古诗词

杂兴六言十首

刘克庄

直翁寿甫逾八,叔方年不及希。zhí wēng shòu fǔ yú bā,shū fāng nián bù jí xī。
即今高冢麟卧,何时华表鹤归。jí jīn gāo zhǒng lín wò,hé shí huá biǎo hè guī。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

纵笔二首

刘克庄

发似秋霜身槁枝,相逢惊怪此翁谁。fā shì qiū shuāng shēn gǎo zhī,xiāng féng jīng guài cǐ wēng shuí。
能啖范丈齑盐日,曾识荆公疥癣时。néng dàn fàn zhàng jī yán rì,céng shí jīng gōng jiè xuǎn shí。
不待姓名尊德齿,要知戒腊□须眉。bù dài xìng míng zūn dé chǐ,yào zhī jiè là xū méi。
融修汉士中翘楚,商略总堪大小儿。róng xiū hàn shì zhōng qiào chǔ,shāng lüè zǒng kān dà xiǎo ér。

即事二首

刘克庄

碧玉去随年少易,绛桃留待主君难。bì yù qù suí nián shǎo yì,jiàng táo liú dài zhǔ jūn nán。
唤郎岂有云神女,觞客宁无黑牡丹。huàn láng qǐ yǒu yún shén nǚ,shāng kè níng wú hēi mǔ dān。
汉上谩为留佩恼,湘东曾被淡妆瞒。hàn shàng mán wèi liú pèi nǎo,xiāng dōng céng bèi dàn zhuāng mán。
维摩老病禅房冷,一点青灯伴夜阑。wéi mó lǎo bìng chán fáng lěng,yī diǎn qīng dēng bàn yè lán。

即事二首

刘克庄

非人不暖岂其然,卷起桃笙设艾毡。fēi rén bù nuǎn qǐ qí rán,juǎn qǐ táo shēng shè ài zhān。
老物可憎吾顿觉,盛时一失汝堪怜。lǎo wù kě zēng wú dùn jué,shèng shí yī shī rǔ kān lián。
有分香妓空遗臭,无散花魔莫恼禅。yǒu fēn xiāng jì kōng yí chòu,wú sàn huā mó mò nǎo chán。
多谢小窗半规月,夜深长伴绛纱边。duō xiè xiǎo chuāng bàn guī yuè,yè shēn zhǎng bàn jiàng shā biān。

老欢

刘克庄

功名幻妄炊粱枕,岁月奔忙下坂轮。gōng míng huàn wàng chuī liáng zhěn,suì yuè bēn máng xià bǎn lún。
昔作时来木居士,今为暑退竹夫人。xī zuò shí lái mù jū shì,jīn wèi shǔ tuì zhú fū rén。
白襦裙稳于归衮,黄独苗甘似食珍。bái rú qún wěn yú guī gǔn,huáng dú miáo gān shì shí zhēn。
老汉秃残惟齿发,不妨句子尚尖新。lǎo hàn tū cán wéi chǐ fā,bù fáng jù zi shàng jiān xīn。

余常用小端砚失之经年忽在常卖人手中以钱赎归纪实二首

刘克庄

几年共学久相于,中道如遗忽弃予。jǐ nián gòng xué jiǔ xiāng yú,zhōng dào rú yí hū qì yǔ。
韫椟而藏机不密,窃钩虽小法当诛。yùn dú ér cáng jī bù mì,qiè gōu suī xiǎo fǎ dāng zhū。
匹夫有罪因怀璧,象罔无心偶得珠。pǐ fū yǒu zuì yīn huái bì,xiàng wǎng wú xīn ǒu dé zhū。
戒饬家僮严护守,即今鼠子巧穿窬。jiè chì jiā tóng yán hù shǒu,jí jīn shǔ zi qiǎo chuān yú。

余常用小端砚失之经年忽在常卖人手中以钱赎归纪实二首

刘克庄

得来矻矻相亲附,扬去频频入梦思。dé lái kū kū xiāng qīn fù,yáng qù pín pín rù mèng sī。
盗璧相争笞掠汝,窃弓子笔亦诛之。dào bì xiāng zhēng chī lüè rǔ,qiè gōng zi bǐ yì zhū zhī。
偿金在我宁从厚,拜石为兄苦好奇。cháng jīn zài wǒ níng cóng hòu,bài shí wèi xiōng kǔ hǎo qí。
待唤良工镌砚背,偷儿携出有人知。dài huàn liáng gōng juān yàn bèi,tōu ér xié chū yǒu rén zhī。

挽郑令人二首

刘克庄

乃翁自是里名儒,箴史遗言幼染濡。nǎi wēng zì shì lǐ míng rú,zhēn shǐ yí yán yòu rǎn rú。
设馔礼如初作妇,貤封谊不忍先姑。shè zhuàn lǐ rú chū zuò fù,yí fēng yì bù rěn xiān gū。
色丝尤妙于前制,彤管从删以后无。sè sī yóu miào yú qián zhì,tóng guǎn cóng shān yǐ hòu wú。
一事可纾存没恨,即今丹穴有双雏。yī shì kě shū cún méi hèn,jí jīn dān xué yǒu shuāng chú。

挽郑令人二首

刘克庄

宗伯中朝第一人,向来曾卜太初邻。zōng bó zhōng cháo dì yī rén,xiàng lái céng bo tài chū lín。
凝香侯有孤高趣,拥絮翁馀老病身。níng xiāng hóu yǒu gū gāo qù,yōng xù wēng yú lǎo bìng shēn。
嗟汝弃予宁返顾,祝公存我勿伤神。jiē rǔ qì yǔ níng fǎn gù,zhù gōng cún wǒ wù shāng shén。
瑞云道远西风冷,想见斋居百岁新。ruì yún dào yuǎn xī fēng lěng,xiǎng jiàn zhāi jū bǎi suì xīn。

哭赵百

刘克庄

书筒旧岁尚谆谆,曾几何时哭蜀珍。shū tǒng jiù suì shàng zhūn zhūn,céng jǐ hé shí kū shǔ zhēn。
对紫薇边还老手,近红云处立长身。duì zǐ wēi biān hái lǎo shǒu,jìn hóng yún chù lì zhǎng shēn。
禁中视草蒙天笑,湖外埋轮触相嗔。jìn zhōng shì cǎo méng tiān xiào,hú wài mái lún chù xiāng chēn。
直气雄辞俱已矣,西风怀友一沾巾。zhí qì xióng cí jù yǐ yǐ,xī fēng huái yǒu yī zhān jīn。

哭赵百

刘克庄

长君尤岁辈流稀,君直西垣我北扉。zhǎng jūn yóu suì bèi liú xī,jūn zhí xī yuán wǒ běi fēi。
襆被本无桑下恋,联鞍犹记柳边归。fú bèi běn wú sāng xià liàn,lián ān yóu jì liǔ biān guī。
锦残尚足邱迟用,斤妙曾看郢客挥。jǐn cán shàng zú qiū chí yòng,jīn miào céng kàn yǐng kè huī。
闻卜菟裘殊未定,吴中埋玉是耶非。wén bo tú qiú shū wèi dìng,wú zhōng mái yù shì yé fēi。

刘克庄

性迟故故待霜天,珠蕾金苞带露鲜。xìng chí gù gù dài shuāng tiān,zhū lěi jīn bāo dài lù xiān。
曾有餐之充雅操,又云饮者享高年。céng yǒu cān zhī chōng yǎ cāo,yòu yún yǐn zhě xiǎng gāo nián。
骚留楚客芳菲在,史视胡公粪土然。sāo liú chǔ kè fāng fēi zài,shǐ shì hú gōng fèn tǔ rán。
莫道先生真鼻塞,幽芗常在枕囊边。mò dào xiān shēng zhēn bí sāi,yōu xiāng cháng zài zhěn náng biān。

芙蓉

刘克庄

纷纷亭锦映池塘,艳冶姿容淡泊妆。fēn fēn tíng jǐn yìng chí táng,yàn yě zī róng dàn pō zhuāng。
醉去恍疑曾被酒,集来未必可为裳。zuì qù huǎng yí céng bèi jiǔ,jí lái wèi bì kě wèi shang。
有怀绝色真如面,谁改新名作断肠。yǒu huái jué sè zhēn rú miàn,shuí gǎi xīn míng zuò duàn cháng。
只合尊前簪老监,石丁之事太微茫。zhǐ hé zūn qián zān lǎo jiān,shí dīng zhī shì tài wēi máng。

题方海丰诗卷

刘克庄

诗境高吟太白伦,梧州下笔李潮亲。shī jìng gāo yín tài bái lún,wú zhōu xià bǐ lǐ cháo qīn。
今观天马非凡种,肯厌家鸡问外人。jīn guān tiān mǎ fēi fán zhǒng,kěn yàn jiā jī wèn wài rén。
力大鳌来吞钓饵,心专虱看似车轮。lì dà áo lái tūn diào ěr,xīn zhuān shī kàn shì chē lún。
盛年出手追风雅,莫与香奁作后尘。shèng nián chū shǒu zhuī fēng yǎ,mò yǔ xiāng lián zuò hòu chén。

训蒙二首

刘克庄

汉魏以前犹古雅,宋齐而下稍淫哇。hàn wèi yǐ qián yóu gǔ yǎ,sòng qí ér xià shāo yín wa。
剪裁贫女机中素,扑卖都人担上花。jiǎn cái pín nǚ jī zhōng sù,pū mài dōu rén dān shàng huā。
括帖不离初学记,管蠡乌睹大方家。kuò tiē bù lí chū xué jì,guǎn lí wū dǔ dà fāng jiā。
世间跛鳖难鞭策,安得龙媒出渥洼。shì jiān bǒ biē nán biān cè,ān dé lóng méi chū wò wā。

训蒙二首

刘克庄

少喜浮名谬激昂,晚温故读稍精详。shǎo xǐ fú míng miù jī áng,wǎn wēn gù dú shāo jīng xiáng。
易全何患乾坤毁,骚在堪争日月光。yì quán hé huàn qián kūn huǐ,sāo zài kān zhēng rì yuè guāng。
漆简字更经学误,玉台体出选诗亡。qī jiǎn zì gèng jīng xué wù,yù tái tǐ chū xuǎn shī wáng。
残年欲尚鞭吾后,谁道先生已耄荒。cán nián yù shàng biān wú hòu,shuí dào xiān shēng yǐ mào huāng。