古诗词

春日六言十二首

刘克庄

谩道三阳交泰,绝无一客来临。mán dào sān yáng jiāo tài,jué wú yī kè lái lín。
仲尼于复卦见,子美云人日阴。zhòng ní yú fù guà jiàn,zi měi yún rén rì yīn。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

永嘉曹君赠诗次韵一首

刘克庄

开卷沉吟首屡搔,想提诗律比戎韬。kāi juǎn chén yín shǒu lǚ sāo,xiǎng tí shī lǜ bǐ róng tāo。
清于学士茶烹雪,壮似将军弩射涛。qīng yú xué shì chá pēng xuě,zhuàng shì jiāng jūn nǔ shè tāo。
再茜三纁由染渍,勺泉卷石可深高。zài qiàn sān xūn yóu rǎn zì,sháo quán juǎn shí kě shēn gāo。
蜗庐自笑无卮酒,不得浇君道路劳。wō lú zì xiào wú zhī jiǔ,bù dé jiāo jūn dào lù láo。

余大父著作尝以所得沈元用给事歙砚遗水南林府君后七十年林氏子大鼎以端研遗余答以小诗

刘克庄

隆乾手泽稀疏甚,数帖悽其在水南。lóng qián shǒu zé xī shū shén,shù tiē qī qí zài shuǐ nán。
但看吾翁贻歙石,固应之子饷端岩。dàn kàn wú wēng yí shè shí,gù yīng zhī zi xiǎng duān yán。
丁宁后裔藏为好,羞愧先民宝不贪。dīng níng hòu yì cáng wèi hǎo,xiū kuì xiān mín bǎo bù tān。
自笑老犹耽笔砚,少年莫也肯同参。zì xiào lǎo yóu dān bǐ yàn,shǎo nián mò yě kěn tóng cān。

挽郑子敬都承二首

刘克庄

重入修门两鬓丝,延和累疏竭忠规。zhòng rù xiū mén liǎng bìn sī,yán hé lèi shū jié zhōng guī。
立朝颇慕汲生戆,谋国不知晁氏危。lì cháo pǒ mù jí shēng gàng,móu guó bù zhī cháo shì wēi。
老去故人能有几,古来君子例无时。lǎo qù gù rén néng yǒu jǐ,gǔ lái jūn zi lì wú shí。
传闻近事堪悲慨,说向重泉亦皱眉。chuán wén jìn shì kān bēi kǎi,shuō xiàng zhòng quán yì zhòu méi。

挽郑子敬都承二首

刘克庄

向来俱触相君嗔,里社追随二十春。xiàng lái jù chù xiāng jūn chēn,lǐ shè zhuī suí èr shí chūn。
尚记残编灯下共,忽看华表路傍新。shàng jì cán biān dēng xià gòng,hū kàn huá biǎo lù bàng xīn。
行车不忍过三步,临穴应难赎百身。xíng chē bù rěn guò sān bù,lín xué yīng nán shú bǎi shēn。
岁晚空山风雨横,奠刍归去倍伤神。suì wǎn kōng shān fēng yǔ héng,diàn chú guī qù bèi shāng shén。

次韵实之二首

刘克庄

孤臣去国四经春,迹远安知罪尚新。gū chén qù guó sì jīng chūn,jì yuǎn ān zhī zuì shàng xīn。
蚤亦曾讥秦氏者,晚为与议濮园人。zǎo yì céng jī qín shì zhě,wǎn wèi yǔ yì pú yuán rén。
懒笺光范干时宰,且伴田家赛社神。lǎn jiān guāng fàn gàn shí zǎi,qiě bàn tián jiā sài shè shén。
醉倒不能愁世事,倩他烟柳替含颦。zuì dào bù néng chóu shì shì,qiàn tā yān liǔ tì hán pín。

次韵实之二首

刘克庄

向来岁月半投闲,莫叹朝朝苜蓿盘。xiàng lái suì yuè bàn tóu xián,mò tàn cháo cháo mù xu pán。
身后芬芳聊自诳,眼前腥腐饱曾餐。shēn hòu fēn fāng liáo zì kuáng,yǎn qián xīng fǔ bǎo céng cān。
虫鸡一笑何须较,花鸟相疏恐被弹。chóng jī yī xiào hé xū jiào,huā niǎo xiāng shū kǒng bèi dàn。
清议自为儒者设,未应羁束老黄冠。qīng yì zì wèi rú zhě shè,wèi yīng jī shù lǎo huáng guān。

再和二首

刘克庄

借屋城中又一春,桃符万口说清新。jiè wū chéng zhōng yòu yī chūn,táo fú wàn kǒu shuō qīng xīn。
向来曾上庆历颂,老去甘为元祐人。xiàng lái céng shàng qìng lì sòng,lǎo qù gān wèi yuán yòu rén。
健论真堪惊谄子,固穷不肯媚钱神。jiàn lùn zhēn kān jīng chǎn zi,gù qióng bù kěn mèi qián shén。
吾评此士西塘比,后进纷纷谩效颦。wú píng cǐ shì xī táng bǐ,hòu jìn fēn fēn mán xiào pín。

再和二首

刘克庄

与君未得便安闲,边警偏能恼涧盘。yǔ jūn wèi dé biàn ān xián,biān jǐng piān néng nǎo jiàn pán。
草地枣红犹索斗,田家稻白可能餐。cǎo dì zǎo hóng yóu suǒ dòu,tián jiā dào bái kě néng cān。
谁将铁绠横江锁,莫靠琵琶出塞弹。shuí jiāng tiě gěng héng jiāng suǒ,mò kào pí pá chū sāi dàn。
处处冲梯楼上舞,不应诸老自巍冠。chù chù chōng tī lóu shàng wǔ,bù yīng zhū lǎo zì wēi guān。

三和二首

刘克庄

主圣时清万宇春,禽鱼花草各怀新。zhǔ shèng shí qīng wàn yǔ chūn,qín yú huā cǎo gè huái xīn。
如何丹凤楼中手,未作金鸡竿下人。rú hé dān fèng lóu zhōng shǒu,wèi zuò jīn jī gān xià rén。
家有宁馨堪跨灶,囊无阿堵可通神。jiā yǒu níng xīn kān kuà zào,náng wú ā dǔ kě tōng shén。
客谈江北狼烟息,暂展双眉不用颦。kè tán jiāng běi láng yān xī,zàn zhǎn shuāng méi bù yòng pín。

三和二首

刘克庄

厨人无职主君闲,春日惟供菜满盘。chú rén wú zhí zhǔ jūn xián,chūn rì wéi gōng cài mǎn pán。
山下鸱肥聊共饱,堂中羊美得常餐。shān xià chī féi liáo gòng bǎo,táng zhōng yáng měi dé cháng cān。
遍尝忧患肱三折,已过光阴指一弹。biàn cháng yōu huàn gōng sān zhé,yǐ guò guāng yīn zhǐ yī dàn。
老去有巾宜漉酒,笑它楚客切云冠。lǎo qù yǒu jīn yí lù jiǔ,xiào tā chǔ kè qiè yún guān。

题永福黄生行卷

刘克庄

废诗二十馀年矣,忽读来诗眼暂明。fèi shī èr shí yú nián yǐ,hū dú lái shī yǎn zàn míng。
处士梅曾如许瘦,化人酒莫过于清。chù shì méi céng rú xǔ shòu,huà rén jiǔ mò guò yú qīng。
蛩鸣竞起为唐体,牛耳谁堪主夏盟。qióng míng jìng qǐ wèi táng tǐ,niú ěr shuí kān zhǔ xià méng。
事阔语长殊未竟,跨驴作么问归程。shì kuò yǔ zhǎng shū wèi jìng,kuà lǘ zuò me wèn guī chéng。

送方清孙参

刘克庄

仆负轻装主倚辕,交游握手若为言。pū fù qīng zhuāng zhǔ yǐ yuán,jiāo yóu wò shǒu ruò wèi yán。
须求沂水风雩乐,勿爱沙河夜市繁。xū qiú yí shuǐ fēng yú lè,wù ài shā hé yè shì fán。
曩日士曾宗郭太,它时我欲传何蕃。nǎng rì shì céng zōng guō tài,tā shí wǒ yù chuán hé fān。
殷勤待折津亭柳,老怕春寒不出村。yīn qín dài zhé jīn tíng liǔ,lǎo pà chūn hán bù chū cūn。

次韵实之春日二首

刘克庄

向来文字擅中朝,留落而今赋大招。xiàng lái wén zì shàn zhōng cháo,liú luò ér jīn fù dà zhāo。
才子左迁追屈贾,相君高蹈友松乔。cái zi zuǒ qiān zhuī qū jiǎ,xiāng jūn gāo dǎo yǒu sōng qiáo。
山行或与樵争席,涧饮聊将掬代瓢。shān xíng huò yǔ qiáo zhēng xí,jiàn yǐn liáo jiāng jū dài piáo。
借使终身无一事,亦令千载仰孤标。jiè shǐ zhōng shēn wú yī shì,yì lìng qiān zài yǎng gū biāo。

次韵实之春日二首

刘克庄

梅醭朝衣尘满靴,曾穿细仗对延和。méi bú cháo yī chén mǎn xuē,céng chuān xì zhàng duì yán hé。
角巾久已寻初服,锦帐何须恋旧窝。jiǎo jīn jiǔ yǐ xún chū fú,jǐn zhàng hé xū liàn jiù wō。
能读书人天下少,不如意事古来多。néng dú shū rén tiān xià shǎo,bù rú yì shì gǔ lái duō。
半生寂寂因迂阔,垂老方惊岁月蹉。bàn shēng jì jì yīn yū kuò,chuí lǎo fāng jīng suì yuè cuō。

再和二首

刘克庄

荥阳相昔独当朝,曾忝弓旌第一招。xíng yáng xiāng xī dú dāng cháo,céng tiǎn gōng jīng dì yī zhāo。
无力不能救房琯,有书安敢托洪乔。wú lì bù néng jiù fáng guǎn,yǒu shū ān gǎn tuō hóng qiáo。
如闻徒步轻千驷,未觉堂厨胜一瓢。rú wén tú bù qīng qiān sì,wèi jué táng chú shèng yī piáo。
邓禹封侯子陵钓,君看二者孰风标。dèng yǔ fēng hóu zi líng diào,jūn kàn èr zhě shú fēng biāo。