古诗词

白湖庙二十韵

刘克庄

灵妃一女子,瓣香起湄洲。líng fēi yī nǚ zi,bàn xiāng qǐ méi zhōu。
巨浸虽稽天,旗盖俨中流。jù jìn suī jī tiān,qí gài yǎn zhōng liú。
驾风樯浪舶,翻筋斗韆鞦。jià fēng qiáng làng bó,fān jīn dòu qiān qiū。
既而大神通,血食羊万头。jì ér dà shén tōng,xuè shí yáng wàn tóu。
封爵遂綦贵,青圭蔽珠旒。fēng jué suì qí guì,qīng guī bì zhū liú。
轮奂拟宫省,盥荐皆公侯。lún huàn nǐ gōng shěng,guàn jiàn jiē gōng hóu。
始盛自全闽,俄遍于齐州。shǐ shèng zì quán mǐn,é biàn yú qí zhōu。
静如海不波,幽与神为谋。jìng rú hǎi bù bō,yōu yǔ shén wèi móu。
营卒尝密祷,山越立献囚。yíng zú cháng mì dǎo,shān yuè lì xiàn qiú。
岂必如麻姑,撒米人间游。qǐ bì rú má gū,sā mǐ rén jiān yóu。
亦窃笑阿环,种桃儿童偷。yì qiè xiào ā huán,zhǒng táo ér tóng tōu。
独于民锡福,能使岁有秋。dú yú mín xī fú,néng shǐ suì yǒu qiū。
每至割穫时,稚耄争劝酬。měi zhì gē huò shí,zhì mào zhēng quàn chóu。
坎坎击社鼓,呜呜缠蛮讴。kǎn kǎn jī shè gǔ,wū wū chán mán ōu。
常恨孔子没,豳风不见收。cháng hèn kǒng zi méi,bīn fēng bù jiàn shōu。
君谟与渔仲,亦未尝旁搜。jūn mó yǔ yú zhòng,yì wèi cháng páng sōu。
束晰何人哉,愚欲补前修。shù xī hé rén zāi,yú yù bǔ qián xiū。
缅怀荔台叟,纪述惜未周。miǎn huái lì tái sǒu,jì shù xī wèi zhōu。
他山岂无石,可以砻且锼。tā shān qǐ wú shí,kě yǐ lóng qiě sōu。
吾老毛颖秃,安能斡万年。wú lǎo máo yǐng tū,ān néng wò wàn nián。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

送方时父

刘克庄

向来羞作绕枝飞,刘表区区不足依。xiàng lái xiū zuò rào zhī fēi,liú biǎo qū qū bù zú yī。
索饭儿嗔郎罢出,画眉人约稿砧归。suǒ fàn ér chēn láng bà chū,huà méi rén yuē gǎo zhēn guī。
食鱼底处容长铗,射虎今方尚短衣。shí yú dǐ chù róng zhǎng jiá,shè hǔ jīn fāng shàng duǎn yī。
老缚一官行未得,羡君去采故山薇。lǎo fù yī guān xíng wèi dé,xiàn jūn qù cǎi gù shān wēi。

题宋谦父四时佳致楼

刘克庄

四序推移景迭新,二诗体认理尤亲。sì xù tuī yí jǐng dié xīn,èr shī tǐ rèn lǐ yóu qīn。
爱莲亦既见君子,看竹不须通主人。ài lián yì jì jiàn jūn zi,kàn zhú bù xū tōng zhǔ rén。
领略春风来广坐,分张月色过比邻。lǐng lüè chūn fēng lái guǎng zuò,fēn zhāng yuè sè guò bǐ lín。
端能著我西家否,客户何妨赘一民。duān néng zhù wǒ xī jiā fǒu,kè hù hé fáng zhuì yī mín。

题宋谦父诗卷

刘克庄

佳山祠畔结茅茨,犹记吹埙更和篪。jiā shān cí pàn jié máo cí,yóu jì chuī xūn gèng hé chí。
苏氏旧称小坡赋,秦家晚重少章诗。sū shì jiù chēng xiǎo pō fù,qín jiā wǎn zhòng shǎo zhāng shī。
交游一老今华发,畴昔诸昆最白眉。jiāo yóu yī lǎo jīn huá fā,chóu xī zhū kūn zuì bái méi。
子不可来吾欲去,壁间尘榻拂何时。zi bù kě lái wú yù qù,bì jiān chén tà fú hé shí。

寄杨休文高士

刘克庄

未答前书每有惭,忽收近讯自开缄。wèi dá qián shū měi yǒu cán,hū shōu jìn xùn zì kāi jiān。
缴回玉笥山人号,换得金门羽客衔。jiǎo huí yù sì shān rén hào,huàn dé jīn mén yǔ kè xián。
石鼎联诗尘满砚,竹宫应制草盈函。shí dǐng lián shī chén mǎn yàn,zhú gōng yīng zhì cǎo yíng hán。
可怜予与君俱错,投老方思卸戏衫。kě lián yǔ yǔ jūn jù cuò,tóu lǎo fāng sī xiè xì shān。

题倪上人诗卷

刘克庄

故交岁晚各西东,解后斯人慰老穷。gù jiāo suì wǎn gè xī dōng,jiě hòu sī rén wèi lǎo qióng。
莫把冠巾浼澄观,更添须发恼林公。mò bǎ guān jīn měi chéng guān,gèng tiān xū fā nǎo lín gōng。
强牵谢客为禅客,闲伴涪翁作钓翁。qiáng qiān xiè kè wèi chán kè,xián bàn fú wēng zuò diào wēng。
行矣余方有公事,异时傥肯访山中。xíng yǐ yú fāng yǒu gōng shì,yì shí tǎng kěn fǎng shān zhōng。

题罗亨祖丛菊隐居

刘克庄

令君抱送当秋晚,手种寒葩占断清。lìng jūn bào sòng dāng qiū wǎn,shǒu zhǒng hán pā zhàn duàn qīng。
伯始厚颜贪饮水,灵均满腹饱餐英。bó shǐ hòu yán tān yǐn shuǐ,líng jūn mǎn fù bǎo cān yīng。
要须晚节分香臭,宁与朝华角悴荣。yào xū wǎn jié fēn xiāng chòu,níng yǔ cháo huá jiǎo cuì róng。
父老方夸琴调古,未应高兴慕渊明。fù lǎo fāng kuā qín diào gǔ,wèi yīng gāo xīng mù yuān míng。

题馀干姚三锡书钞

刘克庄

顷传汤序心倾挹,兹得姚钞手阖开。qǐng chuán tāng xù xīn qīng yì,zī dé yáo chāo shǒu hé kāi。
朱子所疑非孔传,汉儒之罪甚秦灰。zhū zi suǒ yí fēi kǒng chuán,hàn rú zhī zuì shén qín huī。
时清纵未经筵召,岁晚宁无掌故来。shí qīng zòng wèi jīng yán zhào,suì wǎn níng wú zhǎng gù lái。
揽辔远臣惭力薄,不能为国论遗材。lǎn pèi yuǎn chén cán lì báo,bù néng wèi guó lùn yí cái。

追和南塘韵呈汤伯纪尹子潜

刘克庄

诔南浦了诔馀杭,各掩新丘若斧堂。lěi nán pǔ le lěi yú háng,gè yǎn xīn qiū ruò fǔ táng。
不见天球在东序,竞吹宫笛奏西凉。bù jiàn tiān qiú zài dōng xù,jìng chuī gōng dí zòu xī liáng。
后生谁附青云传,故吏惟馀白首郎。hòu shēng shuí fù qīng yún chuán,gù lì wéi yú bái shǒu láng。
浩叹缥缥双凤远,老身如雁漫随阳。hào tàn piāo piāo shuāng fèng yuǎn,lǎo shēn rú yàn màn suí yáng。

题蔡烓主簿诗卷其二

刘克庄

旧止四人为律体,今通天下话头行。jiù zhǐ sì rén wèi lǜ tǐ,jīn tōng tiān xià huà tóu xíng。
谁编宗派应添谱,要续传灯不记名。shuí biān zōng pài yīng tiān pǔ,yào xù chuán dēng bù jì míng。
放子一头嗟我老,避君三舍与之平。fàng zi yī tóu jiē wǒ lǎo,bì jūn sān shě yǔ zhī píng。
由来作者皆攻苦,莫信人言七步成。yóu lái zuò zhě jiē gōng kǔ,mò xìn rén yán qī bù chéng。

次韵汤伯纪送别二首

刘克庄

尚在朝廷记忆中,敢于父命择西东。shàng zài cháo tíng jì yì zhōng,gǎn yú fù mìng zé xī dōng。
独怜家有百岁母,可使人嗤六十翁。dú lián jiā yǒu bǎi suì mǔ,kě shǐ rén chī liù shí wēng。
芰制子能华岁晏,莼羹吾亦感秋风。jì zhì zi néng huá suì yàn,chún gēng wú yì gǎn qiū fēng。
书成藏向深山里,莫费君王遣所忠。shū chéng cáng xiàng shēn shān lǐ,mò fèi jūn wáng qiǎn suǒ zhōng。

次韵汤伯纪送别二首

刘克庄

比似莆杭倾盖时,更崇古雅黜新奇。bǐ shì pú háng qīng gài shí,gèng chóng gǔ yǎ chù xīn qí。
久栖衡泌宁非乐,不倚门墙未易麾。jiǔ qī héng mì níng fēi lè,bù yǐ mén qiáng wèi yì huī。
析理自应重讲席,论文吾合竖降旗。xī lǐ zì yīng zhòng jiǎng xí,lùn wén wú hé shù jiàng qí。
抚弦欲奏成三叹,何处而今有子期。fǔ xián yù zòu chéng sān tàn,hé chù ér jīn yǒu zi qī。

恭和御制礼记彻章诗

刘克庄

临决遗经自圣衷,固殊野外与淹中。lín jué yí jīng zì shèng zhōng,gù shū yě wài yǔ yān zhōng。
五三典礼勤稽古,十六星霜久积功。wǔ sān diǎn lǐ qín jī gǔ,shí liù xīng shuāng jiǔ jī gōng。
倚席居然惭寡浅,登床安敢紊卑崇。yǐ xí jū rán cán guǎ qiǎn,dēng chuáng ān gǎn wěn bēi chóng。
防民不在文为末,端系宫庭实践充。fáng mín bù zài wén wèi mò,duān xì gōng tíng shí jiàn chōng。

和钟子鸿二首

刘克庄

匹雏欲拔佞山难,还敕区区慕守官。pǐ chú yù bá nìng shān nán,hái chì qū qū mù shǒu guān。
捋虎自怜馀勇在,狎鸥似责昔盟寒。lǚ hǔ zì lián yú yǒng zài,xiá ōu shì zé xī méng hán。
新麻断腕毋容草,堕甑回头不更看。xīn má duàn wàn wú róng cǎo,duò zèng huí tóu bù gèng kàn。
老子平生差耐事,肯于得丧置悲欢。lǎo zi píng shēng chà nài shì,kěn yú dé sàng zhì bēi huān。

和钟子鸿二首

刘克庄

清吟颇觉续貂难,衔袖勤于贽热官。qīng yín pǒ jué xù diāo nán,xián xiù qín yú zhì rè guān。
怪子车轮行地远,愧予门户似冰寒。guài zi chē lún xíng dì yuǎn,kuì yǔ mén hù shì bīng hán。
舂粱礼数呼儿具,覆酱文章怕客看。chōng liáng lǐ shù hū ér jù,fù jiàng wén zhāng pà kè kàn。
老去商歌声满屋,孰云野处寂无欢。lǎo qù shāng gē shēng mǎn wū,shú yún yě chù jì wú huān。

题端溪王使君诗卷

刘克庄

社友凋零雅道穷,使君于此信英雄。shè yǒu diāo líng yǎ dào qióng,shǐ jūn yú cǐ xìn yīng xióng。
性情所发前无古,骚选虽高不必同。xìng qíng suǒ fā qián wú gǔ,sāo xuǎn suī gāo bù bì tóng。
蚤日甫曾怀渭北,暮年丘只在家东。zǎo rì fǔ céng huái wèi běi,mù nián qiū zhǐ zài jiā dōng。
何时偃伯兴文治,尽采新吟献法宫。hé shí yǎn bó xīng wén zhì,jǐn cǎi xīn yín xiàn fǎ gōng。