古诗词

立春十四韵

刘克庄

嘉平至孟陬,丽谯春再颁。jiā píng zhì mèng zōu,lì qiáo chūn zài bān。
齐民拨不开,杂遝来如山。qí mín bō bù kāi,zá tà lái rú shān。
农家卜休咎,多以觳觫观。nóng jiā bo xiū jiù,duō yǐ hú sù guān。
颇闻举体赤,其咎为燥乾。pǒ wén jǔ tǐ chì,qí jiù wèi zào qián。
又云尾角白,亦虑冬祁寒。yòu yún wěi jiǎo bái,yì lǜ dōng qí hán。
吾惫不能耕,对之发长叹。wú bèi bù néng gēng,duì zhī fā zhǎng tàn。
平生愿丰心,虽老犹如丹。píng shēng yuàn fēng xīn,suī lǎo yóu rú dān。
方兴西畴务,稍觉南船悭。fāng xīng xī chóu wù,shāo jué nán chuán qiān。
展转夜少眠,呕噎晨废餐。zhǎn zhuǎn yè shǎo mián,ǒu yē chén fèi cān。
敢望馀粮栖,渐恐拾穗难。gǎn wàng yú liáng qī,jiàn kǒng shí suì nán。
陛下仁如天,役简税赋宽。bì xià rén rú tiān,yì jiǎn shuì fù kuān。
临遣皆循良,黜削先饕残。lín qiǎn jiē xún liáng,chù xuē xiān tāo cán。
一丽丹书内,孰若青史间。yī lì dān shū nèi,shú ruò qīng shǐ jiān。
仆方侪民伍,谁为语县官。pū fāng chái mín wǔ,shuí wèi yǔ xiàn guān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

春夜温故六言二十首

刘克庄

京桧皆黄发老,攸熺各黑头公。jīng guì jiē huáng fā lǎo,yōu xī gè hēi tóu gōng。
当时号为小相,至今叹作顽童。dāng shí hào wèi xiǎo xiāng,zhì jīn tàn zuò wán tóng。

春夜温故六言二十首

刘克庄

选人片言授钺,贵臣万里建侯。xuǎn rén piàn yán shòu yuè,guì chén wàn lǐ jiàn hóu。
平洮致绿石研,复燕得碧云油。píng táo zhì lǜ shí yán,fù yàn dé bì yún yóu。

春夜温故六言二十首

刘克庄

拔舌犯世深忌,枕肱夸师绪言。bá shé fàn shì shēn jì,zhěn gōng kuā shī xù yán。
徂徕生为鬼怪,伊川死尚还魂。cú lái shēng wèi guǐ guài,yī chuān sǐ shàng hái hún。

春夜温故六言二十首

刘克庄

子长交游莫救,孙盛门户几危。zi zhǎng jiāo yóu mò jiù,sūn shèng mén hù jǐ wēi。
执简而往误矣,阁笔相视得之。zhí jiǎn ér wǎng wù yǐ,gé bǐ xiāng shì dé zhī。

春夜温故六言二十首

刘克庄

书奸书盗不隐,讳周讳鲁若私。shū jiān shū dào bù yǐn,huì zhōu huì lǔ ruò sī。
使乱贼惧直笔,于定哀多微辞。shǐ luàn zéi jù zhí bǐ,yú dìng āi duō wēi cí。

春夜温故六言二十首

刘克庄

向来动脚已谬,末后濡尾转非。xiàng lái dòng jiǎo yǐ miù,mò hòu rú wěi zhuǎn fēi。
伏生力辞不至,申公不合而归。fú shēng lì cí bù zhì,shēn gōng bù hé ér guī。

春夜温故六言二十首

刘克庄

一部日录付婿,三经新义传儿。yī bù rì lù fù xù,sān jīng xīn yì chuán ér。
跻翁超乎亚圣,赞父光于仲尼。jī wēng chāo hū yà shèng,zàn fù guāng yú zhòng ní。

春夜温故六言二十首

刘克庄

惩舒之志甚锐,祚宋之言可悲。chéng shū zhī zhì shén ruì,zuò sòng zhī yán kě bēi。
浓墨书奸党石,长绳拽粹德碑。nóng mò shū jiān dǎng shí,zhǎng shéng zhuāi cuì dé bēi。

春夜温故六言二十首

刘克庄

图霸卧薪尝胆,为农拾穗行歌。tú bà wò xīn cháng dǎn,wèi nóng shí suì xíng gē。
短衾敛首形矣,高官如跋疐何。duǎn qīn liǎn shǒu xíng yǐ,gāo guān rú bá zhì hé。

春夜温故六言二十首

刘克庄

绝交书谢伊辈,养生论真吾师。jué jiāo shū xiè yī bèi,yǎng shēng lùn zhēn wú shī。
诗无风刺尤妙,史有天刑勿为。shī wú fēng cì yóu miào,shǐ yǒu tiān xíng wù wèi。

春夜温故六言二十首

刘克庄

辨才师苦死爱,文皇帝得许痴。biàn cái shī kǔ sǐ ài,wén huáng dì dé xǔ chī。
温韬劫陵大盗,萧翼穿窬小儿。wēn tāo jié líng dà dào,xiāo yì chuān yú xiǎo ér。

春夜温故六言二十首

刘克庄

相郎穴厨而窃,王相坎壁以藏。xiāng láng xué chú ér qiè,wáng xiāng kǎn bì yǐ cáng。
十袭为传家宝,一点无入己赃。shí xí wèi chuán jiā bǎo,yī diǎn wú rù jǐ zāng。

芙蓉六言四首

刘克庄

东林百草摇落,老圃数株白红。dōng lín bǎi cǎo yáo luò,lǎo pǔ shù zhū bái hóng。
楚客空悲岁晏,班姬错怨秋风。chǔ kè kōng bēi suì yàn,bān jī cuò yuàn qiū fēng。

芙蓉六言四首

刘克庄

雪白露初泣晓,酒红日欲平西。xuě bái lù chū qì xiǎo,jiǔ hóng rì yù píng xī。
王姬何彼秾矣,美人清扬婉兮。wáng jī hé bǐ nóng yǐ,měi rén qīng yáng wǎn xī。

芙蓉六言四首

刘克庄

月地不离人世,花城岂必仙家。yuè dì bù lí rén shì,huā chéng qǐ bì xiān jiā。
且容康节向月,不羡曼卿主花。qiě róng kāng jié xiàng yuè,bù xiàn màn qīng zhǔ huā。