古诗词

五和

刘克庄

少时弓旌频招呼,北走淮水东陪都。shǎo shí gōng jīng pín zhāo hū,běi zǒu huái shuǐ dōng péi dōu。
行衡周览楚峰秀,游桂颇笑秦城愚。xíng héng zhōu lǎn chǔ fēng xiù,yóu guì pǒ xiào qín chéng yú。
簪山带水虽绝境,羊肠鱼腹真畏涂。zān shān dài shuǐ suī jué jìng,yáng cháng yú fù zhēn wèi tú。
南辕亦涉尉佗境,乌睹所谓阳燧珠。nán yuán yì shè wèi tuó jìng,wū dǔ suǒ wèi yáng suì zhū。
何烦安车遣使者,自有弱马从奚奴。hé fán ān chē qiǎn shǐ zhě,zì yǒu ruò mǎ cóng xī nú。
岂惟客与宾戏笑,里胥亭长交揶揄。qǐ wéi kè yǔ bīn xì xiào,lǐ xū tíng zhǎng jiāo yé yú。
晓露自开木槿花,春风不到枯松株。xiǎo lù zì kāi mù jǐn huā,chūn fēng bù dào kū sōng zhū。
东家夫子吾畏友,同时失脚青云衢。dōng jiā fū zi wú wèi yǒu,tóng shí shī jiǎo qīng yún qú。
居然牵联入诗社,未肯落托称酒徒。jū rán qiān lián rù shī shè,wèi kěn luò tuō chēng jiǔ tú。
似曾汉廷招两生,谁谓鲁国惟一儒。shì céng hàn tíng zhāo liǎng shēng,shuí wèi lǔ guó wéi yī rú。
贵重羊裘比蝉冕,夸诧齑瓮侔冰壶。guì zhòng yáng qiú bǐ chán miǎn,kuā chà jī wèng móu bīng hú。
拂衣久抛青绫被,还珠并却红罗襦。fú yī jiǔ pāo qīng líng bèi,hái zhū bìng què hóng luó rú。
向来泉涌属文思,老去雾隔观书矑。xiàng lái quán yǒng shǔ wén sī,lǎo qù wù gé guān shū lú。
随州城坚未易破,南都壁峻那须扶。suí zhōu chéng jiān wèi yì pò,nán dōu bì jùn nà xū fú。
羡君茧纸序游览,亦或麈尾谈虚无。xiàn jūn jiǎn zhǐ xù yóu lǎn,yì huò zhǔ wěi tán xū wú。
人言名士少实用,天子宰臣未斥诛。rén yán míng shì shǎo shí yòng,tiān zi zǎi chén wèi chì zhū。
怜才不胜欲杀者,加罪岂患无词乎。lián cái bù shèng yù shā zhě,jiā zuì qǐ huàn wú cí hū。
十夫众口能挠铄,彼谗谮于蜂蠍虐。shí fū zhòng kǒu néng náo shuò,bǐ chán zèn yú fēng xiē nüè。
安知书生事铅椠,亦若轮人为轸较。ān zhī shū shēng shì qiān qiàn,yì ruò lún rén wèi zhěn jiào。
残编尚尔守铁檠,破砚讵必磨铜爵。cán biān shàng ěr shǒu tiě qíng,pò yàn jù bì mó tóng jué。
甫也尤赏白清新,籍辈妄讥愈杂驳。fǔ yě yóu shǎng bái qīng xīn,jí bèi wàng jī yù zá bó。
机锋相触毋庸避,鼓旗傍噪亦一乐。jī fēng xiāng chù wú yōng bì,gǔ qí bàng zào yì yī lè。
识字信为忧患始,作文尤忌悲哀数。shí zì xìn wèi yōu huàn shǐ,zuò wén yóu jì bēi āi shù。
暮年已学鹪巢林,徂岁无异蛇赴壑。mù nián yǐ xué jiāo cháo lín,cú suì wú yì shé fù hè。
炉中榾柮聊檀栾,门外爆竹任偪剥。lú zhōng gǔ duò liáo tán luán,mén wài bào zhú rèn bī bō。
归耕何幸逢米贱,息阴本自嫌木恶。guī gēng hé xìng féng mǐ jiàn,xī yīn běn zì xián mù è。
犹能谈笑走诗筒,绝胜辛苦编制朴。yóu néng tán xiào zǒu shī tǒng,jué shèng xīn kǔ biān zhì pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

萤蚁

刘克庄

萤微化因草,蚁聚国于槐。yíng wēi huà yīn cǎo,yǐ jù guó yú huái。
缪析封侯爵,僭为思子台。móu xī fēng hóu jué,jiàn wèi sī zi tái。
九泉谋蛰处,十月有霜来。jiǔ quán móu zhé chù,shí yuè yǒu shuāng lái。
穹壤大如许,尔曹小矣哉。qióng rǎng dà rú xǔ,ěr cáo xiǎo yǐ zāi。

乍晴

刘克庄

天更商量雨,人都领略晴。tiān gèng shāng liàng yǔ,rén dōu lǐng lüè qíng。
晚山青妥贴,野水白纵横。wǎn shān qīng tuǒ tiē,yě shuǐ bái zòng héng。
鹭立沙头影,蜂喧树底声。lù lì shā tóu yǐng,fēng xuān shù dǐ shēng。
笋舆扶病出,邂逅亦诗成。sǔn yú fú bìng chū,xiè hòu yì shī chéng。

刘克庄

散怀轻病骨,汲古活心源。sàn huái qīng bìng gǔ,jí gǔ huó xīn yuán。
日炙桐阴晚,烟蒸豆穗繁。rì zhì tóng yīn wǎn,yān zhēng dòu suì fán。
密红双鹭迹,深绿一鸥喧。mì hóng shuāng lù jì,shēn lǜ yī ōu xuān。
未昼聊舒偃,茶香起小烟。wèi zhòu liáo shū yǎn,chá xiāng qǐ xiǎo yān。

未开梅

刘克庄

老树天机早,潜回一点春。lǎo shù tiān jī zǎo,qián huí yī diǎn chūn。
寒梢方蓓蕾,玉骨已精神。hán shāo fāng bèi lěi,yù gǔ yǐ jīng shén。
冷淡看前辈,芳菲总后尘。lěng dàn kàn qián bèi,fāng fēi zǒng hòu chén。
更须香共色,未是览花人。gèng xū xiāng gòng sè,wèi shì lǎn huā rén。

桂花

刘克庄

生得粟来大,妆成蜡样黄。shēng dé sù lái dà,zhuāng chéng là yàng huáng。
落金遮蚁穴,酿蜜满蜂房。luò jīn zhē yǐ xué,niàng mì mǎn fēng fáng。
月下高低影,风前远近香。yuè xià gāo dī yǐng,fēng qián yuǎn jìn xiāng。
夜深清到骨,幽梦绕胡床。yè shēn qīng dào gǔ,yōu mèng rào hú chuáng。

刘克庄

两帖走蛟虬,堂堂腕力遒。liǎng tiē zǒu jiāo qiú,táng táng wàn lì qiú。
太师唐死节,大令晋风流。tài shī táng sǐ jié,dà lìng jìn fēng liú。
要续麻姑刻,那容扇媪求。yào xù má gū kè,nà róng shàn ǎo qiú。
教儿勤护惜,恐被六丁偷。jiào ér qín hù xī,kǒng bèi liù dīng tōu。

玉蕊花

刘克庄

竹院过僧话,山门扫地迎。zhú yuàn guò sēng huà,shān mén sǎo dì yíng。
英雄犹有迹,般若太无情。yīng xióng yóu yǒu jì,bān ruò tài wú qíng。
玉蕊春阴密,琅玕晚暑清。yù ruǐ chūn yīn mì,láng gān wǎn shǔ qīng。
半生来往屡,也合送人行。bàn shēng lái wǎng lǚ,yě hé sòng rén xíng。

扬州作

刘克庄

几多精甲没黄沙,野哭遥怜战士家。jǐ duō jīng jiǎ méi huáng shā,yě kū yáo lián zhàn shì jiā。
瓜渡月明空粉堞,芜城烟断只昏鸦。guā dù yuè míng kōng fěn dié,wú chéng yān duàn zhǐ hūn yā。
似闻汉使攽王醢,尚喜胡儿剖帝羓。shì wén hàn shǐ bān wáng hǎi,shàng xǐ hú ér pōu dì bā。
怊怅两淮蚕织地,春风不复长桑芽。chāo chàng liǎng huái cán zhī dì,chūn fēng bù fù zhǎng sāng yá。

南浦亭寄所思

刘克庄

只是从前瘦病身,官卑活计大清贫。zhǐ shì cóng qián shòu bìng shēn,guān bēi huó jì dà qīng pín。
买来晋帖多成赝,吟得唐诗转逼真。mǎi lái jìn tiē duō chéng yàn,yín dé táng shī zhuǎn bī zhēn。
生拟弃家寻剑客,死当移冢近骚人。shēng nǐ qì jiā xún jiàn kè,sǐ dāng yí zhǒng jìn sāo rén。
秋风烂熳吹双鬓,目送停云欲怆神。qiū fēng làn màn chuī shuāng bìn,mù sòng tíng yún yù chuàng shén。

蒜岭夜行

刘克庄

岭头无复一人来,渔店收灯户不开。lǐng tóu wú fù yī rén lái,yú diàn shōu dēng hù bù kāi。
松气满山凉似雨,海声中夜近如雷。sōng qì mǎn shān liáng shì yǔ,hǎi shēng zhōng yè jìn rú léi。
拟披醉发横箫去,只寄乡书与剑回。nǐ pī zuì fā héng xiāo qù,zhǐ jì xiāng shū yǔ jiàn huí。
他日有人传肘后,尚堪收拾作诗材。tā rì yǒu rén chuán zhǒu hòu,shàng kān shōu shí zuò shī cái。

别敖器之

刘克庄

旧说闽人苦节稀,先生独抱岁寒姿。jiù shuō mǐn rén kǔ jié xī,xiān shēng dú bào suì hán zī。
老年绛帐聊开讲,当日乌台要勘诗。lǎo nián jiàng zhàng liáo kāi jiǎng,dāng rì wū tái yào kān shī。
东閤不游缘有气,草堂未架为无赀。dōng gé bù yóu yuán yǒu qì,cǎo táng wèi jià wèi wú zī。
轻烟小雪孤山路,折剩梅花寄一枝。qīng yān xiǎo xuě gū shān lù,zhé shèng méi huā jì yī zhī。

哭杨吏部通老

刘克庄

白首除郎已晚哉,民间桑柘手亲栽。bái shǒu chú láng yǐ wǎn zāi,mín jiān sāng zhè shǒu qīn zāi。
盖棺只著深衣去,行李空担语录回。gài guān zhǐ zhù shēn yī qù,xíng lǐ kōng dān yǔ lù huí。
主祭遗孤犹未冠,著书残稿漫成堆。zhǔ jì yí gū yóu wèi guān,zhù shū cán gǎo màn chéng duī。
可怜薄命飘蓬客,虚事江西莫府来。kě lián báo mìng piāo péng kè,xū shì jiāng xī mò fǔ lái。

老叹

刘克庄

肘后奇书懒更开,只今年鬓已相催。zhǒu hòu qí shū lǎn gèng kāi,zhǐ jīn nián bìn yǐ xiāng cuī。
但闻方士腾空去,不见童男入海回。dàn wén fāng shì téng kōng qù,bù jiàn tóng nán rù hǎi huí。
无药能留炎帝在,有人曾哭老聃来。wú yào néng liú yán dì zài,yǒu rén céng kū lǎo dān lái。
醉乡一路差堪向,终拟刘伶冢畔埋。zuì xiāng yī lù chà kān xiàng,zhōng nǐ liú líng zhǒng pàn mái。

答友生

刘克庄

读易参禅事事奇,高情已恨挂冠迟。dú yì cān chán shì shì qí,gāo qíng yǐ hèn guà guān chí。
清于楚客滋兰日,贫似唐人乞米时。qīng yú chǔ kè zī lán rì,pín shì táng rén qǐ mǐ shí。
家为买琴添旧债,厨因养鹤减晨炊。jiā wèi mǎi qín tiān jiù zhài,chú yīn yǎng hè jiǎn chén chuī。
君看江表英雄传,何似孤山一卷诗。jūn kàn jiāng biǎo yīng xióng chuán,hé shì gū shān yī juǎn shī。

赵清献墓

刘克庄

南渡先贤迹已稀,萧然华表立山陂。nán dù xiān xián jì yǐ xī,xiāo rán huá biǎo lì shān bēi。
可曾长吏修祠宇,便恐樵人落树枝。kě céng zhǎng lì xiū cí yǔ,biàn kǒng qiáo rén luò shù zhī。
几度过坟偏下马,向来出蜀只携龟。jǐ dù guò fén piān xià mǎ,xiàng lái chū shǔ zhǐ xié guī。
自怜日暮天寒客,不到林间读隧碑。zì lián rì mù tiān hán kè,bù dào lín jiān dú suì bēi。