古诗词

题佛书六言一首

刘克庄

圆随如一百八,大知识五十三。yuán suí rú yī bǎi bā,dà zhī shí wǔ shí sān。
旋学梵音朗诵,老无脚力遍参。xuán xué fàn yīn lǎng sòng,lǎo wú jiǎo lì biàn cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

寄题建阳宋景高友于堂

刘克庄

枢相落成文甚古,府君卜筑墨犹新。shū xiāng luò chéng wén shén gǔ,fǔ jūn bo zhù mò yóu xīn。
宛如酿枣分梨日,堪愧燃萁煮豆人。wǎn rú niàng zǎo fēn lí rì,kān kuì rán qí zhǔ dòu rén。
五桂必攀昆季爽,三荆不析户庭春。wǔ guì bì pān kūn jì shuǎng,sān jīng bù xī hù tíng chūn。
梦中犹识三溪路,安得登堂列下宾。mèng zhōng yóu shí sān xī lù,ān dé dēng táng liè xià bīn。

和潘侯劝驾韵

刘克庄

底须辛苦访蓬莱,唾手功名亦快哉。dǐ xū xīn kǔ fǎng péng lái,tuò shǒu gōng míng yì kuài zāi。
唐季闽尤多进士,宋兴莆已四抡魁。táng jì mǐn yóu duō jìn shì,sòng xīng pú yǐ sì lūn kuí。
来听雅乐歌三阕,去占群花第一开。lái tīng yǎ lè gē sān què,qù zhàn qún huā dì yī kāi。
乡老献书侯劝驾,共为昭代育群才。xiāng lǎo xiàn shū hóu quàn jià,gòng wèi zhāo dài yù qún cái。

送赴省诸友徐懋功

刘克庄

小陆词章海内传,名场久盍著先鞭。xiǎo lù cí zhāng hǎi nèi chuán,míng chǎng jiǔ hé zhù xiān biān。
惯看馀子瓦枢坏,太息斯人铁砚穿。guàn kàn yú zi wǎ shū huài,tài xī sī rén tiě yàn chuān。
畴昔熏香过半世,即今拾芥已中年。chóu xī xūn xiāng guò bàn shì,jí jīn shí jiè yǐ zhōng nián。
病翁拟拭昏花眼,快向茅檐读奏篇。bìng wēng nǐ shì hūn huā yǎn,kuài xiàng máo yán dú zòu piān。

送赴省诸友林德遇

刘克庄

原夫辇岂敢追攀,每叹君文似左班。yuán fū niǎn qǐ gǎn zhuī pān,měi tàn jūn wén shì zuǒ bān。
不许犬鸡舐丹鼎,肯为鼷鼠发黄间。bù xǔ quǎn jī shì dān dǐng,kěn wèi xī shǔ fā huáng jiān。
主司一洗冬烘谤,老子前知昼锦还。zhǔ sī yī xǐ dōng hōng bàng,lǎo zi qián zhī zhòu jǐn hái。
空诵子虚不能荐,送行未免有惭颜。kōng sòng zi xū bù néng jiàn,sòng xíng wèi miǎn yǒu cán yán。

送赴省诸友卓怡丈

刘克庄

辇下银袍似堵墙,名涂个个著鞭忙。niǎn xià yín páo shì dǔ qiáng,míng tú gè gè zhù biān máng。
期年操木何容易,一日看花得许狂。qī nián cāo mù hé róng yì,yī rì kàn huā dé xǔ kuáng。
韩子吟披惟六艺,沂公吃著岂三场。hán zi yín pī wéi liù yì,yí gōng chī zhù qǐ sān chǎng。
临岐不待殷勤祝,涵养功深讲贯详。lín qí bù dài yīn qín zhù,hán yǎng gōng shēn jiǎng guàn xiáng。

送赴省诸友郑耕道

刘克庄

束发词林久著名,及兹书剑始西行。shù fā cí lín jiǔ zhù míng,jí zī shū jiàn shǐ xī xíng。
里人预谶龙头喜,相者兼言豸骨清。lǐ rén yù chèn lóng tóu xǐ,xiāng zhě jiān yán zhì gǔ qīng。
笔老定非场屋作,声和必为国家鸣。bǐ lǎo dìng fēi chǎng wū zuò,shēng hé bì wèi guó jiā míng。
汉廷儒术多通显,不说公孙说董生。hàn tíng rú shù duō tōng xiǎn,bù shuō gōng sūn shuō dǒng shēng。

送赴省诸友方善夫昆仲

刘克庄

君家科级每蝉联,何况高才更妙年。jūn jiā kē jí měi chán lián,hé kuàng gāo cái gèng miào nián。
肄业机云同屋住,论文坡颍对床眠。yì yè jī yún tóng wū zhù,lùn wén pō yǐng duì chuáng mián。
一双璧有连城价,九转丹能拔宅仙。yī shuāng bì yǒu lián chéng jià,jiǔ zhuǎn dān néng bá zhái xiān。
来岁亲朋迎画绣,病翁亦出至溪边。lái suì qīn péng yíng huà xiù,bìng wēng yì chū zhì xī biān。

送赴省诸友林汝大

刘克庄

天性怜才老未衰,爱君笔力绝新奇。tiān xìng lián cái lǎo wèi shuāi,ài jūn bǐ lì jué xīn qí。
引弦连发天山箭,举手高攀月窟枝。yǐn xián lián fā tiān shān jiàn,jǔ shǒu gāo pān yuè kū zhī。
藻蕴科名通谱牒,旦希优劣系修为。zǎo yùn kē míng tōng pǔ dié,dàn xī yōu liè xì xiū wèi。
穷人只有诗堪赠,空耸山肩撚雪髭。qióng rén zhǐ yǒu shī kān zèng,kōng sǒng shān jiān niǎn xuě zī。

送赴省诸友柯德明

刘克庄

昔人抱璞经三献,今子排云叫九关。xī rén bào pú jīng sān xiàn,jīn zi pái yún jiào jiǔ guān。
千佛经应冠鳌顶,大人赋可动龙颜。qiān fú jīng yīng guān áo dǐng,dà rén fù kě dòng lóng yán。
探梅腊雪园林后,对策薰风殿阁间。tàn méi là xuě yuán lín hòu,duì cè xūn fēng diàn gé jiān。
若见故人询病叟,但言深入万重山。ruò jiàn gù rén xún bìng sǒu,dàn yán shēn rù wàn zhòng shān。

送赴省诸友林少嘉

刘克庄

此君词翰逼晁秦,万鹄袍中少拟伦。cǐ jūn cí hàn bī cháo qín,wàn gǔ páo zhōng shǎo nǐ lún。
色笔探怀如有助,朱衣点首岂能神。sè bǐ tàn huái rú yǒu zhù,zhū yī diǎn shǒu qǐ néng shén。
长安市素多游侠,天子廷曹怀士人。zhǎng ān shì sù duō yóu xiá,tiān zi tíng cáo huái shì rén。
玉座临轩亲发策,可无鲠论披龙鳞。yù zuò lín xuān qīn fā cè,kě wú gěng lùn pī lóng lín。

送赴省诸友方云卿昆仲

刘克庄

先朝取士尚雕虫,前辈皆因此显融。xiān cháo qǔ shì shàng diāo chóng,qián bèi jiē yīn cǐ xiǎn róng。
衡鉴集中推范老,混成篇里得沂公。héng jiàn jí zhōng tuī fàn lǎo,hùn chéng piān lǐ dé yí gōng。
杏园饮畅莺声早,梨岭飞高雁影同。xìng yuán yǐn chàng yīng shēng zǎo,lí lǐng fēi gāo yàn yǐng tóng。
岁晚交游各西上,不留一个伴溪翁。suì wǎn jiāo yóu gè xī shàng,bù liú yī gè bàn xī wēng。

和林肃翁有所思韵

刘克庄

老厌人间事远游,弇州西畔比台州。lǎo yàn rén jiān shì yuǎn yóu,yǎn zhōu xī pàn bǐ tái zhōu。
须弥身大安知痛,云梦胸宽不贮愁。xū mí shēn dà ān zhī tòng,yún mèng xiōng kuān bù zhù chóu。
旧友惟君真管鲍,诸生若个是程仇。jiù yǒu wéi jūn zhēn guǎn bào,zhū shēng ruò gè shì chéng chóu。
跳丸去速还舟晚,独立空山两鬓秋。tiào wán qù sù hái zhōu wǎn,dú lì kōng shān liǎng bìn qiū。

和林肃翁有所思韵

刘克庄

少豪曾挟一筇游,晚似庞公怕入州。shǎo háo céng xié yī qióng yóu,wǎn shì páng gōng pà rù zhōu。
橡栗尚烦天赋粟,茅柴如以水浇愁。xiàng lì shàng fán tiān fù sù,máo chái rú yǐ shuǐ jiāo chóu。
何妨范史书钩党,不愿欧碑说解仇。hé fáng fàn shǐ shū gōu dǎng,bù yuàn ōu bēi shuō jiě chóu。
自古放臣多感慨,吾评哀郢胜悲秋。zì gǔ fàng chén duō gǎn kǎi,wú píng āi yǐng shèng bēi qiū。

冬至二首

刘克庄

病逢佳节径投床,卧听群儿笑老苍。bìng féng jiā jié jìng tóu chuáng,wò tīng qún ér xiào lǎo cāng。
仅可六藏数龟息,安能三黜入鹓行。jǐn kě liù cáng shù guī xī,ān néng sān chù rù yuān xíng。
脉微药焙常储火,足冷茅檐定有霜。mài wēi yào bèi cháng chǔ huǒ,zú lěng máo yán dìng yǒu shuāng。
多谢天公相暖热,起披败絮负朝阳。duō xiè tiān gōng xiāng nuǎn rè,qǐ pī bài xù fù cháo yáng。

冬至二首

刘克庄

慈颜幽翳几星霜,犹记斑衣共举觞。cí yán yōu yì jǐ xīng shuāng,yóu jì bān yī gòng jǔ shāng。
老弟颇怜伯仁短,小孙突过阿宜长。lǎo dì pǒ lián bó rén duǎn,xiǎo sūn tū guò ā yí zhǎng。
亲朋不至谙时态,儿女无知竞晓妆。qīn péng bù zhì ān shí tài,ér nǚ wú zhī jìng xiǎo zhuāng。
老退尚馀忧国念,朝来云物果灾祥。lǎo tuì shàng yú yōu guó niàn,cháo lái yún wù guǒ zāi xiáng。