古诗词

题佛书六言一首

刘克庄

圆随如一百八,大知识五十三。yuán suí rú yī bǎi bā,dà zhī shí wǔ shí sān。
旋学梵音朗诵,老无脚力遍参。xuán xué fàn yīn lǎng sòng,lǎo wú jiǎo lì biàn cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

卫生

刘克庄

卫生草草昧周防,小郡无医自处方。wèi shēng cǎo cǎo mèi zhōu fáng,xiǎo jùn wú yī zì chù fāng。
采下菊宜为枕睡,碾来芎可入茶尝。cǎi xià jú yí wèi zhěn shuì,niǎn lái qiōng kě rù chá cháng。
身因病转添萧飒,人到衰难再盛强。shēn yīn bìng zhuǎn tiān xiāo sà,rén dào shuāi nán zài shèng qiáng。
旧喜读书今亦懒,铜炉慢炷一铢香。jiù xǐ dú shū jīn yì lǎn,tóng lú màn zhù yī zhū xiāng。

先儒

刘克庄

先儒绪业有师承,非谓闻风便服膺。xiān rú xù yè yǒu shī chéng,fēi wèi wén fēng biàn fú yīng。
康节易传于隐者,濂溪学得自高僧。kāng jié yì chuán yú yǐn zhě,lián xī xué dé zì gāo sēng。
众宗虚誉相贤圣,独守遗编当友朋。zhòng zōng xū yù xiāng xián shèng,dú shǒu yí biān dāng yǒu péng。
门掩荒村人扫迹,空钞小字对孤灯。mén yǎn huāng cūn rén sǎo jì,kōng chāo xiǎo zì duì gū dēng。

同孙季蕃游净居诸庵其一

刘克庄

舍俗依空事梵王,韶颜寂寂度年芳。shě sú yī kōng shì fàn wáng,sháo yán jì jì dù nián fāng。
门前草色迷行径,院里花阴接步廊。mén qián cǎo sè mí xíng jìng,yuàn lǐ huā yīn jiē bù láng。
弓样展来靴尚窄,黛痕剃出顶应凉。gōng yàng zhǎn lái xuē shàng zhǎi,dài hén tì chū dǐng yīng liáng。
当时若使窥鸾镜,一步何因出洞房。dāng shí ruò shǐ kuī luán jìng,yī bù hé yīn chū dòng fáng。

孟夏泛方湖得同字

刘克庄

长笛横吹露满空,柂行浑不辨西东。zhǎng dí héng chuī lù mǎn kōng,yí xíng hún bù biàn xī dōng。
岸回初见遥峰出,浦尽新疏别港通。àn huí chū jiàn yáo fēng chū,pǔ jǐn xīn shū bié gǎng tōng。
月照鹭身明石畔,风翻萤影没荷中。yuè zhào lù shēn míng shí pàn,fēng fān yíng yǐng méi hé zhōng。
书生此乐关时命,叹息无因夜夜同。shū shēng cǐ lè guān shí mìng,tàn xī wú yīn yè yè tóng。

又得湖字

刘克庄

帝赐先生一曲湖,画船领客泛菰蒲。dì cì xiān shēng yī qū hú,huà chuán lǐng kè fàn gū pú。
覆茅亭子寻犹远,隔柳人家看似无。fù máo tíng zi xún yóu yuǎn,gé liǔ rén jiā kàn shì wú。
渴嗜瀑泉频遣汲,醉行钓岸屡嗔扶。kě shì pù quán pín qiǎn jí,zuì xíng diào àn lǚ chēn fú。
假令不立功名死,史笔须编入酒徒。jiǎ lìng bù lì gōng míng sǐ,shǐ bǐ xū biān rù jiǔ tú。

问友人病

刘克庄

病来清瘦欲通仙,深炷香篝扫地眠。bìng lái qīng shòu yù tōng xiān,shēn zhù xiāng gōu sǎo dì mián。
野客劝寻廉药买,外人偷出近诗传。yě kè quàn xún lián yào mǎi,wài rén tōu chū jìn shī chuán。
术庸难靠医求效,俗陋多依鬼乞怜。shù yōng nán kào yī qiú xiào,sú lòu duō yī guǐ qǐ lián。
鸥鹭如欺行迹少,分明溪上占渔船。ōu lù rú qī xíng jì shǎo,fēn míng xī shàng zhàn yú chuán。

偶赋

刘克庄

身已深藏畏俗知,客来邻曲善为辞。shēn yǐ shēn cáng wèi sú zhī,kè lái lín qū shàn wèi cí。
偶弹冠起成何事,径拂衣归自一奇。ǒu dàn guān qǐ chéng hé shì,jìng fú yī guī zì yī qí。
村饮妇常留烛待,山行童亦挟书随。cūn yǐn fù cháng liú zhú dài,shān xíng tóng yì xié shū suí。
明时性学尤通显,却悔从初业小诗。míng shí xìng xué yóu tōng xiǎn,què huǐ cóng chū yè xiǎo shī。

赠翁定

刘克庄

相逢乍似生朋友,坐久方惊隔阔馀。xiāng féng zhà shì shēng péng yǒu,zuò jiǔ fāng jīng gé kuò yú。
遍问诸郎皆冠带,自言别业可樵渔。biàn wèn zhū láng jiē guān dài,zì yán bié yè kě qiáo yú。
住邻秦系曾居里,老读文公所著书。zhù lín qín xì céng jū lǐ,lǎo dú wén gōng suǒ zhù shū。
十七年间如电瞥,君须我鬓两萧疏。shí qī nián jiān rú diàn piē,jūn xū wǒ bìn liǎng xiāo shū。

送孙季蕃

刘克庄

家在吴中处处移,的于何地结茅茨。jiā zài wú zhōng chù chù yí,de yú hé dì jié máo cí。
囊空不肯投笺乞,程远多应税马骑。náng kōng bù kěn tóu jiān qǐ,chéng yuǎn duō yīng shuì mǎ qí。
短剑易钱平近债,长瓶倾酒话馀悲。duǎn jiàn yì qián píng jìn zhài,zhǎng píng qīng jiǔ huà yú bēi。
衡山老祝凄凉甚,明日无人共讲诗。héng shān lǎo zhù qī liáng shén,míng rì wú rén gòng jiǎng shī。

哭毛易甫

刘克庄

至尊殿上主文衡,谁料台中有异评。zhì zūn diàn shàng zhǔ wén héng,shuí liào tái zhōng yǒu yì píng。
垂二十年犹入幕,后三四榜尽登瀛。chuí èr shí nián yóu rù mù,hòu sān sì bǎng jǐn dēng yíng。
白头亲痛终天诀,丹穴雏方隔岁生。bái tóu qīn tòng zhōng tiān jué,dān xué chú fāng gé suì shēng。
策比诸儒无愧色,自缘命不到公卿。cè bǐ zhū rú wú kuì sè,zì yuán mìng bù dào gōng qīng。

月下听孙季蕃吹笛

刘克庄

孙郎痛饮横长笛,玉雪胸襟铁石颜。sūn láng tòng yǐn héng zhǎng dí,yù xuě xiōng jīn tiě shí yán。
解喷清霜飞座上,能呼凉月出云间。jiě pēn qīng shuāng fēi zuò shàng,néng hū liáng yuè chū yún jiān。
病创冻马嘶荒塞,失侣穷猿叫乱山。bìng chuàng dòng mǎ sī huāng sāi,shī lǚ qióng yuán jiào luàn shān。
可惜调高无听者,紫髯白尽鬓毛斑。kě xī diào gāo wú tīng zhě,zǐ rán bái jǐn bìn máo bān。

题方武成诗草

刘克庄

性僻爱诗如至宝,借君诗卷百回看。xìng pì ài shī rú zhì bǎo,jiè jūn shī juǎn bǎi huí kàn。
吟来体犯诸家少,改定人移一字难。yín lái tǐ fàn zhū jiā shǎo,gǎi dìng rén yí yī zì nán。
束瀑为题犹夭矫,吞山入句尚苍寒。shù pù wèi tí yóu yāo jiǎo,tūn shān rù jù shàng cāng hán。
嗟余老钝资磨琢,安得同衾语夜阑。jiē yú lǎo dùn zī mó zuó,ān dé tóng qīn yǔ yè lán。

挽柯东海

刘克庄

不持寸铁霸斯文,畴昔曾将胆许君。bù chí cùn tiě bà sī wén,chóu xī céng jiāng dǎn xǔ jūn。
撰出骚词奴宋玉,写成帖字婢羊欣。zhuàn chū sāo cí nú sòng yù,xiě chéng tiē zì bì yáng xīn。
丧无归费人争赙,诗有高名虏亦闻。sàng wú guī fèi rén zhēng fù,shī yǒu gāo míng lǔ yì wén。
昨览埋铭增感怆,累累旧友去为坟。zuó lǎn mái míng zēng gǎn chuàng,lèi lèi jiù yǒu qù wèi fén。

书考一首

刘克庄

香火精勤阅一期,孤臣无路答鸿私。xiāng huǒ jīng qín yuè yī qī,gū chén wú lù dá hóng sī。
衔如已废陈人样,俸比初开小学时。xián rú yǐ fèi chén rén yàng,fèng bǐ chū kāi xiǎo xué shí。
世上升沉姑付酒,考中功状是吟诗。shì shàng shēng chén gū fù jiǔ,kǎo zhōng gōng zhuàng shì yín shī。
五钱买得羊毛笔,自写年劳送有司。wǔ qián mǎi dé yáng máo bǐ,zì xiě nián láo sòng yǒu sī。

哭常权

刘克庄

曾佐下风山县里,长官贵重若神明。céng zuǒ xià fēng shān xiàn lǐ,zhǎng guān guì zhòng ruò shén míng。
行香野寺徐方至,白事琴堂久始迎。xíng xiāng yě sì xú fāng zhì,bái shì qín táng jiǔ shǐ yíng。
远递无书悲契阔,老襟有泪怆生平。yuǎn dì wú shū bēi qì kuò,lǎo jīn yǒu lèi chuàng shēng píng。
郎君如玉闻先夭,谁护丹旌问去程。láng jūn rú yù wén xiān yāo,shuí hù dān jīng wèn qù chéng。