古诗词

五和

刘克庄

少时弓旌频招呼,北走淮水东陪都。shǎo shí gōng jīng pín zhāo hū,běi zǒu huái shuǐ dōng péi dōu。
行衡周览楚峰秀,游桂颇笑秦城愚。xíng héng zhōu lǎn chǔ fēng xiù,yóu guì pǒ xiào qín chéng yú。
簪山带水虽绝境,羊肠鱼腹真畏涂。zān shān dài shuǐ suī jué jìng,yáng cháng yú fù zhēn wèi tú。
南辕亦涉尉佗境,乌睹所谓阳燧珠。nán yuán yì shè wèi tuó jìng,wū dǔ suǒ wèi yáng suì zhū。
何烦安车遣使者,自有弱马从奚奴。hé fán ān chē qiǎn shǐ zhě,zì yǒu ruò mǎ cóng xī nú。
岂惟客与宾戏笑,里胥亭长交揶揄。qǐ wéi kè yǔ bīn xì xiào,lǐ xū tíng zhǎng jiāo yé yú。
晓露自开木槿花,春风不到枯松株。xiǎo lù zì kāi mù jǐn huā,chūn fēng bù dào kū sōng zhū。
东家夫子吾畏友,同时失脚青云衢。dōng jiā fū zi wú wèi yǒu,tóng shí shī jiǎo qīng yún qú。
居然牵联入诗社,未肯落托称酒徒。jū rán qiān lián rù shī shè,wèi kěn luò tuō chēng jiǔ tú。
似曾汉廷招两生,谁谓鲁国惟一儒。shì céng hàn tíng zhāo liǎng shēng,shuí wèi lǔ guó wéi yī rú。
贵重羊裘比蝉冕,夸诧齑瓮侔冰壶。guì zhòng yáng qiú bǐ chán miǎn,kuā chà jī wèng móu bīng hú。
拂衣久抛青绫被,还珠并却红罗襦。fú yī jiǔ pāo qīng líng bèi,hái zhū bìng què hóng luó rú。
向来泉涌属文思,老去雾隔观书矑。xiàng lái quán yǒng shǔ wén sī,lǎo qù wù gé guān shū lú。
随州城坚未易破,南都壁峻那须扶。suí zhōu chéng jiān wèi yì pò,nán dōu bì jùn nà xū fú。
羡君茧纸序游览,亦或麈尾谈虚无。xiàn jūn jiǎn zhǐ xù yóu lǎn,yì huò zhǔ wěi tán xū wú。
人言名士少实用,天子宰臣未斥诛。rén yán míng shì shǎo shí yòng,tiān zi zǎi chén wèi chì zhū。
怜才不胜欲杀者,加罪岂患无词乎。lián cái bù shèng yù shā zhě,jiā zuì qǐ huàn wú cí hū。
十夫众口能挠铄,彼谗谮于蜂蠍虐。shí fū zhòng kǒu néng náo shuò,bǐ chán zèn yú fēng xiē nüè。
安知书生事铅椠,亦若轮人为轸较。ān zhī shū shēng shì qiān qiàn,yì ruò lún rén wèi zhěn jiào。
残编尚尔守铁檠,破砚讵必磨铜爵。cán biān shàng ěr shǒu tiě qíng,pò yàn jù bì mó tóng jué。
甫也尤赏白清新,籍辈妄讥愈杂驳。fǔ yě yóu shǎng bái qīng xīn,jí bèi wàng jī yù zá bó。
机锋相触毋庸避,鼓旗傍噪亦一乐。jī fēng xiāng chù wú yōng bì,gǔ qí bàng zào yì yī lè。
识字信为忧患始,作文尤忌悲哀数。shí zì xìn wèi yōu huàn shǐ,zuò wén yóu jì bēi āi shù。
暮年已学鹪巢林,徂岁无异蛇赴壑。mù nián yǐ xué jiāo cháo lín,cú suì wú yì shé fù hè。
炉中榾柮聊檀栾,门外爆竹任偪剥。lú zhōng gǔ duò liáo tán luán,mén wài bào zhú rèn bī bō。
归耕何幸逢米贱,息阴本自嫌木恶。guī gēng hé xìng féng mǐ jiàn,xī yīn běn zì xián mù è。
犹能谈笑走诗筒,绝胜辛苦编制朴。yóu néng tán xiào zǒu shī tǒng,jué shèng xīn kǔ biān zhì pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

居厚弟示和诗复课十首

刘克庄

病夫岂有力翘关,腹愤胸奇漫结蟠。bìng fū qǐ yǒu lì qiào guān,fù fèn xiōng qí màn jié pán。
昔臂灵旗穷塞下,今腰长镵乱山间。xī bì líng qí qióng sāi xià,jīn yāo zhǎng chán luàn shān jiān。
秫田易了渊明醉,菊井难湔伯始颜。shú tián yì le yuān míng zuì,jú jǐng nán jiān bó shǐ yán。
惭愧天魔呈伎俩,老僧入定未曾还。cán kuì tiān mó chéng jì liǎ,lǎo sēng rù dìng wèi céng hái。

居厚弟示和诗复课十首

刘克庄

脱身朝市恶机关,弓饵安能到伏蟠。tuō shēn cháo shì è jī guān,gōng ěr ān néng dào fú pán。
把似去梯置楼上,何如抱瓮灌畦间。bǎ shì qù tī zhì lóu shàng,hé rú bào wèng guàn qí jiān。
有黄粱枕休圆梦,无紫金丹可驻颜。yǒu huáng liáng zhěn xiū yuán mèng,wú zǐ jīn dān kě zhù yán。
直入深山更深处,时人莫叫孔宾还。zhí rù shēn shān gèng shēn chù,shí rén mò jiào kǒng bīn hái。

居厚弟示和诗复课十首

刘克庄

病久溪堂镇日关,潭空不复著蛟蟠。bìng jiǔ xī táng zhèn rì guān,tán kōng bù fù zhù jiāo pán。
断无喝道来松下,时有挐音到苇间。duàn wú hē dào lái sōng xià,shí yǒu ná yīn dào wěi jiān。
上宰相书浑绝笔,闻皇子报一开颜。shàng zǎi xiāng shū hún jué bǐ,wén huáng zi bào yī kāi yán。
出门应被盟鸥笑,谁遣高飞带箭还。chū mén yīng bèi méng ōu xiào,shuí qiǎn gāo fēi dài jiàn hái。

居厚弟示和诗复课十首

刘克庄

花深藓合似禅关,千岁榕根入水蟠。huā shēn xiǎn hé shì chán guān,qiān suì róng gēn rù shuǐ pán。
方土何须求海上,地仙元不离人间。fāng tǔ hé xū qiú hǎi shàng,dì xiān yuán bù lí rén jiān。
忘言已悟铜铭背,却老非干玉鍊颜。wàng yán yǐ wù tóng míng bèi,què lǎo fēi gàn yù liàn yán。
客至未应愁酒尽,少需便了巷沽还。kè zhì wèi yīng chóu jiǔ jǐn,shǎo xū biàn le xiàng gū hái。

居厚弟示和诗复课十首

刘克庄

身如齐客脱秦关,回首危途毒虺蟠。shēn rú qí kè tuō qín guān,huí shǒu wēi tú dú huī pán。
宿昔立螭曾柱下,即今叱犊且田间。sù xī lì chī céng zhù xià,jí jīn chì dú qiě tián jiān。
迂疏素不工栀貌,老丑安能竞蕣颜。yū shū sù bù gōng zhī mào,lǎo chǒu ān néng jìng shùn yán。
自笑此翁犹矍铄,与云俱出鸟俱还。zì xiào cǐ wēng yóu jué shuò,yǔ yún jù chū niǎo jù hái。

寄方时父

刘克庄

忆骑竹马已情亲,何况而今雪鬓新。yì qí zhú mǎ yǐ qíng qīn,hé kuàng ér jīn xuě bìn xīn。
早日无金能结客,暮年有腻解污人。zǎo rì wú jīn néng jié kè,mù nián yǒu nì jiě wū rén。
忝三品料余宜斥,厌五侯鲭子不贫。tiǎn sān pǐn liào yú yí chì,yàn wǔ hóu qīng zi bù pín。
已向榕阴添钓石,傥来溪上伴垂纶。yǐ xiàng róng yīn tiān diào shí,tǎng lái xī shàng bàn chuí lún。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

病著经旬卧小斋,一窗萤雪与谁偕。bìng zhù jīng xún wò xiǎo zhāi,yī chuāng yíng xuě yǔ shuí xié。
季宣易尚资到溉,茂叔书曾取寿涯。jì xuān yì shàng zī dào gài,mào shū shū céng qǔ shòu yá。
志苦白头宁退惰,论孤黄吻竞攻排。zhì kǔ bái tóu níng tuì duò,lùn gū huáng wěn jìng gōng pái。
兔园册子俱拈起,且放芙蓉月照怀。tù yuán cè zi jù niān qǐ,qiě fàng fú róng yuè zhào huái。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

绝无上足担簦至,仅有长须荷锸从。jué wú shàng zú dān dēng zhì,jǐn yǒu zhǎng xū hé chā cóng。
乍可沙边狎虫鸟,谁能池上送夔龙。zhà kě shā biān xiá chóng niǎo,shuí néng chí shàng sòng kuí lóng。
入耆英社老能几,举力田科今不逢。rù qí yīng shè lǎo néng jǐ,jǔ lì tián kē jīn bù féng。
翠管檀槽方迭奏,未应考击到编钟。cuì guǎn tán cáo fāng dié zòu,wèi yīng kǎo jī dào biān zhōng。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

不数浮溪与止斋,网罗欲与巽岩偕。bù shù fú xī yǔ zhǐ zhāi,wǎng luó yù yǔ xùn yán xié。
极知浩博窥辕固,未肯轻浮学祐涯。jí zhī hào bó kuī yuán gù,wèi kěn qīng fú xué yòu yá。
愧我孤根难树立,误君初草未编排。kuì wǒ gū gēn nán shù lì,wù jūn chū cǎo wèi biān pái。
藏山行世俱闲事,莫把穷通累雅怀。cáng shān xíng shì jù xián shì,mò bǎ qióng tōng lèi yǎ huái。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

俊物终当腾踏去,钝桹犹欲溯洄从。jùn wù zhōng dāng téng tà qù,dùn láng yóu yù sù huí cóng。
邻家东岂无□子,小屋西堪住士龙。lín jiā dōng qǐ wú zi,xiǎo wū xī kān zhù shì lóng。
掷笔不求佳传作,署门怕与恶宾逢。zhì bǐ bù qiú jiā chuán zuò,shǔ mén pà yǔ è bīn féng。
山歌亦自谐音节,莫管人嘲似哑钟。shān gē yì zì xié yīn jié,mò guǎn rén cháo shì yǎ zhōng。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

老病难持绣佛斋,田翁泥欲与之偕。lǎo bìng nán chí xiù fú zhāi,tián wēng ní yù yǔ zhī xié。
凤凰渺渺翔千仞,牛马区区辨两涯。fèng huáng miǎo miǎo xiáng qiān rèn,niú mǎ qū qū biàn liǎng yá。
骥尾传休劳附见,蛾眉班不待推排。jì wěi chuán xiū láo fù jiàn,é méi bān bù dài tuī pái。
得君小住为佳耳,姑置闲谈叙别怀。dé jūn xiǎo zhù wèi jiā ěr,gū zhì xián tán xù bié huái。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

久矣设罗无客至,居然执简尚予从。jiǔ yǐ shè luó wú kè zhì,jū rán zhí jiǎn shàng yǔ cóng。
微辞幸不遭阳虎,几谏谁能谅触龙。wēi cí xìng bù zāo yáng hǔ,jǐ jiàn shuí néng liàng chù lóng。
窃曼倩桃无复味,闻安期枣有谁逢。qiè màn qiàn táo wú fù wèi,wén ān qī zǎo yǒu shuí féng。
残年饮啄随缘过,能费支离粟几钟。cán nián yǐn zhuó suí yuán guò,néng fèi zhī lí sù jǐ zhōng。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

玉堂岂必胜茅斋,误得虚名与谤偕。yù táng qǐ bì shèng máo zhāi,wù dé xū míng yǔ bàng xié。
法吏淬磨真出角,先生度量莫窥涯。fǎ lì cuì mó zhēn chū jiǎo,xiān shēng dù liàng mò kuī yá。
谤书堪丑毋庸辨,闷赋虽工未易排。bàng shū kān chǒu wú yōng biàn,mèn fù suī gōng wèi yì pái。
已设葛幮安菊枕,投床不觉到无怀。yǐ shè gé chú ān jú zhěn,tóu chuáng bù jué dào wú huái。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

幼磨铁砚翁同学,晚捧铜盘客鲜从。yòu mó tiě yàn wēng tóng xué,wǎn pěng tóng pán kè xiān cóng。
十二相宁分虎鼠,两家子各判猪龙。shí èr xiāng níng fēn hǔ shǔ,liǎng jiā zi gè pàn zhū lóng。
有时扪虱灯前话,亦或骑鲸海上逢。yǒu shí mén shī dēng qián huà,yì huò qí jīng hǎi shàng féng。
自是老人眠睡少,梦回原不为晨钟。zì shì lǎo rén mián shuì shǎo,mèng huí yuán bù wèi chén zhōng。

用强甫蒙仲韵十首

刘克庄

已傍先庐敞便斋,善和万卷与君偕。yǐ bàng xiān lú chǎng biàn zhāi,shàn hé wàn juǎn yǔ jūn xié。
少时岁月真驰隙,圣处工夫未涉涯。shǎo shí suì yuè zhēn chí xì,shèng chù gōng fū wèi shè yá。
海浅蓬莱疑可近,云深阊阖不容排。hǎi qiǎn péng lái yí kě jìn,yún shēn chāng hé bù róng pái。
信书至老成何事,有酒聊浇磊块怀。xìn shū zhì lǎo chéng hé shì,yǒu jiǔ liáo jiāo lěi kuài huái。