pán yìng yǔ yā xiǎn yùn,yǒu shì bīng jiā shǐ zhà yú。
专场自矜觜距黠,覆军讵意肝脑涂。zhuān chǎng zì jīn zī jù xiá,fù jūn jù yì gān nǎo tú。
堂堂老将号令肃,中营外栅如联珠。táng táng lǎo jiāng hào lìng sù,zhōng yíng wài zhà rú lián zhū。
曾呼项羽作竖子,亦斥李陵为降奴。céng hū xiàng yǔ zuò shù zi,yì chì lǐ líng wèi jiàng nú。
彼望麾幢已披靡,此遗巾帼聊揶揄。bǐ wàng huī chuáng yǐ pī mí,cǐ yí jīn guó liáo yé yú。
深藏区脱避石矢,密设鹿角埋桩株。shēn cáng qū tuō bì shí shǐ,mì shè lù jiǎo mái zhuāng zhū。
始犹哆口学张籍,俄乃掩面如唐衢。shǐ yóu duō kǒu xué zhāng jí,é nǎi yǎn miàn rú táng qú。
毋庸奏凯论功级,且可按甲休师徒。wú yōng zòu kǎi lùn gōng jí,qiě kě àn jiǎ xiū shī tú。
献俘奚异获长狄,讳败谨勿书朱儒。xiàn fú xī yì huò zhǎng dí,huì bài jǐn wù shū zhū rú。
君家人物盛典午,或披鹤氅击唾壶。jūn jiā rén wù shèng diǎn wǔ,huò pī hè chǎng jī tuò hú。
坐观士稚无铠仗,冷笑群谢皆裤襦。zuò guān shì zhì wú kǎi zhàng,lěng xiào qún xiè jiē kù rú。
安知出奇电雹速,靡待掩耳并瞬矑。ān zhī chū qí diàn báo sù,mí dài yǎn ěr bìng shùn lú。
再衰三竭乃引去,裹创饮血自救扶。zài shuāi sān jié nǎi yǐn qù,guǒ chuàng yǐn xuè zì jiù fú。
铁鎗漫留姓名在,玉麈有益成败无。tiě qiāng màn liú xìng míng zài,yù zhǔ yǒu yì chéng bài wú。
凭轼姑与君王戏,弃甲宜按军法诛。píng shì gū yǔ jūn wáng xì,qì jiǎ yí àn jūn fǎ zhū。
尝闻匹夫不可狃,蜂虿有毒况国乎。cháng wén pǐ fū bù kě niǔ,fēng chài yǒu dú kuàng guó hū。
嗟余久矣精锐铄,驱使不禁诗酒虐。jiē yú jiǔ yǐ jīng ruì shuò,qū shǐ bù jìn shī jiǔ nüè。
蝉嘶今懒事章句,鲸吸旧宁论升较。chán sī jīn lǎn shì zhāng jù,jīng xī jiù níng lùn shēng jiào。
磨石胡庭要勒铭,策勋辕门因舍爵。mó shí hú tíng yào lēi míng,cè xūn yuán mén yīn shě jué。
备严岂虑偏师攻,理到何妨异议驳。bèi yán qǐ lǜ piān shī gōng,lǐ dào hé fáng yì yì bó。
周公尚存祓禊礼,子贡讵知观蜡乐。zhōu gōng shàng cún fú xì lǐ,zi gòng jù zhī guān là lè。
祈年卜稼信当务,崇饮饰游不宜数。qí nián bo jià xìn dāng wù,chóng yǐn shì yóu bù yí shù。
弟子服矣鸣吻悲,似听於菟啸风壑。dì zi fú yǐ míng wěn bēi,shì tīng yú tú xiào fēng hè。
寒墐户牖不敢窥,顾惜床庐愁见剥。hán jìn hù yǒu bù gǎn kuī,gù xī chuáng lú chóu jiàn bō。
志士之愿在时清,穷人所忧惟岁恶。zhì shì zhī yuàn zài shí qīng,qióng rén suǒ yōu wéi suì è。
但当击缶赛蚕官,一壶村酒醉杨朴。dàn dāng jī fǒu sài cán guān,yī hú cūn jiǔ zuì yáng pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

炎郁甚炊蒸,夏虫难语冰。yán yù shén chuī zhēng,xià chóng nán yǔ bīng。
家无红拂妓,捉麈自驱蝇。jiā wú hóng fú jì,zhuō zhǔ zì qū yíng。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

欲系伯仁肘,难悬季子腰。yù xì bó rén zhǒu,nán xuán jì zi yāo。
自刊聊自用,渠刻任渠销。zì kān liáo zì yòng,qú kè rèn qú xiāo。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

轻薄如蝉翼,择兮风未休。qīng báo rú chán yì,zé xī fēng wèi xiū。
烦劳汝威重,镇压彼轻浮。fán láo rǔ wēi zhòng,zhèn yā bǐ qīng fú。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

有时一画起,有时三绝编。yǒu shí yī huà qǐ,yǒu shí sān jué biān。
朱丝弦侧畔,玉界尺傍边。zhū sī xián cè pàn,yù jiè chǐ bàng biān。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

莫谓蟾蜍小,渊源在许中。mò wèi chán chú xiǎo,yuān yuán zài xǔ zhōng。
曹溪一滴水,驾浪作南宗。cáo xī yī dī shuǐ,jià làng zuò nán zōng。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

雪萤贫士眼,珠翠贵人身。xuě yíng pín shì yǎn,zhū cuì guì rén shēn。
自从墙角弃,无复案头亲。zì cóng qiáng jiǎo qì,wú fù àn tóu qīn。

戏效屏山书斋十咏

刘克庄

工师将考室,何止大为杗。gōng shī jiāng kǎo shì,hé zhǐ dà wèi máng。
支案虽微用,由来寸有长。zhī àn suī wēi yòng,yóu lái cùn yǒu zhǎng。

理发二首

刘克庄

种种一何短,青青无复垂。zhǒng zhǒng yī hé duǎn,qīng qīng wú fù chuí。
可怜髡髦子,不见指冠时。kě lián kūn máo zi,bù jiàn zhǐ guān shí。

理发二首

刘克庄

昔笑聪秃首,如韩戏观师。xī xiào cōng tū shǒu,rú hán xì guān shī。
若聪今见我,汝亦有几时。ruò cōng jīn jiàn wǒ,rǔ yì yǒu jǐ shí。

池上对月五首

刘克庄

赤帝当垂令,馀威烈暴秦。chì dì dāng chuí lìng,yú wēi liè bào qín。
若无大圆镜,热杀世间人。ruò wú dà yuán jìng,rè shā shì jiān rén。

池上对月五首

刘克庄

怒蝈喧幽耳,饥蚊搅熟眠。nù guō xuān yōu ěr,jī wén jiǎo shú mián。
愿为修月户,住在广寒边。yuàn wèi xiū yuè hù,zhù zài guǎng hán biān。

池上对月五首

刘克庄

世俗传偷药,嫦娥以此名。shì sú chuán tōu yào,cháng é yǐ cǐ míng。
唐人皆咏月,吾取玉川生。táng rén jiē yǒng yuè,wú qǔ yù chuān shēng。

池上对月五首

刘克庄

方士诳三郎,蟾宫事渺茫。fāng shì kuáng sān láng,chán gōng shì miǎo máng。
至尊宜夕月,安敢问霓裳。zhì zūn yí xī yuè,ān gǎn wèn ní shang。

池上对月五首

刘克庄

初插玉梳小,徐妆粉额新。chū chā yù shū xiǎo,xú zhuāng fěn é xīn。
乌啼风露冷,娥始现全身。wū tí fēng lù lěng,é shǐ xiàn quán shēn。

石竺山二十咏

刘克庄

曾瞒张茂先,亦诳关尹喜。céng mán zhāng mào xiān,yì kuáng guān yǐn xǐ。
嗟余双眼白,任汝半空紫。jiē yú shuāng yǎn bái,rèn rǔ bàn kōng zǐ。