古诗词

题佛书六言一首

刘克庄

圆随如一百八,大知识五十三。yuán suí rú yī bǎi bā,dà zhī shí wǔ shí sān。
旋学梵音朗诵,老无脚力遍参。xuán xué fàn yīn lǎng sòng,lǎo wú jiǎo lì biàn cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

纵笔二首

刘克庄

虚费灯窗一世勤,老师曾许与斯文。xū fèi dēng chuāng yī shì qín,lǎo shī céng xǔ yǔ sī wén。
玉台不善谐新咏,金匮犹堪记旧闻。yù tái bù shàn xié xīn yǒng,jīn kuì yóu kān jì jiù wén。
浅学安能演繁露,华堂苦爱诵微云。qiǎn xué ān néng yǎn fán lù,huá táng kǔ ài sòng wēi yún。
史香骚艳无穷尽,叹息何人共摘熏。shǐ xiāng sāo yàn wú qióng jǐn,tàn xī hé rén gòng zhāi xūn。

纵笔二首

刘克庄

风月佳时一放怀,幸无章绶束筋骸。fēng yuè jiā shí yī fàng huái,xìng wú zhāng shòu shù jīn hái。
眵昏端以亲灯故,忧患皆从识字来。chī hūn duān yǐ qīn dēng gù,yōu huàn jiē cóng shí zì lái。
受业门人留不住,载醪客子尽教回。shòu yè mén rén liú bù zhù,zài láo kè zi jǐn jiào huí。
闭门自了身心事,寄语时贤莫浪猜。bì mén zì le shēn xīn shì,jì yǔ shí xián mò làng cāi。

示画者

刘克庄

眉宇巑岏鬓秃残,愧君模写向冰纨。méi yǔ cuán wán bìn tū cán,kuì jūn mó xiě xiàng bīng wán。
削瓜古有形相肖,掷果今无众聚观。xuē guā gǔ yǒu xíng xiāng xiào,zhì guǒ jīn wú zhòng jù guān。
且可夷犹狎鸥鹭,不消夭矫比龙鸾。qiě kě yí yóu xiá ōu lù,bù xiāo yāo jiǎo bǐ lóng luán。
去为将相开生面,莫貌山翁骨相寒。qù wèi jiāng xiāng kāi shēng miàn,mò mào shān wēng gǔ xiāng hán。

书感

刘克庄

恩赐残骸得返耕,孤臣安敢厌承明。ēn cì cán hái dé fǎn gēng,gū chén ān gǎn yàn chéng míng。
羊肠曾有单车覆,牛背那无一笛横。yáng cháng céng yǒu dān chē fù,niú bèi nà wú yī dí héng。
俗子休疑眉宇异,痴人错望耳毫生。sú zi xiū yí méi yǔ yì,chī rén cuò wàng ěr háo shēng。
老身虽厄心常泰,听取商歌绕屋声。lǎo shēn suī è xīn cháng tài,tīng qǔ shāng gē rào wū shēng。

对卷

刘克庄

妙在心通与理融,卓然有见是英雄。miào zài xīn tōng yǔ lǐ róng,zhuó rán yǒu jiàn shì yīng xióng。
大儒晚作韩考异,往哲曾非墨尚同。dà rú wǎn zuò hán kǎo yì,wǎng zhé céng fēi mò shàng tóng。
折角争希郭有道,剃眉求似狄梁公。zhé jiǎo zhēng xī guō yǒu dào,tì méi qiú shì dí liáng gōng。
可怜老学孤无助,月落参横读未终。kě lián lǎo xué gū wú zhù,yuè luò cān héng dú wèi zhōng。

忿欲一首

刘克庄

忿欲伤生甚斧斨,易言惩窒味尤长。fèn yù shāng shēng shén fǔ qiāng,yì yán chéng zhì wèi yóu zhǎng。
古人明著佩韦戒,前辈犹烦按剑防。gǔ rén míng zhù pèi wéi jiè,qián bèi yóu fán àn jiàn fáng。
养似斗鸡逢纪渻,避如决鹿见毛嫱。yǎng shì dòu jī féng jì shěng,bì rú jué lù jiàn máo qiáng。
小斋扫去闲书画,专揭吾诗置座傍。xiǎo zhāi sǎo qù xián shū huà,zhuān jiē wú shī zhì zuò bàng。

戊午元日二首

刘克庄

过去光阴箭离弦,河清易俟鬓难玄。guò qù guāng yīn jiàn lí xián,hé qīng yì qí bìn nán xuán。
再加孔子从心岁,三倍周郎破贼年。zài jiā kǒng zi cóng xīn suì,sān bèi zhōu láng pò zéi nián。
耄齿阻陪鸠杖列,瞽言曾献兽樽前。mào chǐ zǔ péi jiū zhàng liè,gǔ yán céng xiàn shòu zūn qián。
磻溪淇澳吾何敢,且学香山也自贤。pán xī qí ào wú hé gǎn,qiě xué xiāng shān yě zì xián。

戊午元日二首

刘克庄

败絮萧然拥病身,久疏朝谒作闲人。bài xù xiāo rán yōng bìng shēn,jiǔ shū cháo yè zuò xián rén。
公卿各趁黄麾仗,宾客谁看乌角巾。gōng qīng gè chèn huáng huī zhàng,bīn kè shuí kàn wū jiǎo jīn。
菱照无情难讳老,杏梢作意已撩春。líng zhào wú qíng nán huì lǎo,xìng shāo zuò yì yǐ liāo chūn。
卧闻儿女夸翁健,诗句年光一样新。wò wén ér nǚ kuā wēng jiàn,shī jù nián guāng yī yàng xīn。

送山甫铨试二首并寄强甫

刘克庄

二昆南北各驱驰,季复随群试有司。èr kūn nán běi gè qū chí,jì fù suí qún shì yǒu sī。
蕃衍皆因先世积,荒嬉端为乃翁慈。fān yǎn jiē yīn xiān shì jī,huāng xī duān wèi nǎi wēng cí。
争名古有笞儿语,任运吾无责子诗。zhēng míng gǔ yǒu chī ér yǔ,rèn yùn wú wú zé zi shī。
万一原夫能末缀,采蒲裹粽待归期。wàn yī yuán fū néng mò zhuì,cǎi pú guǒ zòng dài guī qī。

送山甫铨试二首并寄强甫

刘克庄

家事如今亦尽传,此冠未挂待何年。jiā shì rú jīn yì jǐn chuán,cǐ guān wèi guà dài hé nián。
忍抛老汉□□畔,去傍渠侬水镜边。rěn pāo lǎo hàn pàn,qù bàng qú nóng shuǐ jìng biān。
逆旅我能几时客,自家□□□人怜。nì lǚ wǒ néng jǐ shí kè,zì jiā rén lián。
归鸿数寄平安字,莫遣衰翁望眼穿。guī hóng shù jì píng ān zì,mò qiǎn shuāi wēng wàng yǎn chuān。

挽南皋刘二先生

刘克庄

久无羔雁聘遗贤,白首丘园气最全。jiǔ wú gāo yàn pìn yí xián,bái shǒu qiū yuán qì zuì quán。
聊与荆公续诗选,不闻谯叟入经筵。liáo yǔ jīng gōng xù shī xuǎn,bù wén qiáo sǒu rù jīng yán。
讲师翁庶几三昧,朴学余才说一篇。jiǎng shī wēng shù jǐ sān mèi,pǔ xué yú cái shuō yī piān。
两侍细旃莫推挽,谀儒此愧若为湔。liǎng shì xì zhān mò tuī wǎn,yú rú cǐ kuì ruò wèi jiān。

挽南皋刘二先生

刘克庄

少时已诵水心铭,今息庵文可并行。shǎo shí yǐ sòng shuǐ xīn míng,jīn xī ān wén kě bìng xíng。
椿算过如大君子,蒲轮莫致老先生。chūn suàn guò rú dà jūn zi,pú lún mò zhì lǎo xiān shēng。
纵无掌故来传诏,盍有门人与易名。zòng wú zhǎng gù lái chuán zhào,hé yǒu mén rén yǔ yì míng。
尝辱蓬山授经说,蟆陵道远一伤情。cháng rǔ péng shān shòu jīng shuō,má líng dào yuǎn yī shāng qíng。

天基节口占二首

刘克庄

报道东方欲辨晨,强扶衰惫起冠绅。bào dào dōng fāng yù biàn chén,qiáng fú shuāi bèi qǐ guān shēn。
差贤眇者与跛者,窃比封人祝圣人。chà xián miǎo zhě yǔ bǒ zhě,qiè bǐ fēng rén zhù shèng rén。
野老岂知蒙帝力,农夫稍有告余春。yě lǎo qǐ zhī méng dì lì,nóng fū shāo yǒu gào yú chūn。
不须景慕斜川叟,且作田间击壤民。bù xū jǐng mù xié chuān sǒu,qiě zuò tián jiān jī rǎng mín。

天基节口占二首

刘克庄

赫风隐隐听宫县,曾立红云一朵边。hè fēng yǐn yǐn tīng gōng xiàn,céng lì hóng yún yī duǒ biān。
天语下询颜不远,帝歌自作墨犹鲜。tiān yǔ xià xún yán bù yuǎn,dì gē zì zuò mò yóu xiān。
台郎谁是玄都旧,舆尉安知绛老年。tái láng shuí shì xuán dōu jiù,yú wèi ān zhī jiàng lǎo nián。
散吏宫花能几许,诸孙争怕落人先。sàn lì gōng huā néng jǐ xǔ,zhū sūn zhēng pà luò rén xiān。

君畴仰晦茂功蒙仲和余差须韵二诗再答二首

刘克庄

懊悔平生择术差,誓将秋实代春华。ào huǐ píng shēng zé shù chà,shì jiāng qiū shí dài chūn huá。
幸无大节污青史,曾有狂言坏白麻。xìng wú dà jié wū qīng shǐ,céng yǒu kuáng yán huài bái má。
已约宗雷同入社,且饶燕许自成家。yǐ yuē zōng léi tóng rù shè,qiě ráo yàn xǔ zì chéng jiā。
傍人不必争残线,秃笔何因肯再花。bàng rén bù bì zhēng cán xiàn,tū bǐ hé yīn kěn zài huā。