古诗词

五和

刘克庄

少时弓旌频招呼,北走淮水东陪都。shǎo shí gōng jīng pín zhāo hū,běi zǒu huái shuǐ dōng péi dōu。
行衡周览楚峰秀,游桂颇笑秦城愚。xíng héng zhōu lǎn chǔ fēng xiù,yóu guì pǒ xiào qín chéng yú。
簪山带水虽绝境,羊肠鱼腹真畏涂。zān shān dài shuǐ suī jué jìng,yáng cháng yú fù zhēn wèi tú。
南辕亦涉尉佗境,乌睹所谓阳燧珠。nán yuán yì shè wèi tuó jìng,wū dǔ suǒ wèi yáng suì zhū。
何烦安车遣使者,自有弱马从奚奴。hé fán ān chē qiǎn shǐ zhě,zì yǒu ruò mǎ cóng xī nú。
岂惟客与宾戏笑,里胥亭长交揶揄。qǐ wéi kè yǔ bīn xì xiào,lǐ xū tíng zhǎng jiāo yé yú。
晓露自开木槿花,春风不到枯松株。xiǎo lù zì kāi mù jǐn huā,chūn fēng bù dào kū sōng zhū。
东家夫子吾畏友,同时失脚青云衢。dōng jiā fū zi wú wèi yǒu,tóng shí shī jiǎo qīng yún qú。
居然牵联入诗社,未肯落托称酒徒。jū rán qiān lián rù shī shè,wèi kěn luò tuō chēng jiǔ tú。
似曾汉廷招两生,谁谓鲁国惟一儒。shì céng hàn tíng zhāo liǎng shēng,shuí wèi lǔ guó wéi yī rú。
贵重羊裘比蝉冕,夸诧齑瓮侔冰壶。guì zhòng yáng qiú bǐ chán miǎn,kuā chà jī wèng móu bīng hú。
拂衣久抛青绫被,还珠并却红罗襦。fú yī jiǔ pāo qīng líng bèi,hái zhū bìng què hóng luó rú。
向来泉涌属文思,老去雾隔观书矑。xiàng lái quán yǒng shǔ wén sī,lǎo qù wù gé guān shū lú。
随州城坚未易破,南都壁峻那须扶。suí zhōu chéng jiān wèi yì pò,nán dōu bì jùn nà xū fú。
羡君茧纸序游览,亦或麈尾谈虚无。xiàn jūn jiǎn zhǐ xù yóu lǎn,yì huò zhǔ wěi tán xū wú。
人言名士少实用,天子宰臣未斥诛。rén yán míng shì shǎo shí yòng,tiān zi zǎi chén wèi chì zhū。
怜才不胜欲杀者,加罪岂患无词乎。lián cái bù shèng yù shā zhě,jiā zuì qǐ huàn wú cí hū。
十夫众口能挠铄,彼谗谮于蜂蠍虐。shí fū zhòng kǒu néng náo shuò,bǐ chán zèn yú fēng xiē nüè。
安知书生事铅椠,亦若轮人为轸较。ān zhī shū shēng shì qiān qiàn,yì ruò lún rén wèi zhěn jiào。
残编尚尔守铁檠,破砚讵必磨铜爵。cán biān shàng ěr shǒu tiě qíng,pò yàn jù bì mó tóng jué。
甫也尤赏白清新,籍辈妄讥愈杂驳。fǔ yě yóu shǎng bái qīng xīn,jí bèi wàng jī yù zá bó。
机锋相触毋庸避,鼓旗傍噪亦一乐。jī fēng xiāng chù wú yōng bì,gǔ qí bàng zào yì yī lè。
识字信为忧患始,作文尤忌悲哀数。shí zì xìn wèi yōu huàn shǐ,zuò wén yóu jì bēi āi shù。
暮年已学鹪巢林,徂岁无异蛇赴壑。mù nián yǐ xué jiāo cháo lín,cú suì wú yì shé fù hè。
炉中榾柮聊檀栾,门外爆竹任偪剥。lú zhōng gǔ duò liáo tán luán,mén wài bào zhú rèn bī bō。
归耕何幸逢米贱,息阴本自嫌木恶。guī gēng hé xìng féng mǐ jiàn,xī yīn běn zì xián mù è。
犹能谈笑走诗筒,绝胜辛苦编制朴。yóu néng tán xiào zǒu shī tǒng,jué shèng xīn kǔ biān zhì pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

即事四首

刘克庄

墙角新开白版扉,时寻樵牧弄烟霏。qiáng jiǎo xīn kāi bái bǎn fēi,shí xún qiáo mù nòng yān fēi。
代耕岂若收躬稼,赐帛何如出自机。dài gēng qǐ ruò shōu gōng jià,cì bó hé rú chū zì jī。
湖海浪游今已倦,山林独往未全非。hú hǎi làng yóu jīn yǐ juàn,shān lín dú wǎng wèi quán fēi。
百年只愿身强健,长为慈亲负米归。bǎi nián zhǐ yuàn shēn qiáng jiàn,zhǎng wèi cí qīn fù mǐ guī。

即事四首

刘克庄

待凿新池引一湾,更规高阜敞三间。dài záo xīn chí yǐn yī wān,gèng guī gāo fù chǎng sān jiān。
缩墙恐犯邻家地,减树图看屋后山。suō qiáng kǒng fàn lín jiā dì,jiǎn shù tú kàn wū hòu shān。
身隐免贻千载笑,书成犹要十年闲。shēn yǐn miǎn yí qiān zài xiào,shū chéng yóu yào shí nián xián。
门前蓦有相寻者,但说翁今怕往还。mén qián mò yǒu xiāng xún zhě,dàn shuō wēng jīn pà wǎng hái。

和答北山

刘克庄

北山当代文章祖,孔思周情幸未泯。běi shān dāng dài wén zhāng zǔ,kǒng sī zhōu qíng xìng wèi mǐn。
弟子力疲心尚在,先生齿宿意逾新。dì zi lì pí xīn shàng zài,xiān shēng chǐ sù yì yú xīn。
今无斫鼻成风手,古有埋腰立雪人。jīn wú zhuó bí chéng fēng shǒu,gǔ yǒu mái yāo lì xuě rén。
不向师门勤稽首,一生怀抱对谁伸。bù xiàng shī mén qín jī shǒu,yī shēng huái bào duì shuí shēn。

挽楼旸叔二首其二

刘克庄

平生所历最崎嵚,不觉周南岁月深。píng shēng suǒ lì zuì qí qīn,bù jué zhōu nán suì yuè shēn。
拙宦元无金润屋,悼亡新有雪盈簪。zhuō huàn yuán wú jīn rùn wū,dào wáng xīn yǒu xuě yíng zān。
凄凄德曜齐眉案,草草黔娄覆首衾。qī qī dé yào qí méi àn,cǎo cǎo qián lóu fù shǒu qīn。
曾忝郡民渐教化,眼看双旐一沾襟。céng tiǎn jùn mín jiàn jiào huà,yǎn kàn shuāng zhào yī zhān jīn。

劳农二首

刘克庄

江浙膏腴动渺然,惟闽硗薄少平川。jiāng zhè gāo yú dòng miǎo rán,wéi mǐn qiāo báo shǎo píng chuān。
可怜老子扶凋邑,绝似吾民垦瘠田。kě lián lǎo zi fú diāo yì,jué shì wú mín kěn jí tián。
稍喜一犁翻宿雨,聊为三爵礼高年。shāo xǐ yī lí fān sù yǔ,liáo wèi sān jué lǐ gāo nián。
太平主相调元气,春在桑畦麦垄边。tài píng zhǔ xiāng diào yuán qì,chūn zài sāng qí mài lǒng biān。

劳农二首

刘克庄

画檐一夜雨飘萧,际晓阴霾扫碧霄。huà yán yī yè yǔ piāo xiāo,jì xiǎo yīn mái sǎo bì xiāo。
有日暂看旗脚展,无风初觉鼓声调。yǒu rì zàn kàn qí jiǎo zhǎn,wú fēng chū jué gǔ shēng diào。
纷纷竭作趋南亩,稍稍新妆出北桥。fēn fēn jié zuò qū nán mǔ,shāo shāo xīn zhuāng chū běi qiáo。
白发长官尘土杀,尚能觅句补风谣。bái fā zhǎng guān chén tǔ shā,shàng néng mì jù bǔ fēng yáo。

和叶尚书解印二首

刘克庄

郡人不识疾呼声,甘雨和风遍一城。jùn rén bù shí jí hū shēng,gān yǔ hé fēng biàn yī chéng。
岁久偏多遗爱事,天高未察借留情。suì jiǔ piān duō yí ài shì,tiān gāo wèi chá jiè liú qíng。
舟行精舍渔歌晚,家近华亭鹤唳清。zhōu xíng jīng shě yú gē wǎn,jiā jìn huá tíng hè lì qīng。
莫比归云并倦翼,先生此念素来轻。mò bǐ guī yún bìng juàn yì,xiān shēng cǐ niàn sù lái qīng。

和叶尚书解印二首

刘克庄

倦入承明听履声,朱轓今复厌专城。juàn rù chéng míng tīng lǚ shēng,zhū fān jīn fù yàn zhuān chéng。
荡胸太华供吟兴,照眼伊川洗宦情。dàng xiōng tài huá gōng yín xīng,zhào yǎn yī chuān xǐ huàn qíng。
莼鲙何惭高士决,琴龟不减昔贤清。chún kuài hé cán gāo shì jué,qín guī bù jiǎn xī xián qīng。
未应便葺东山墅,出处方关世重轻。wèi yīng biàn qì dōng shān shù,chū chù fāng guān shì zhòng qīng。

送叶尚书奉祠二首

刘克庄

先生清梦绕林泉,黄纸除书拜地仙。xiān shēng qīng mèng rào lín quán,huáng zhǐ chú shū bài dì xiān。
报答吾君吾相了,徜徉某水某丘边。bào dá wú jūn wú xiāng le,cháng yáng mǒu shuǐ mǒu qiū biān。
事光白傅求闲后,衔似温公约史年。shì guāng bái fù qiú xián hòu,xián shì wēn gōng yuē shǐ nián。
笑向故山猿鹤说,古来晚节几人全。xiào xiàng gù shān yuán hè shuō,gǔ lái wǎn jié jǐ rén quán。

送叶尚书奉祠二首

刘克庄

身于七邑最孤寒,每辱黄堂刮眼看。shēn yú qī yì zuì gū hán,měi rǔ huáng táng guā yǎn kàn。
乍可郡无九年蓄,要令民受一分宽。zhà kě jùn wú jiǔ nián xù,yào lìng mín shòu yī fēn kuān。
公闲去伴种司谏,我懒思寻靖长官。gōng xián qù bàn zhǒng sī jiàn,wǒ lǎn sī xún jìng zhǎng guān。
曾出龙门称弟子,感知惟有寸心丹。céng chū lóng mén chēng dì zi,gǎn zhī wéi yǒu cùn xīn dān。

挽卢母黄太孺人

刘克庄

太孺贤声众论推,府君经学里人师。tài rú xián shēng zhòng lùn tuī,fǔ jūn jīng xué lǐ rén shī。
牛衣隐约能偕老,萤火凄凉自课儿。niú yī yǐn yuē néng xié lǎo,yíng huǒ qī liáng zì kè ér。
畴昔黄齑曾百瓮,只今丹桂已双枝。chóu xī huáng jī céng bǎi wèng,zhǐ jīn dān guì yǐ shuāng zhī。
乌虖卢母哀荣甚,何必人题墓上碑。wū hū lú mǔ āi róng shén,hé bì rén tí mù shàng bēi。

寄熊主簿

刘克庄

一出悬知计已非,更堪留滞未成归。yī chū xuán zhī jì yǐ fēi,gèng kān liú zhì wèi chéng guī。
即今白首负松菊,何处青山无蕨薇。jí jīn bái shǒu fù sōng jú,hé chù qīng shān wú jué wēi。
不恨老从中岁至,但悲事与素心违。bù hèn lǎo cóng zhōng suì zhì,dàn bēi shì yǔ sù xīn wéi。
当斋寂寞生秋草,几度临风忆杜微。dāng zhāi jì mò shēng qiū cǎo,jǐ dù lín fēng yì dù wēi。

寄徐夏叔

刘克庄

曾识徐卿二子奇,秋来往往梦琼枝。céng shí xú qīng èr zi qí,qiū lái wǎng wǎng mèng qióng zhī。
明时莫作沉湘赋,暇日应题望岳诗。míng shí mò zuò chén xiāng fù,xiá rì yīng tí wàng yuè shī。
主爱客卿宁忍舍,兄嗟予季若为思。zhǔ ài kè qīng níng rěn shě,xiōng jiē yǔ jì ruò wèi sī。
湖南岁晚多回雁,频寄书归尉别离。hú nán suì wǎn duō huí yàn,pín jì shū guī wèi bié lí。

与北山陈龙图

刘克庄

小儿胆大说文章,萤火难争两曜光。xiǎo ér dǎn dà shuō wén zhāng,yíng huǒ nán zhēng liǎng yào guāng。
侍讲先生今寂寂,龙图老子尚堂堂。shì jiǎng xiān shēng jīn jì jì,lóng tú lǎo zi shàng táng táng。
邻无羊仲并求仲,家有元方与季方。lín wú yáng zhòng bìng qiú zhòng,jiā yǒu yuán fāng yǔ jì fāng。
想见瘦梅疏竹下,深衣如雪鬓须苍。xiǎng jiàn shòu méi shū zhú xià,shēn yī rú xuě bìn xū cāng。

答留通判元崇

刘克庄

不见龙骧与骥驰,纷纷虫篆斗蛛丝。bù jiàn lóng xiāng yǔ jì chí,fēn fēn chóng zhuàn dòu zhū sī。
君侯杰出南方者,老仆终当北面之。jūn hóu jié chū nán fāng zhě,lǎo pū zhōng dāng běi miàn zhī。
忆玉树枝劳远梦,熏蔷薇水读来诗。yì yù shù zhī láo yuǎn mèng,xūn qiáng wēi shuǐ dú lái shī。
自惭眼力非关令,紫气浮空懵不知。zì cán yǎn lì fēi guān lìng,zǐ qì fú kōng měng bù zhī。