古诗词

题佛书六言一首

刘克庄

圆随如一百八,大知识五十三。yuán suí rú yī bǎi bā,dà zhī shí wǔ shí sān。
旋学梵音朗诵,老无脚力遍参。xuán xué fàn yīn lǎng sòng,lǎo wú jiǎo lì biàn cān。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

和北山一首

刘克庄

幅巾高蹈挹洪崖,闲洒银钩著玉杯。fú jīn gāo dǎo yì hóng yá,xián sǎ yín gōu zhù yù bēi。
文律不论先汉后,诗源远自国风来。wén lǜ bù lùn xiān hàn hòu,shī yuán yuǎn zì guó fēng lái。
却愁小子方攻冉,未必吾师肯铸回。què chóu xiǎo zi fāng gōng rǎn,wèi bì wú shī kěn zhù huí。
极欲去修床下拜,扁舟归梦绕南台。jí yù qù xiū chuáng xià bài,biǎn zhōu guī mèng rào nán tái。

送杨休文

刘克庄

寂寞鳏翁掩县斋,吏传刺字睡惊回。jì mò guān wēng yǎn xiàn zhāi,lì chuán cì zì shuì jīng huí。
自从黄鹤仙人去,谁遣青牛道士来。zì cóng huáng hè xiān rén qù,shuí qiǎn qīng niú dào shì lái。
适梦羽衣良有徵,共吟石鼎愧无才。shì mèng yǔ yī liáng yǒu zhēng,gòng yín shí dǐng kuì wú cái。
殷勤问讯西山老,何日山中伴访梅。yīn qín wèn xùn xī shān lǎo,hé rì shān zhōng bàn fǎng méi。

太守林太博赠瑞香花

刘克庄

一树婆娑整复斜,使君辍赠到田家。yī shù pó suō zhěng fù xié,shǐ jūn chuò zèng dào tián jiā。
自惭瓮牖绳枢子,不称香囊锦伞花。zì cán wèng yǒu shéng shū zi,bù chēng xiāng náng jǐn sǎn huā。
小借暖风为破萼,旋浇新水待抽芽。xiǎo jiè nuǎn fēng wèi pò è,xuán jiāo xīn shuǐ dài chōu yá。
丁宁童子勤封植,留与甘棠一样夸。dīng níng tóng zi qín fēng zhí,liú yǔ gān táng yī yàng kuā。

太守林太博赠瑞香花

刘克庄

坏径泥深古槛斜,居然幻作贵游家。huài jìng ní shēn gǔ kǎn xié,jū rán huàn zuò guì yóu jiā。
小亭自课僮锄草,空室俄惊女散花。xiǎo tíng zì kè tóng chú cǎo,kōng shì é jīng nǚ sàn huā。
便觉麝囊无远韵,频挑蚁蠹有新芽。biàn jué shè náng wú yuǎn yùn,pín tiāo yǐ dù yǒu xīn yá。
紫薇红药催公去,独许诗留野老夸。zǐ wēi hóng yào cuī gōng qù,dú xǔ shī liú yě lǎo kuā。

太守林太博赠瑞香花

刘克庄

吏散庭空戟影斜,吟笺飞到野人家。lì sàn tíng kōng jǐ yǐng xié,yín jiān fēi dào yě rén jiā。
隋珠和璧难酬价,禅榻茶瓯忒负花。suí zhū hé bì nán chóu jià,chán tà chá ōu tè fù huā。
谱欠名人为品藻,诗因尤物始萌芽。pǔ qiàn míng rén wèi pǐn zǎo,shī yīn yóu wù shǐ méng yá。
近公匹似熏班马,荀令风流未足夸。jìn gōng pǐ shì xūn bān mǎ,xún lìng fēng liú wèi zú kuā。

太守林太博赠瑞香花

刘克庄

吟讽攀翻到月斜,众惊奇宝聚贫家。yín fěng pān fān dào yuè xié,zhòng jīng qí bǎo jù pín jiā。
高才盍视宫中草,退士聊看屋角花。gāo cái hé shì gōng zhōng cǎo,tuì shì liáo kàn wū jiǎo huā。
未必园丁谙树性,更愁墨客笑姜芽。wèi bì yuán dīng ān shù xìng,gèng chóu mò kè xiào jiāng yá。
画堂金鼎熏兰麝,岂有天然韵可夸。huà táng jīn dǐng xūn lán shè,qǐ yǒu tiān rán yùn kě kuā。

太守林太博赠瑞香花

刘克庄

几点朝来小雨斜,未应造物妒山家。jǐ diǎn cháo lái xiǎo yǔ xié,wèi yīng zào wù dù shān jiā。
陡惊春报千林信,拟问天留数日花。dǒu jīng chūn bào qiān lín xìn,nǐ wèn tiān liú shù rì huā。
写物只今须老笔,染根何处有灵芽。xiě wù zhǐ jīn xū lǎo bǐ,rǎn gēn hé chù yǒu líng yá。
彩云过眼真如梦,着意追摹岂好夸。cǎi yún guò yǎn zhēn rú mèng,zhe yì zhuī mó qǐ hǎo kuā。

太守林太博赠瑞香花

刘克庄

拙笔芜辞字半斜,情知见笑大方家。zhuō bǐ wú cí zì bàn xié,qíng zhī jiàn xiào dà fāng jiā。
放教吉甫独哦句,除却微之谁别花。fàng jiào jí fǔ dú ó jù,chú què wēi zhī shuí bié huā。
勾引亲朋需果核,堤防风日损根芽。gōu yǐn qīn péng xū guǒ hé,dī fáng fēng rì sǔn gēn yá。
玉津应制须公等,林下樵歌敢自夸。yù jīn yīng zhì xū gōng děng,lín xià qiáo gē gǎn zì kuā。

太守林太博赠瑞香花

刘克庄

短笺小草墨痕斜,句法来从和靖家。duǎn jiān xiǎo cǎo mò hén xié,jù fǎ lái cóng hé jìng jiā。
吟赏岂无神助笔,护持疑有物司花。yín shǎng qǐ wú shén zhù bǐ,hù chí yí yǒu wù sī huā。
莫因山鸟啼榕树,便忆河豚饱荻芽。mò yīn shān niǎo tí róng shù,biàn yì hé tún bǎo dí yá。
多少邦人沾剩馥,愿碑遗爱永传夸。duō shǎo bāng rén zhān shèng fù,yuàn bēi yí ài yǒng chuán kuā。

送戴复古谒陈延平

刘克庄

仓部当今第一流,艰难有诏起分忧。cāng bù dāng jīn dì yī liú,jiān nán yǒu zhào qǐ fēn yōu。
城危如卵支群盗,胆大于身蔽上游。chéng wēi rú luǎn zhī qún dào,dǎn dà yú shēn bì shàng yóu。
应是孔明亲治事,岂无子美可参谋。yīng shì kǒng míng qīn zhì shì,qǐ wú zi měi kě cān móu。
君行必上辕门谒,为说披蓑弄钓舟。jūn xíng bì shàng yuán mén yè,wèi shuō pī suō nòng diào zhōu。

柬陈寺丞筑城

刘克庄

事变相寻智亦新,烂泥堆起石嶙峋。shì biàn xiāng xún zhì yì xīn,làn ní duī qǐ shí lín xún。
断无馀力谋蒸土,颇有傍观哂寘薪。duàn wú yú lì móu zhēng tǔ,pǒ yǒu bàng guān shěn zhì xīn。
自古虚心容议者,即今枵腹役耕民。zì gǔ xū xīn róng yì zhě,jí jīn xiāo fù yì gēng mín。
姑尤聊摄皆齐境,莫遣郊封有诅人。gū yóu liáo shè jiē qí jìng,mò qiǎn jiāo fēng yǒu zǔ rén。

答杨?

刘克庄

一生忠孝发于诗,不为桃根与柳枝。yī shēng zhōng xiào fā yú shī,bù wèi táo gēn yǔ liǔ zhī。
枣本流传容有伪,笺家穿凿苦求奇。zǎo běn liú chuán róng yǒu wěi,jiān jiā chuān záo kǔ qiú qí。
偶全要领惭轻典,虚呕心肝悔少时。ǒu quán yào lǐng cán qīng diǎn,xū ǒu xīn gān huǐ shǎo shí。
泽畔累臣搔白首,孤吟不敢累亲知。zé pàn lèi chén sāo bái shǒu,gū yín bù gǎn lèi qīn zhī。

梅雨隳城自用前韵

刘克庄

叠石黏灰事尚新,忽因沾渍减嶙峋。dié shí nián huī shì shàng xīn,hū yīn zhān zì jiǎn lín xún。
晋阳昔仅存三板,瓠子今谁助束薪。jìn yáng xī jǐn cún sān bǎn,hù zi jīn shuí zhù shù xīn。
恃陋窃忧难御寇,加工却恐倍劳民。shì lòu qiè yōu nán yù kòu,jiā gōng què kǒng bèi láo mín。
狂生亦岂前知者,曾是边城荷杵人。kuáng shēng yì qǐ qián zhī zhě,céng shì biān chéng hé chǔ rén。

城坏复修又赋

刘克庄

补罅扶倾手段新,举头千丈又嶙峋。bǔ xià fú qīng shǒu duàn xīn,jǔ tóu qiān zhàng yòu lín xún。
主谋何止堪尸祝,妄议真当抵鬼薪。zhǔ móu hé zhǐ kān shī zhù,wàng yì zhēn dāng dǐ guǐ xīn。
见说传更增逻卒,已闻犯夜少奸民。jiàn shuō chuán gèng zēng luó zú,yǐ wén fàn yè shǎo jiān mín。
小偷不办公输械,遥望须惊彼有人。xiǎo tōu bù bàn gōng shū xiè,yáo wàng xū jīng bǐ yǒu rén。

挽陈师复寺丞二首

刘克庄

已奏囊封墨尚新,又携袖疏榻前陈。yǐ zòu náng fēng mò shàng xīn,yòu xié xiù shū tà qián chén。
小臣忧国言无隐,先帝如天笑不嗔。xiǎo chén yōu guó yán wú yǐn,xiān dì rú tiān xiào bù chēn。
阙下举幡空太学,路傍卧辙几遗民。quē xià jǔ fān kōng tài xué,lù bàng wò zhé jǐ yí mín。
愚儒未解天公意,偏寿它人夭此人。yú rú wèi jiě tiān gōng yì,piān shòu tā rén yāo cǐ rén。