古诗词

五和

刘克庄

少时弓旌频招呼,北走淮水东陪都。shǎo shí gōng jīng pín zhāo hū,běi zǒu huái shuǐ dōng péi dōu。
行衡周览楚峰秀,游桂颇笑秦城愚。xíng héng zhōu lǎn chǔ fēng xiù,yóu guì pǒ xiào qín chéng yú。
簪山带水虽绝境,羊肠鱼腹真畏涂。zān shān dài shuǐ suī jué jìng,yáng cháng yú fù zhēn wèi tú。
南辕亦涉尉佗境,乌睹所谓阳燧珠。nán yuán yì shè wèi tuó jìng,wū dǔ suǒ wèi yáng suì zhū。
何烦安车遣使者,自有弱马从奚奴。hé fán ān chē qiǎn shǐ zhě,zì yǒu ruò mǎ cóng xī nú。
岂惟客与宾戏笑,里胥亭长交揶揄。qǐ wéi kè yǔ bīn xì xiào,lǐ xū tíng zhǎng jiāo yé yú。
晓露自开木槿花,春风不到枯松株。xiǎo lù zì kāi mù jǐn huā,chūn fēng bù dào kū sōng zhū。
东家夫子吾畏友,同时失脚青云衢。dōng jiā fū zi wú wèi yǒu,tóng shí shī jiǎo qīng yún qú。
居然牵联入诗社,未肯落托称酒徒。jū rán qiān lián rù shī shè,wèi kěn luò tuō chēng jiǔ tú。
似曾汉廷招两生,谁谓鲁国惟一儒。shì céng hàn tíng zhāo liǎng shēng,shuí wèi lǔ guó wéi yī rú。
贵重羊裘比蝉冕,夸诧齑瓮侔冰壶。guì zhòng yáng qiú bǐ chán miǎn,kuā chà jī wèng móu bīng hú。
拂衣久抛青绫被,还珠并却红罗襦。fú yī jiǔ pāo qīng líng bèi,hái zhū bìng què hóng luó rú。
向来泉涌属文思,老去雾隔观书矑。xiàng lái quán yǒng shǔ wén sī,lǎo qù wù gé guān shū lú。
随州城坚未易破,南都壁峻那须扶。suí zhōu chéng jiān wèi yì pò,nán dōu bì jùn nà xū fú。
羡君茧纸序游览,亦或麈尾谈虚无。xiàn jūn jiǎn zhǐ xù yóu lǎn,yì huò zhǔ wěi tán xū wú。
人言名士少实用,天子宰臣未斥诛。rén yán míng shì shǎo shí yòng,tiān zi zǎi chén wèi chì zhū。
怜才不胜欲杀者,加罪岂患无词乎。lián cái bù shèng yù shā zhě,jiā zuì qǐ huàn wú cí hū。
十夫众口能挠铄,彼谗谮于蜂蠍虐。shí fū zhòng kǒu néng náo shuò,bǐ chán zèn yú fēng xiē nüè。
安知书生事铅椠,亦若轮人为轸较。ān zhī shū shēng shì qiān qiàn,yì ruò lún rén wèi zhěn jiào。
残编尚尔守铁檠,破砚讵必磨铜爵。cán biān shàng ěr shǒu tiě qíng,pò yàn jù bì mó tóng jué。
甫也尤赏白清新,籍辈妄讥愈杂驳。fǔ yě yóu shǎng bái qīng xīn,jí bèi wàng jī yù zá bó。
机锋相触毋庸避,鼓旗傍噪亦一乐。jī fēng xiāng chù wú yōng bì,gǔ qí bàng zào yì yī lè。
识字信为忧患始,作文尤忌悲哀数。shí zì xìn wèi yōu huàn shǐ,zuò wén yóu jì bēi āi shù。
暮年已学鹪巢林,徂岁无异蛇赴壑。mù nián yǐ xué jiāo cháo lín,cú suì wú yì shé fù hè。
炉中榾柮聊檀栾,门外爆竹任偪剥。lú zhōng gǔ duò liáo tán luán,mén wài bào zhú rèn bī bō。
归耕何幸逢米贱,息阴本自嫌木恶。guī gēng hé xìng féng mǐ jiàn,xī yīn běn zì xián mù è。
犹能谈笑走诗筒,绝胜辛苦编制朴。yóu néng tán xiào zǒu shī tǒng,jué shèng xīn kǔ biān zhì pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

不寐二首

刘克庄

□□□□听漏筹,檐声得得伴春愁。tīng lòu chóu,yán shēng dé dé bàn chūn chóu。
残灯似唤人开□,□□□□妾护篝。cán dēng shì huàn rén kāi,qiè hù gōu。
昔者鹤曾为道士,俄而蝶又化庄周。xī zhě hè céng wèi dào shì,é ér dié yòu huà zhuāng zhōu。
要知梦觉皆虚幻,且拨寒炉起坐休。yào zhī mèng jué jiē xū huàn,qiě bō hán lú qǐ zuò xiū。

答赴

刘克庄

莫厌春泥没膝深,公卿皆拔自词林。mò yàn chūn ní méi xī shēn,gōng qīng jiē bá zì cí lín。
鹄袍肯在诸生列,虫篆原非壮士心。gǔ páo kěn zài zhū shēng liè,chóng zhuàn yuán fēi zhuàng shì xīn。
山下久无吾屐齿,苇间忽听子挐音。shān xià jiǔ wú wú jī chǐ,wěi jiān hū tīng zi ná yīn。
年来懒与人谀墓,欲赠刘叉未有金。nián lái lǎn yǔ rén yú mù,yù zèng liú chā wèi yǒu jīn。

答徐雷震投赠

刘克庄

颇闻谱与寿溪通,桑梓吾宁不敬恭。pǒ wén pǔ yǔ shòu xī tōng,sāng zǐ wú níng bù jìng gōng。
东汉聘君真处士,晚唐先辈亦文宗。dōng hàn pìn jūn zhēn chù shì,wǎn táng xiān bèi yì wén zōng。
方当夭矫惊春蛰,未可呻吟学冻蛩。fāng dāng yāo jiǎo jīng chūn zhé,wèi kě shēn yín xué dòng qióng。
老矣麾幢俱屏去,空弮难与子争锋。lǎo yǐ huī chuáng jù píng qù,kōng quān nán yǔ zi zhēng fēng。

北耗

刘克庄

京师渠敢泄边机,北耗传讹果是非。jīng shī qú gǎn xiè biān jī,běi hào chuán é guǒ shì fēi。
不见红旗加露布,颇传黄屋尚宵衣。bù jiàn hóng qí jiā lù bù,pǒ chuán huáng wū shàng xiāo yī。
南风不竞师将老,春水方生虏必归。nán fēng bù jìng shī jiāng lǎo,chūn shuǐ fāng shēng lǔ bì guī。
何日灵台真偃伯,更无一点战尘飞。hé rì líng tái zhēn yǎn bó,gèng wú yī diǎn zhàn chén fēi。

蜀捷

刘克庄

吠南初谓予堪侮,折北俄闻彼不支。fèi nán chū wèi yǔ kān wǔ,zhé běi é wén bǐ bù zhī。
挞览果歼强弩下,鬼章有入槛车时。tà lǎn guǒ jiān qiáng nǔ xià,guǐ zhāng yǒu rù kǎn chē shí。
钟繇捷表前无古,班固铭诗继者谁。zhōng yáo jié biǎo qián wú gǔ,bān gù míng shī jì zhě shuí。
白发腐儒心胆薄,一春林下浪攒眉。bái fā fǔ rú xīn dǎn báo,yī chūn lín xià làng zǎn méi。

送林推官

刘克庄

仕泉一郡共称贤,今仕于漳想亦然。shì quán yī jùn gòng chēng xián,jīn shì yú zhāng xiǎng yì rán。
非有珠犀堪自献,若无栀蜡可为妍。fēi yǒu zhū xī kān zì xiàn,ruò wú zhī là kě wèi yán。
恶贪泉水平生洁,缺相轮尖早晚圆。è tān quán shuǐ píng shēng jié,quē xiāng lún jiān zǎo wǎn yuán。
若是尚书问村叟,衰残恰似挂冠年。ruò shì shàng shū wèn cūn sǒu,shuāi cán qià shì guà guān nián。

长溪陈梦雷携表弟赵君玉书相访

刘克庄

□□外弟寄双鱼,细读银钩卷复舒。wài dì jì shuāng yú,xì dú yín gōu juǎn fù shū。
愧我挂冠方草奏,误君载盾过茆庐。kuì wǒ guà guān fāng cǎo zòu,wù jūn zài dùn guò máo lú。
罢祠久绝支离粟,失势谁看闲杂书。bà cí jiǔ jué zhī lí sù,shī shì shuí kàn xián zá shū。
老畏春寒缩如鳖,坐妨沽酒摘园蔬。lǎo wèi chūn hán suō rú biē,zuò fáng gū jiǔ zhāi yuán shū。

寄汤伯纪秘书

刘克庄

挽留天语极谆谆,愿为明时远牧民。wǎn liú tiān yǔ jí zhūn zhūn,yuàn wèi míng shí yuǎn mù mín。
倏去居然令国削,至清浑不怕州贫。shū qù jū rán lìng guó xuē,zhì qīng hún bù pà zhōu pín。
断无苞匪聊崇俭,才用蒲鞭亦害仁。duàn wú bāo fěi liáo chóng jiǎn,cái yòng pú biān yì hài rén。
莫比寻常骑竹马,使君元结一流人。mò bǐ xún cháng qí zhú mǎ,shǐ jūn yuán jié yī liú rén。

寄汤季庸侍郎

刘克庄

粤从紫气度函关,更十年中几赐环。yuè cóng zǐ qì dù hán guān,gèng shí nián zhōng jǐ cì huán。
一叶身轻归去勇,六丁力尽挽来难。yī yè shēn qīng guī qù yǒng,liù dīng lì jǐn wǎn lái nán。
高情常寄纷华外,晚节全观出处间。gāo qíng cháng jì fēn huá wài,wǎn jié quán guān chū chù jiān。
别后有书无寄处,聊凭小阮问平安。bié hòu yǒu shū wú jì chù,liáo píng xiǎo ruǎn wèn píng ān。

送广东宪

刘克庄

疏屡循墙诏屡催,绣衣安得更徘徊。shū lǚ xún qiáng zhào lǚ cuī,xiù yī ān dé gèng pái huái。
直从象窟埋轮去,曾向龙墀折槛来。zhí cóng xiàng kū mái lún qù,céng xiàng lóng chí zhé kǎn lái。
度岭尊尧心未已,登台叫舜首频回。dù lǐng zūn yáo xīn wèi yǐ,dēng tái jiào shùn shǒu pín huí。
遥知行橐无南物,驿使归时且寄梅。yáo zhī xíng tuó wú nán wù,yì shǐ guī shí qiě jì méi。

齿落

刘克庄

愈悲第二牙辞去,况我今亏第一牙。yù bēi dì èr yá cí qù,kuàng wǒ jīn kuī dì yī yá。
嚼比牛饲衰毕现,豁如狗窦丑难遮。jué bǐ niú sì shuāi bì xiàn,huō rú gǒu dòu chǒu nán zhē。
宴陈麟脯真虚设,庖进鱼?不必嗟。yàn chén lín pú zhēn xū shè,páo jìn yú xiào bù bì jiē。
岁晚鲁公惟食粥,断无仙骨饭胡麻。suì wǎn lǔ gōng wéi shí zhōu,duàn wú xiān gǔ fàn hú má。

绳技

刘克庄

公卿黠似双环女,权位危于百尺竿。gōng qīng xiá shì shuāng huán nǚ,quán wèi wēi yú bǎi chǐ gān。
身在半天贪进步,脚离实地骇傍观。shēn zài bàn tiān tān jìn bù,jiǎo lí shí dì hài bàng guān。
愈悲登华高难下,载却寻橦险不安。yù bēi dēng huá gāo nán xià,zài què xún tóng xiǎn bù ān。
谁与贵人铭座右,等闲记取退朝看。shuí yǔ guì rén míng zuò yòu,děng xián jì qǔ tuì cháo kàn。

陈亨叔司理见遗长笺小诗还贽

刘克庄

贫近山家作此行,潘舆来只费三程。pín jìn shān jiā zuò cǐ xíng,pān yú lái zhǐ fèi sān chéng。
责儿反鲊嫌疑谨,使妇供鲑奉养清。zé ér fǎn zhǎ xián yí jǐn,shǐ fù gōng guī fèng yǎng qīng。
吾不入城避瓜李,子因谋野过柴荆。wú bù rù chéng bì guā lǐ,zi yīn móu yě guò chái jīng。
紫薇老病君房去,自课樵歌代远情。zǐ wēi lǎo bìng jūn fáng qù,zì kè qiáo gē dài yuǎn qíng。

久雨二首

刘克庄

倏暖俄寒气候偏,未梅一月雨连绵。shū nuǎn é hán qì hòu piān,wèi méi yī yuè yǔ lián mián。
移床自笑无乾处,鍊石渠能补漏天。yí chuáng zì xiào wú qián chù,liàn shí qú néng bǔ lòu tiān。
风卷杜陵几重屋,江通甫里百弓田。fēng juǎn dù líng jǐ zhòng wū,jiāng tōng fǔ lǐ bǎi gōng tián。
谁言野老无忧责,据枕终宵不得眠。shuí yán yě lǎo wú yōu zé,jù zhěn zhōng xiāo bù dé mián。

久雨二首

刘克庄

登高四望积云深,失了金乌底处寻。dēng gāo sì wàng jī yún shēn,shī le jīn wū dǐ chù xún。
未可沤麻需潦退,临当晒麦辄天阴。wèi kě ōu má xū lǎo tuì,lín dāng shài mài zhé tiān yīn。
宝开元画忧岚湿,惜善和书怕蠹侵。bǎo kāi yuán huà yōu lán shī,xī shàn hé shū pà dù qīn。
只道闲人无系累,岂知亦有事关心。zhǐ dào xián rén wú xì lèi,qǐ zhī yì yǒu shì guān xīn。