古诗词

春日六言十二首

刘克庄

谩道三阳交泰,绝无一客来临。mán dào sān yáng jiāo tài,jué wú yī kè lái lín。
仲尼于复卦见,子美云人日阴。zhòng ní yú fù guà jiàn,zi měi yún rén rì yīn。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

送方至

刘克庄

老去怜才癖转深,爱君笔力擅词林。lǎo qù lián cái pǐ zhuǎn shēn,ài jūn bǐ lì shàn cí lín。
抟扶摇上二虫笑,从渥洼来万马喑。tuán fú yáo shàng èr chóng xiào,cóng wò wā lái wàn mǎ yīn。
书号醇儒渐者远,弘称曲学到于今。shū hào chún rú jiàn zhě yuǎn,hóng chēng qū xué dào yú jīn。
汉家旃厦崇经术,莫事推敲枉费心。hàn jiā zhān shà chóng jīng shù,mò shì tuī qiāo wǎng fèi xīn。

送僧道茔

刘克庄

胡卿阑热曾鸟寺,刘叟荒凉似鸟窠。hú qīng lán rè céng niǎo sì,liú sǒu huāng liáng shì niǎo kē。
无客嘲雄知免矣,有僧谒愈欲如何。wú kè cháo xióng zhī miǎn yǐ,yǒu sēng yè yù yù rú hé。
真禅和子逢场少,会实封人说法多。zhēn chán hé zi féng chǎng shǎo,huì shí fēng rén shuō fǎ duō。
若见珍公烦问讯,天寒煨芋肯公么。ruò jiàn zhēn gōng fán wèn xùn,tiān hán wēi yù kěn gōng me。

和张秘丞灯夕韵四首

刘克庄

公承赤地饥荒后,一念通天立致和。gōng chéng chì dì jī huāng hòu,yī niàn tōng tiān lì zhì hé。
永日庭中私谒少,丰年陌上醉人多。yǒng rì tíng zhōng sī yè shǎo,fēng nián mò shàng zuì rén duō。
更生昔忝陪藜杖,臣甫今宁想玉珂。gèng shēng xī tiǎn péi lí zhàng,chén fǔ jīn níng xiǎng yù kē。
益郡乐歌何足拟,要书善政续归禾。yì jùn lè gē hé zú nǐ,yào shū shàn zhèng xù guī hé。

和张秘丞灯夕韵四首

刘克庄

牧守二期方奉计,末期君已得民和。mù shǒu èr qī fāng fèng jì,mò qī jūn yǐ dé mín hé。
不愁米送官仓少,但怪莲开陆地多。bù chóu mǐ sòng guān cāng shǎo,dàn guài lián kāi lù dì duō。
座客共沾眉寿酒,厩人预戒早朝珂。zuò kè gòng zhān méi shòu jiǔ,jiù rén yù jiè zǎo cháo kē。
诸公若问龙钟叟,为说腰镰自刈禾。zhū gōng ruò wèn lóng zhōng sǒu,wèi shuō yāo lián zì yì hé。

和张秘丞灯夕韵四首

刘克庄

君侯谈笑该能事,诗到元和字永和。jūn hóu tán xiào gāi néng shì,shī dào yuán hé zì yǒng hé。
五夜纵游聊与众,一年更借不为多。wǔ yè zòng yóu liáo yǔ zhòng,yī nián gèng jiè bù wèi duō。
牙旗此际留宵钥,宝马来春蹋晓珂。yá qí cǐ jì liú xiāo yào,bǎo mǎ lái chūn tà xiǎo kē。
白发老农相告语,看灯归去要栽禾。bái fā lǎo nóng xiāng gào yǔ,kàn dēng guī qù yào zāi hé。

和张秘丞灯夕韵四首

刘克庄

频年沴气稀安业,一旦仁风忽扇和。pín nián lì qì xī ān yè,yī dàn rén fēng hū shàn hé。
野老说侯游豫少,醉翁与客倡酬多。yě lǎo shuō hóu yóu yù shǎo,zuì wēng yǔ kè chàng chóu duō。
一筇扶我蹒跚步,五马输君蹀躞珂。yī qióng fú wǒ pán shān bù,wǔ mǎ shū jūn dié xiè kē。
得雨下秧晴亦好,旧冬犹有未鞭禾。dé yǔ xià yāng qíng yì hǎo,jiù dōng yóu yǒu wèi biān hé。

挽郑瑞州

刘克庄

召来未得久居中,麾去安知尚不容。zhào lái wèi dé jiǔ jū zhōng,huī qù ān zhī shàng bù róng。
虹卧雪涛怀旧惠,马跑白日掩新封。hóng wò xuě tāo huái jiù huì,mǎ pǎo bái rì yǎn xīn fēng。
村边宅昔邻王翰,冢上碑今愧蔡邕。cūn biān zhái xī lín wáng hàn,zhǒng shàng bēi jīn kuì cài yōng。
绿树青山总无恙,伤心杖履断过从。lǜ shù qīng shān zǒng wú yàng,shāng xīn zhàng lǚ duàn guò cóng。

挽赵卿无垢二首

刘克庄

血衣尚在久乘边,入手功名费十年。xuè yī shàng zài jiǔ chéng biān,rù shǒu gōng míng fèi shí nián。
圯上一编非鬼授,晋阳三版以人全。yí shàng yī biān fēi guǐ shòu,jìn yáng sān bǎn yǐ rén quán。
共祠石室思方切,不画云台命使然。gòng cí shí shì sī fāng qiè,bù huà yún tái mìng shǐ rán。
玉树堂堂如昨日,安知冠剑隔重泉。yù shù táng táng rú zuó rì,ān zhī guān jiàn gé zhòng quán。

挽赵卿无垢二首

刘克庄

自是妖星死诸葛,非关潦雾病文渊。zì shì yāo xīng sǐ zhū gé,fēi guān lǎo wù bìng wén yuān。
莼鲈不复归吴矣,琴鹤还如出蜀然。chún lú bù fù guī wú yǐ,qín hè hái rú chū shǔ rán。
贤有丰碑存岘首,俭无高冢象祁连。xián yǒu fēng bēi cún xiàn shǒu,jiǎn wú gāo zhǒng xiàng qí lián。
东风一掬交游泪,吹向柯山宰树边。dōng fēng yī jū jiāo yóu lèi,chuī xiàng kē shān zǎi shù biān。

挽丘大卿二首

刘克庄

方喜辽天孤鹤返,忽惊蔡岭一牛鸣。fāng xǐ liáo tiān gū hè fǎn,hū jīng cài lǐng yī niú míng。
理官未遣俦三后,拙宦才令至九卿。lǐ guān wèi qiǎn chóu sān hòu,zhuō huàn cái lìng zhì jiǔ qīng。
尽剪萑莆潢弄息,不囊薏苡粤装轻。jǐn jiǎn huán pú huáng nòng xī,bù náng yì yǐ yuè zhuāng qīng。
厚诬岂待他人雪,自有尧言与辨明。hòu wū qǐ dài tā rén xuě,zì yǒu yáo yán yǔ biàn míng。

挽丘大卿二首

刘克庄

武仲孝标皆已矣,可堪又夺到丘迟。wǔ zhòng xiào biāo jiē yǐ yǐ,kě kān yòu duó dào qiū chí。
汉家卿将今能几,洛社耆英在者谁。hàn jiā qīng jiāng jīn néng jǐ,luò shè qí yīng zài zhě shuí。
作有道碑宁免愧,过乔公墓定何时。zuò yǒu dào bēi níng miǎn kuì,guò qiáo gōng mù dìng hé shí。
春风自绿原头草,不管人间殄瘁悲。chūn fēng zì lǜ yuán tóu cǎo,bù guǎn rén jiān tiǎn cuì bēi。

赋得牛驼各一首

刘克庄

以羊相易惭羊小,与象同称笑象轻。yǐ yáng xiāng yì cán yáng xiǎo,yǔ xiàng tóng chēng xiào xiàng qīng。
碧草充肠随意饱,黄钟满脰有时鸣。bì cǎo chōng cháng suí yì bǎo,huáng zhōng mǎn dòu yǒu shí míng。
力粗曾索寅人斗,骨朽难湔丑座名。lì cū céng suǒ yín rén dòu,gǔ xiǔ nán jiān chǒu zuò míng。
空费景升刍与稿,不如羸㹀尚堪耕。kōng fèi jǐng shēng chú yǔ gǎo,bù rú léi bó shàng kān gēng。

赋得牛驼各一首

刘克庄

形模狞怪骇儿童,技与黔驴大略同。xíng mó níng guài hài ér tóng,jì yǔ qián lǘ dà lüè tóng。
葱岭驮经曾有力,岐阳载鼓竟无功。cōng lǐng tuó jīng céng yǒu lì,qí yáng zài gǔ jìng wú gōng。
效牵尚记随班后,健倒安知卧棘中。xiào qiān shàng jì suí bān hòu,jiàn dào ān zhī wò jí zhōng。
莫信人言君背贵,肉鞍强似锦鞯蒙。mò xìn rén yán jūn bèi guì,ròu ān qiáng shì jǐn jiān méng。

送林知录观

刘克庄

除却留耕知己外,其他蹊径不曾钻。chú què liú gēng zhī jǐ wài,qí tā qī jìng bù céng zuān。
泉人浪自夸清史,冰氏安能动热官。quán rén làng zì kuā qīng shǐ,bīng shì ān néng dòng rè guān。
一鹤随身来去易,匹雏无力挽推难。yī hè suí shēn lái qù yì,pǐ chú wú lì wǎn tuī nán。
东风作意开桃杏,且閟清芗待岁寒。dōng fēng zuò yì kāi táo xìng,qiě bì qīng xiāng dài suì hán。

送惠州弟

刘克庄

半竹分来岂不荣,三荆拆散若为情。bàn zhú fēn lái qǐ bù róng,sān jīng chāi sàn ruò wèi qíng。
莫云炎峤非吾土,直为丰湖作此行。mò yún yán jiào fēi wú tǔ,zhí wèi fēng hú zuò cǐ xíng。
交趾珠能令绶去,郁林石可压舟轻。jiāo zhǐ zhū néng lìng shòu qù,yù lín shí kě yā zhōu qīng。
悬知解印无南物,留面归看白发兄。xuán zhī jiě yìn wú nán wù,liú miàn guī kàn bái fā xiōng。