古诗词

释老六言十首

刘克庄

或说自竺乾至,或云先混沌生。huò shuō zì zhú qián zhì,huò yún xiān hùn dùn shēng。
貌似金毛狮子,心疑白蝙蝠精。mào shì jīn máo shī zi,xīn yí bái biān fú jīng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

又二首

刘克庄

诸子皆蠡管,惟聃说大方。zhū zi jiē lí guǎn,wéi dān shuō dà fāng。
其隅四无有,于道两相忘。qí yú sì wú yǒu,yú dào liǎng xiāng wàng。
未易五车尽,难将寸矩量。wèi yì wǔ chē jǐn,nán jiāng cùn jǔ liàng。
楚辞迷极际,柳对昧中旁。chǔ cí mí jí jì,liǔ duì mèi zhōng páng。
鸟止丘何小,蜗争角许忙。niǎo zhǐ qiū hé xiǎo,wō zhēng jiǎo xǔ máng。
更须参孟叟,归宿要知乡。gèng xū cān mèng sǒu,guī sù yào zhī xiāng。

又二首

刘克庄

难与拘儒论,无方即大方。nán yǔ jū rú lùn,wú fāng jí dà fāng。
洞然皆我闼,隅竟在何乡。dòng rán jiē wǒ tà,yú jìng zài hé xiāng。
惠说犹为寡,聃书不可量。huì shuō yóu wèi guǎ,dān shū bù kě liàng。
莫知崖内外,乌睹道藩傍。mò zhī yá nèi wài,wū dǔ dào fān bàng。
血战蛮争角,狂行士望洋。xuè zhàn mán zhēng jiǎo,kuáng xíng shì wàng yáng。
区区胶小见,肝胆画封疆。qū qū jiāo xiǎo jiàn,gān dǎn huà fēng jiāng。

精卫衔石填海

刘克庄

精卫衔冤切,轻生志可怜。jīng wèi xián yuān qiè,qīng shēng zhì kě lián。
只愁石易尽,不道海难填。zhǐ chóu shí yì jǐn,bù dào hǎi nán tián。
幻化存遗魄,飞鸣累一拳。huàn huà cún yí pò,fēi míng lèi yī quán。
终朝纳芥子,何日变桑田。zhōng cháo nà jiè zi,hé rì biàn sāng tián。
鹃怨啼成血,鸱沉怒拍天。juān yuàn tí chéng xuè,chī chén nù pāi tiān。
君看尝胆者,终有沼吴年。jūn kàn cháng dǎn zhě,zhōng yǒu zhǎo wú nián。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

险绝朝鲜国,微茫海四环。xiǎn jué cháo xiān guó,wēi máng hǎi sì huán。
帝于焉驻跸,人以此名山。dì yú yān zhù bì,rén yǐ cǐ míng shān。
虏詟天威近,师行雪浪间。lǔ zhé tiān wēi jìn,shī xíng xuě làng jiān。
车旗临鸟道,草木识龙颜。chē qí lín niǎo dào,cǎo mù shí lóng yán。
露布虬须喜,铙歌鸭绿还。lù bù qiú xū xǐ,náo gē yā lǜ hái。
可怜房与魏,扈从不随班。kě lián fáng yǔ wèi,hù cóng bù suí bān。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

造化于微物,生生品汇兹。zào huà yú wēi wù,shēng shēng pǐn huì zī。
流萤倏然集,腐草化而为。liú yíng shū rán jí,fǔ cǎo huà ér wèi。
雨径陈荄积,寒塘碧色衰。yǔ jìng chén gāi jī,hán táng bì sè shuāi。
与星斗光彩,助月吐神奇。yǔ xīng dòu guāng cǎi,zhù yuè tǔ shén qí。
明灭形无定,枯荣理孰推。míng miè xíng wú dìng,kū róng lǐ shú tuī。
莫矜太阳近,会有肃霜时。mò jīn tài yáng jìn,huì yǒu sù shuāng shí。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

越石通身胆,英英管乐俦。yuè shí tōng shēn dǎn,yīng yīng guǎn lè chóu。
防秋戍孤垒,乘月上高楼。fáng qiū shù gū lěi,chéng yuè shàng gāo lóu。
粉堞齐云迥,冰轮出海浮。fěn dié qí yún jiǒng,bīng lún chū hǎi fú。
目中无虏骑,笑里有边筹。mù zhōng wú lǔ qí,xiào lǐ yǒu biān chóu。
枭羯言犹壮,闻鸡志未酬。xiāo jié yán yóu zhuàng,wén jī zhì wèi chóu。
素娥知往事,犹照丽谯头。sù é zhī wǎng shì,yóu zhào lì qiáo tóu。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

齐鲁多方士,荒唐竞自媒。qí lǔ duō fāng shì,huāng táng jìng zì méi。
微茫隔烟雾,向望祀蓬莱。wēi máng gé yān wù,xiàng wàng sì péng lái。
甲帐云旗下,离宫月户开。jiǎ zhàng yún qí xià,lí gōng yuè hù kāi。
海难架桥渡,风易引船回。hǎi nán jià qiáo dù,fēng yì yǐn chuán huí。
求药童安在,乘槎使不来。qiú yào tóng ān zài,chéng chá shǐ bù lái。
空令仁圣悔,世岂有仙哉。kōng lìng rén shèng huǐ,shì qǐ yǒu xiān zāi。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

天下名山众,岩岩独岱崇。tiān xià míng shān zhòng,yán yán dú dài chóng。
圣朝久熙洽,天子乃登封。shèng cháo jiǔ xī qià,tiān zi nǎi dēng fēng。
清跸临危顶,钩陈备祲容。qīng bì lín wēi dǐng,gōu chén bèi jìn róng。
下观红日出,中起白云浓。xià guān hóng rì chū,zhōng qǐ bái yún nóng。
太史陪祀见,燕公载笔从。tài shǐ péi sì jiàn,yàn gōng zài bǐ cóng。
安知千载后,樵者斧坛松。ān zhī qiān zài hòu,qiáo zhě fǔ tán sōng。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

式也堪其选,非赀所可为。shì yě kān qí xuǎn,fēi zī suǒ kě wèi。
谁知省郎者,自处牧羊儿。shuí zhī shěng láng zhě,zì chù mù yáng ér。
夜襆青绫被,晨趋白玉墀。yè fú qīng líng bèi,chén qū bái yù chí。
都忘列宿贵,甘慕乘田卑。dōu wàng liè sù guì,gān mù chéng tián bēi。
衣布犹平日,烹桑耸一时。yī bù yóu píng rì,pēng sāng sǒng yī shí。
回头怜犬子,空献上林辞。huí tóu lián quǎn zi,kōng xiàn shàng lín cí。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

通国兴仁逊,浑然太古时。tōng guó xīng rén xùn,hún rán tài gǔ shí。
不营分表事,肯拾道傍遗。bù yíng fēn biǎo shì,kěn shí dào bàng yí。
山步多樵笛,郊行足酒旗。shān bù duō qiáo dí,jiāo xíng zú jiǔ qí。
马应无失塞,羊岂有亡歧。mǎ yīng wú shī sāi,yáng qǐ yǒu wáng qí。
坠李羞三咽,堆金畏四知。zhuì lǐ xiū sān yàn,duī jīn wèi sì zhī。
如何仙圣境,著得窃桃儿。rú hé xiān shèng jìng,zhù dé qiè táo ér。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

五叶英雄主,长驱等拉摧。wǔ yè yīng xióng zhǔ,zhǎng qū děng lā cuī。
单于先退舍,天子自登台。dān yú xiān tuì shě,tiān zi zì dēng tái。
鸣镝经营远,乘舆警跸来。míng dī jīng yíng yuǎn,chéng yú jǐng bì lái。
穹庐空漠遁,黄屋半天开。qióng lú kōng mò dùn,huáng wū bàn tiān kāi。
雁塞三更月,龙廷一炬灰。yàn sāi sān gèng yuè,lóng tíng yī jù huī。
公卿争上寿,扈从翠华回。gōng qīng zhēng shàng shòu,hù cóng cuì huá huí。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

莫爱于公主,情钟掌上珠。mò ài yú gōng zhǔ,qíng zhōng zhǎng shàng zhū。
是谁误天子,遣嫁与单于。shì shuí wù tiān zi,qiǎn jià yǔ dān yú。
帝女生而贵,王姬礼亦殊。dì nǚ shēng ér guì,wáng jī lǐ yì shū。
竟令乘凤侣,远适牧羊奴。jìng lìng chéng fèng lǚ,yuǎn shì mù yáng nú。
不信和戎者,真能保塞无。bù xìn hé róng zhě,zhēn néng bǎo sāi wú。
如何丈人行,金絮奉胡雏。rú hé zhàng rén xíng,jīn xù fèng hú chú。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

百动俱休息,遥闻野外鸡。bǎi dòng jù xiū xī,yáo wén yě wài jī。
起提孤剑舞,肯恋一枝栖。qǐ tí gū jiàn wǔ,kěn liàn yī zhī qī。
乍枕雕戈寝,俄惊绛帻啼。zhà zhěn diāo gē qǐn,é jīng jiàng zé tí。
自嗟褐宽博,不觉袖昂低。zì jiē hè kuān bó,bù jué xiù áng dī。
茅店寒声绝,函关晓色迷。máo diàn hán shēng jué,hán guān xiǎo sè mí。
细腰方按曲,风雨漫凄凄。xì yāo fāng àn qū,fēng yǔ màn qī qī。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

婉彼小家女,终年乐事稀。wǎn bǐ xiǎo jiā nǚ,zhōng nián lè shì xī。
忍寒惟业织,晓至尚闻机。rěn hán wéi yè zhī,xiǎo zhì shàng wén jī。
漏听铜壶滴,梭随玉腕挥。lòu tīng tóng hú dī,suō suí yù wàn huī。
只愁老姑促,忘送素娥归。zhǐ chóu lǎo gū cù,wàng sòng sù é guī。
甚矣献裘切,伤哉恤纬微。shén yǐ xiàn qiú qiè,shāng zāi xù wěi wēi。
盈庭皆赐帛,何以补宵衣。yíng tíng jiē cì bó,hé yǐ bǔ xiāo yī。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨

刘克庄

试听舆人诵,如何是太平。shì tīng yú rén sòng,rú hé shì tài píng。
有生遂其性,无象得而名。yǒu shēng suì qí xìng,wú xiàng dé ér míng。
刁斗三边静,锄耰万里耕。diāo dòu sān biān jìng,chú yōu wàn lǐ gēng。
毋庸奏奎聚,不必诵河清。wú yōng zòu kuí jù,bù bì sòng hé qīng。
尧岂容知识,文非以色声。yáo qǐ róng zhī shí,wén fēi yǐ sè shēng。
樵歌殊质俚,未足赞休明。qiáo gē shū zhì lǐ,wèi zú zàn xiū míng。