古诗词

杂兴六言十首

刘克庄

直翁寿甫逾八,叔方年不及希。zhí wēng shòu fǔ yú bā,shū fāng nián bù jí xī。
即今高冢麟卧,何时华表鹤归。jí jīn gāo zhǒng lín wò,hé shí huá biǎo hè guī。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

答王侍郎和紫极宫诗

刘克庄

侍郎如苍官,岁寒友梅竹。shì láng rú cāng guān,suì hán yǒu méi zhú。
步行以当车,瓢饮不如掬。bù xíng yǐ dāng chē,piáo yǐn bù rú jū。
旧人存者少,灵光岿然独。jiù rén cún zhě shǎo,líng guāng kuī rán dú。
朝野推意新,州闾敬齿宿。cháo yě tuī yì xīn,zhōu lǘ jìng chǐ sù。
嗟余诗学浅,未敢窥卫卜。jiē yú shī xué qiǎn,wèi gǎn kuī wèi bo。
朱弦才一倡,白圭费三复。zhū xián cái yī chàng,bái guī fèi sān fù。
共谈端平事,前局尚堪覆。gòng tán duān píng shì,qián jú shàng kān fù。
愿言介眉寿,江乡秫田熟。yuàn yán jiè méi shòu,jiāng xiāng shú tián shú。

答庐陵彭士先

刘克庄

昔牧昌黎州,尝负君诗债。xī mù chāng lí zhōu,cháng fù jūn shī zhài。
今使番君国,又辱君访逮。jīn shǐ fān jūn guó,yòu rǔ jūn fǎng dǎi。
稍讶颜发非,因感岁月迈。shāo yà yán fā fēi,yīn gǎn suì yuè mài。
君气不惰归,君诗有光怪。jūn qì bù duò guī,jūn shī yǒu guāng guài。
乍观祛目眚,徐听惊耳聩。zhà guān qū mù shěng,xú tīng jīng ěr kuì。
奈何行推敲,不使坐赓载。nài hé xíng tuī qiāo,bù shǐ zuò gēng zài。
茫茫彭蠡津,众水之所汇。máng máng péng lí jīn,zhòng shuǐ zhī suǒ huì。
投竿鳌堪钓,拔剑鲸可脍。tóu gān áo kān diào,bá jiàn jīng kě kuài。
兹事要力量,斯文极变态。zī shì yào lì liàng,sī wén jí biàn tài。
吾方困缿筒,君亦挑布袋。wú fāng kùn xiàng tǒng,jūn yì tiāo bù dài。
人生并合难,况复各老大。rén shēng bìng hé nán,kuàng fù gè lǎo dà。

挽李秀岩二首

刘克庄

耆旧凋零尚秀岩,可堪华表揭新衔。qí jiù diāo líng shàng xiù yán,kě kān huá biǎo jiē xīn xián。
甘泉颂就抛荷橐,宝苑方收入枕函。gān quán sòng jiù pāo hé tuó,bǎo yuàn fāng shōu rù zhěn hán。
宿昔山人来少室,暮年太史滞周南。sù xī shān rén lái shǎo shì,mù nián tài shǐ zhì zhōu nán。
嗟余去速公归晚,不得埋腰立雪参。jiē yú qù sù gōng guī wǎn,bù dé mái yāo lì xuě cān。

挽李秀岩二首

刘克庄

获麟以后更休论,化鹤而归亦浪言。huò lín yǐ hòu gèng xiū lùn,huà hè ér guī yì làng yán。
过眼忽看遗老传,终身不及长公门。guò yǎn hū kàn yí lǎo chuán,zhōng shēn bù jí zhǎng gōng mén。
山房惜未从公择,书局闻曾拟道原。shān fáng xī wèi cóng gōng zé,shū jú wén céng nǐ dào yuán。
六合茫茫千载远,些成无路可招魂。liù hé máng máng qiān zài yuǎn,xiē chéng wú lù kě zhāo hún。

与叶士岩

刘克庄

叶子客长安,孤居久离群。yè zi kè zhǎng ān,gū jū jiǔ lí qún。
载贽肯妄投,上书辄报闻。zài zhì kěn wàng tóu,shàng shū zhé bào wén。
有时携斗酒,孤上酹隐君。yǒu shí xié dòu jiǔ,gū shàng lèi yǐn jūn。
兴到喜吟诗,粮绝耻卖文。xīng dào xǐ yín shī,liáng jué chǐ mài wén。
所交皆将相,不数琐细云。suǒ jiāo jiē jiāng xiāng,bù shù suǒ xì yún。
腹有书传香,厨无燔炙纷。fù yǒu shū chuán xiāng,chú wú fán zhì fēn。
未逢古伯乐,姑待后子云。wèi féng gǔ bó lè,gū dài hòu zi yún。
五子更精斫,要和南风薰。wǔ zi gèng jīng zhuó,yào hé nán fēng xūn。

次王玠投赠韵三首

刘克庄

平生拙计类愚公,处处撑篙溯逆风。píng shēng zhuō jì lèi yú gōng,chù chù chēng gāo sù nì fēng。
身已呻吟行泽畔,谁令剥啄到山中。shēn yǐ shēn yín xíng zé pàn,shuí lìng bō zhuó dào shān zhōng。
历官蚁穴一场梦,闷事鸡窠百岁翁。lì guān yǐ xué yī chǎng mèng,mèn shì jī kē bǎi suì wēng。
颇恨暮年持酒戒,不能领客访无功。pǒ hèn mù nián chí jiǔ jiè,bù néng lǐng kè fǎng wú gōng。

次王玠投赠韵三首

刘克庄

在野宜赓击壤歌,隐忧不禁亩忠何。zài yě yí gēng jī rǎng gē,yǐn yōu bù jìn mǔ zhōng hé。
殷生宰相安知否,逸少群贤感慨多。yīn shēng zǎi xiāng ān zhī fǒu,yì shǎo qún xián gǎn kǎi duō。
老觉鬓丝难掩覆,穷惟心铁未消磨。lǎo jué bìn sī nán yǎn fù,qióng wéi xīn tiě wèi xiāo mó。
早知掷却毛锥子,有警犹为国荷戈。zǎo zhī zhì què máo zhuī zi,yǒu jǐng yóu wèi guó hé gē。

次王玠投赠韵三首

刘克庄

两被宸奎擢史官,曾参豹尾属车间。liǎng bèi chén kuí zhuó shǐ guān,céng cān bào wěi shǔ chē jiān。
不能直笔公褒贬,安敢高谈到画珊。bù néng zhí bǐ gōng bāo biǎn,ān gǎn gāo tán dào huà shān。
老有丹心犹恋阙,死无一字可藏山。lǎo yǒu dān xīn yóu liàn quē,sǐ wú yī zì kě cáng shān。
儿童忘记翁年甲,但笑颜苍与鬓斑。ér tóng wàng jì wēng nián jiǎ,dàn xiào yán cāng yǔ bìn bān。

周天益由福侨剑水灾毁室辄奉小诗劝缘

刘克庄

水患被东南,陵谷倏变易。shuǐ huàn bèi dōng nán,líng gǔ shū biàn yì。
朝犹万家聚,夕为一沙碛。cháo yóu wàn jiā jù,xī wèi yī shā qì。
非惟齐民灾,亦是诗人厄。fēi wéi qí mín zāi,yì shì shī rén è。
鹳鸣鲁望田,蛙跳周颙宅。guàn míng lǔ wàng tián,wā tiào zhōu yóng zhái。
稚子衣露骭,处士泥没膝。zhì zi yī lù gàn,chù shì ní méi xī。
厨人需米盐,匠氏索材甓。chú rén xū mǐ yán,jiàng shì suǒ cái pì。
先当缮井灶,次议补篱壁。xiān dāng shàn jǐng zào,cì yì bǔ lí bì。
自古托天公,讵肯怨河伯。zì gǔ tuō tiān gōng,jù kěn yuàn hé bó。
后村空劝缘,诗不一钱直。hòu cūn kōng quàn yuán,shī bù yī qián zhí。
莫愁草堂赀,必得檀越力。mò chóu cǎo táng zī,bì dé tán yuè lì。

和季弟韵二十首

刘克庄

何处有禾三百廛,芋区止在舍西边。hé chù yǒu hé sān bǎi chán,yù qū zhǐ zài shě xī biān。
室如蒙叟生虚白,诗赛唐人选极玄。shì rú méng sǒu shēng xū bái,shī sài táng rén xuǎn jí xuán。
耐久不如常友石,固穷未肯便兄钱。nài jiǔ bù rú cháng yǒu shí,gù qióng wèi kěn biàn xiōng qián。
春晴尤惬看花者,却怕山田欠水泉。chūn qíng yóu qiè kàn huā zhě,què pà shān tián qiàn shuǐ quán。

和季弟韵二十首

刘克庄

古书随读已微茫,时事闲思欲发狂。gǔ shū suí dú yǐ wēi máng,shí shì xián sī yù fā kuáng。
愿保残年同绛老,不贪来世作缁郎。yuàn bǎo cán nián tóng jiàng lǎo,bù tān lái shì zuò zī láng。
史饶西汉宁论晋,诗止黄初不及唐。shǐ ráo xī hàn níng lùn jìn,shī zhǐ huáng chū bù jí táng。
海阔天高孤鹤远,寄声飞矢莫抽房。hǎi kuò tiān gāo gū hè yuǎn,jì shēng fēi shǐ mò chōu fáng。

和季弟韵二十首

刘克庄

放逐归来老一廛,旧巢回首五云边。fàng zhú guī lái lǎo yī chán,jiù cháo huí shǒu wǔ yún biān。
固知七略惭臣向,误把三长责子玄。gù zhī qī lüè cán chén xiàng,wù bǎ sān zhǎng zé zi xuán。
岂有侍郎留下榼,亦无司业送来钱。qǐ yǒu shì láng liú xià kē,yì wú sī yè sòng lái qián。
丰年不怕相如渴,处处人家酒似泉。fēng nián bù pà xiāng rú kě,chù chù rén jiā jiǔ shì quán。

和季弟韵二十首

刘克庄

即今巾镜叹苍茫,但觉书痴胜酒狂。jí jīn jīn jìng tàn cāng máng,dàn jué shū chī shèng jiǔ kuáng。
已怕词头趋坡老,更禁帖子累秦郎。yǐ pà cí tóu qū pō lǎo,gèng jìn tiē zi lèi qín láng。
鲁生竞起为绵蕝,邶俗谁能不采唐。lǔ shēng jìng qǐ wèi mián jué,bèi sú shuí néng bù cǎi táng。
自唱樵歌余季和,免教人谤到君房。zì chàng qiáo gē yú jì hé,miǎn jiào rén bàng dào jūn fáng。

和季弟韵二十首

刘克庄

秋输急急了园廛,生怕租瘢照水边。qiū shū jí jí le yuán chán,shēng pà zū bān zhào shuǐ biān。
有客耸肩对摩诘,无人拥髻伴伶玄。yǒu kè sǒng jiān duì mó jí,wú rén yōng jì bàn líng xuán。
俗中安得游仙枕,世上原须使鬼钱。sú zhōng ān dé yóu xiān zhěn,shì shàng yuán xū shǐ guǐ qián。
却笑赞皇归不得,崖州城北望平泉。què xiào zàn huáng guī bù dé,yá zhōu chéng běi wàng píng quán。

和季弟韵二十首

刘克庄

梦事回头堕渺茫,松间梅畔放清狂。mèng shì huí tóu duò miǎo máng,sōng jiān méi pàn fàng qīng kuáng。
直须添竹成三友,不必栽槐待二郎。zhí xū tiān zhú chéng sān yǒu,bù bì zāi huái dài èr láng。
老爱家山安畏垒,早知世路险瞿唐。lǎo ài jiā shān ān wèi lěi,zǎo zhī shì lù xiǎn qú táng。
人间腥腐如何向,莫怪灵均葺药房。rén jiān xīng fǔ rú hé xiàng,mò guài líng jūn qì yào fáng。