古诗词

孚应祠

刘克庄

吾翁宰木下,有蛟穴而居。wú wēng zǎi mù xià,yǒu jiāo xué ér jū。
一旦忽死去,灵物不待驱。yī dàn hū sǐ qù,líng wù bù dài qū。
秦时灌口君,仿佛其人欤。qín shí guàn kǒu jūn,fǎng fú qí rén yú。
但当咏雩风,不必焚尪巫。dàn dāng yǒng yú fēng,bù bì fén wāng wū。
三农相劳苦,万顷皆上腴。sān nóng xiāng láo kǔ,wàn qǐng jiē shàng yú。
其功及百世,否则吾其鱼。qí gōng jí bǎi shì,fǒu zé wú qí yú。
沈沈孚应祠,轮奂粲碧朱。shěn shěn fú yīng cí,lún huàn càn bì zhū。
何当春服成,童冠相携扶。hé dāng chūn fú chéng,tóng guān xiāng xié fú。
牢醴荐閟宫,风谣采康衢。láo lǐ jiàn bì gōng,fēng yáo cǎi kāng qú。
它日送迎神,诗亦不可无。tā rì sòng yíng shén,shī yì bù kě wú。
吾笔虽卑弱,实录非敢诬。wú bǐ suī bēi ruò,shí lù fēi gǎn wū。
斐然勒碑阴,窃比韩与苏。fěi rán lēi bēi yīn,qiè bǐ hán yǔ sū。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

岁晚书事十首

刘克庄

踏破侬家一径苔,双鱼去换只鸡回。tà pò nóng jiā yī jìng tái,shuāng yú qù huàn zhǐ jī huí。
幸然不识聱牙字,省得闲人载酒来。xìng rán bù shí áo yá zì,shěng dé xián rén zài jiǔ lái。

岁晚书事十首

刘克庄

书生元不信禨祥,老去无端虑事详。shū shēng yuán bù xìn jī xiáng,lǎo qù wú duān lǜ shì xiáng。
白发社巫云日吉,明朝渫井更苫墙。bái fā shè wū yún rì jí,míng cháo xiè jǐng gèng shān qiáng。

岁晚书事十首

刘克庄

郁垒钟馗尚改更,青云变幻几公卿。yù lěi zhōng kuí shàng gǎi gèng,qīng yún biàn huàn jǐ gōng qīng。
人间止有章泉叟,扑断衡山了一生。rén jiān zhǐ yǒu zhāng quán sǒu,pū duàn héng shān le yī shēng。

岁晚书事十首

刘克庄

细君炊秫婢缫丝,彩胜酥花总不知。xì jūn chuī shú bì sāo sī,cǎi shèng sū huā zǒng bù zhī。
窗下老儒衣露肘,挑灯自拣一年诗。chuāng xià lǎo rú yī lù zhǒu,tiāo dēng zì jiǎn yī nián shī。

岁晚书事十首

刘克庄

门冷如冰尽不妨,由来富贵属苍苍。mén lěng rú bīng jǐn bù fáng,yóu lái fù guì shǔ cāng cāng。
谁能却学痴儿女,深夜潜烧祭灶香。shuí néng què xué chī ér nǚ,shēn yè qián shāo jì zào xiāng。

岁晚书事十首

刘克庄

岁晚郊居苦寂寥,日高盐酪去城遥。suì wǎn jiāo jū kǔ jì liáo,rì gāo yán lào qù chéng yáo。
深深榕径苔墙里,忽有银钗叫卖樵。shēn shēn róng jìng tái qiáng lǐ,hū yǒu yín chāi jiào mài qiáo。

岁晚书事十首

刘克庄

主公晚节治家宽,婢惯奴骄号令难。zhǔ gōng wǎn jié zhì jiā kuān,bì guàn nú jiāo hào lìng nán。
圃在屋边慵种菜,井临砌畔怕浇兰。pǔ zài wū biān yōng zhǒng cài,jǐng lín qì pàn pà jiāo lán。

岁晚书事十首

刘克庄

丐客鹑衣立户前,岂知侬自窘残年。gài kè chún yī lì hù qián,qǐ zhī nóng zì jiǒng cán nián。
染人酒媪逋犹缓,且送添丁上学钱。rǎn rén jiǔ ǎo bū yóu huǎn,qiě sòng tiān dīng shàng xué qián。

燕二首

刘克庄

曾客乌衣看落花,春风吹影傍天涯。céng kè wū yī kàn luò huā,chūn fēng chuī yǐng bàng tiān yá。
茅檐亦有安巢地,何必王家与谢家。máo yán yì yǒu ān cháo dì,hé bì wáng jiā yǔ xiè jiā。

燕二首

刘克庄

野老柴门日日开,且无栏槛碍飞回。yě lǎo chái mén rì rì kāi,qiě wú lán kǎn ài fēi huí。
劝君莫入珠帘去,羯鼓如雷打出来。quàn jūn mò rù zhū lián qù,jié gǔ rú léi dǎ chū lái。

过永福精舍有怀仲白二首

刘克庄

求福招提小步廊,忆携诗卷共追凉。qiú fú zhāo tí xiǎo bù láng,yì xié shī juǎn gòng zhuī liáng。
年来行处常迂路,才近君家即断肠。nián lái xíng chù cháng yū lù,cái jìn jūn jiā jí duàn cháng。

过永福精舍有怀仲白二首

刘克庄

一树梅花掩旧居,主人仙去客来疏。yī shù méi huā yǎn jiù jū,zhǔ rén xiān qù kè lái shū。
白头留得吟诗友,每见郎君勉读书。bái tóu liú dé yín shī yǒu,měi jiàn láng jūn miǎn dú shū。

春旱四首

刘克庄

一春闵雨动龙颜,晓殿权停贺雪班。yī chūn mǐn yǔ dòng lóng yán,xiǎo diàn quán tíng hè xuě bān。
林下散人看邸报,也疏把酒废游山。lín xià sàn rén kàn dǐ bào,yě shū bǎ jiǔ fèi yóu shān。

春旱四首

刘克庄

去冬玉塞静无埃,春雪虽迟亦压灾。qù dōng yù sāi jìng wú āi,chūn xuě suī chí yì yā zāi。
大士送归天竺去,相公宣入浙江来。dà shì sòng guī tiān zhú qù,xiāng gōng xuān rù zhè jiāng lái。

春旱四首

刘克庄

屋山无笋圃无蔬,釜冷樽空客至疏。wū shān wú sǔn pǔ wú shū,fǔ lěng zūn kōng kè zhì shū。
说与厨人稀作粥,老夫留腹要盛书。shuō yǔ chú rén xī zuò zhōu,lǎo fū liú fù yào shèng shū。