古诗词

冬景

刘克庄

晴窗早觉爱朝曦,竹外秋声渐作威。qíng chuāng zǎo jué ài cháo xī,zhú wài qiū shēng jiàn zuò wēi。
命仆安排新暖阁,呼童熨贴旧寒衣。mìng pū ān pái xīn nuǎn gé,hū tóng yùn tiē jiù hán yī。
叶浮嫩绿酒初熟,橙切香黄蟹正肥。yè fú nèn lǜ jiǔ chū shú,chéng qiè xiāng huáng xiè zhèng féi。
蓉菊满园皆可羡,赏心从此莫相违。róng jú mǎn yuán jiē kě xiàn,shǎng xīn cóng cǐ mò xiāng wéi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

最高楼·其一·戊戌自寿

刘克庄

南岳后,累任作祠官。nán yuè hòu,lèi rèn zuò cí guān。
试说与君看。shì shuō yǔ jūn kàn。
仙都玉局才交卸,新衔又管华州山。xiān dōu yù jú cái jiāo xiè,xīn xián yòu guǎn huá zhōu shān。
怪先生,吟胆壮,饮肠宽。guài xiān shēng,yín dǎn zhuàng,yǐn cháng kuān。
去岁拥、旌旗称太守。qù suì yōng jīng qí chēng tài shǒu。
今岁带、笭箵称漫叟。jīn suì dài líng xīng chēng màn sǒu。
慵入闹,惯投闲。yōng rù nào,guàn tóu xián。
有时拂袖寻种放,有时携枕就陈抟。yǒu shí fú xiù xún zhǒng fàng,yǒu shí xié zhěn jiù chén tuán。
任旁人,嘲潦倒,笑痴顽。rèn páng rén,cháo lǎo dào,xiào chī wán。

最高楼·其二·再题周登乐府

刘克庄

周郎后,直数到清真。zhōu láng hòu,zhí shù dào qīng zhēn。
君莫是前身。jūn mò shì qián shēn。
八音相应谐韶乐,一声未了落梁尘。bā yīn xiāng yīng xié sháo lè,yī shēng wèi le luò liáng chén。
笑而今,轻郢客,重巴人。xiào ér jīn,qīng yǐng kè,zhòng bā rén。
只少个、绿珠横玉笛。zhǐ shǎo gè lǜ zhū héng yù dí。
更少个、雪儿弹锦瑟。gèng shǎo gè xuě ér dàn jǐn sè。
欺贺晏,压黄秦。qī hè yàn,yā huáng qín。
可怜樵唱并菱曲,不逢御手与龙巾。kě lián qiáo chàng bìng líng qū,bù féng yù shǒu yǔ lóng jīn。
且醉眠,篷底月,瓮间春。qiě zuì mián,péng dǐ yuè,wèng jiān chūn。

沁园春·其二十二七和

刘克庄

安得奇材,颈系单于,首提子璋。ān dé qí cái,jǐng xì dān yú,shǒu tí zi zhāng。
便做些功业,胜穷措大,聚萤武子,吞凤君章。biàn zuò xiē gōng yè,shèng qióng cuò dà,jù yíng wǔ zi,tūn fèng jūn zhāng。
笑杀竖儒,错翻故纸,屈马何曾有艳香。xiào shā shù rú,cuò fān gù zhǐ,qū mǎ hé céng yǒu yàn xiāng。
榆塞外,恰枣红时候,想羽书忙。yú sāi wài,qià zǎo hóng shí hòu,xiǎng yǔ shū máng。
腰钱骑鹤维扬。yāo qián qí hè wéi yáng。
分表事谁能预测量。fēn biǎo shì shuí néng yù cè liàng。
叹防身一剑,壮图濩落,建侯万里,老境相将。tàn fáng shēn yī jiàn,zhuàng tú huò luò,jiàn hóu wàn lǐ,lǎo jìng xiāng jiāng。
读枕函书,宝家藏笏,免使他人笑弗堂。dú zhěn hán shū,bǎo jiā cáng hù,miǎn shǐ tā rén xiào fú táng。
吾衰矣,虽尚存右臂,不解擎苍。wú shuāi yǐ,suī shàng cún yòu bì,bù jiě qíng cāng。

最高楼其四

刘克庄

吾衰矣,不慕勒燕然。wú shuāi yǐ,bù mù lēi yàn rán。
不爱画凌烟。bù ài huà líng yān。
此生惭愧支离叟,何功消受水衡钱。cǐ shēng cán kuì zhī lí sǒu,hé gōng xiāo shòu shuǐ héng qián。
错教人,占卦气,算流年。cuò jiào rén,zhàn guà qì,suàn liú nián。
漫摘取、野花簪一朵。màn zhāi qǔ yě huā zān yī duǒ。
更拣取、小词填一个。gèng jiǎn qǔ xiǎo cí tián yī gè。
晞素发,暖丹田。xī sù fā,nuǎn dān tián。
罗浮杖胜如旌节,华阳巾不减貂蝉。luó fú zhàng shèng rú jīng jié,huá yáng jīn bù jiǎn diāo chán。
这先生,非散圣,即臞仙。zhè xiān shēng,fēi sàn shèng,jí qú xiān。

最高楼其四

刘克庄

辛亥后,六请挂衣冠。xīn hài hòu,liù qǐng guà yī guān。
甲子始休官。jiǎ zi shǐ xiū guān。
白驹恰则来空谷,青牛早已出函关。bái jū qià zé lái kōng gǔ,qīng niú zǎo yǐ chū hán guān。
笑狂生,还笏易,上竿难。xiào kuáng shēng,hái hù yì,shàng gān nán。
也莫爱、宫中请内相。yě mò ài gōng zhōng qǐng nèi xiāng。
也莫爱、堂中呼六丈。yě mò ài táng zhōng hū liù zhàng。
但祷祝,要痴顽。dàn dǎo zhù,yào chī wán。
懒挥玉斧重修月,不扶铁拐会登山。lǎn huī yù fǔ zhòng xiū yuè,bù fú tiě guǎi huì dēng shān。
免飞升,长快活,戏人间。miǎn fēi shēng,zhǎng kuài huó,xì rén jiān。

最高楼其四

刘克庄

臣少也,豪举泛星槎。chén shǎo yě,háo jǔ fàn xīng chá。
飘逸吐天葩。piāo yì tǔ tiān pā。
穆陵误奖推儒宿,龙泉曾唤做行家。mù líng wù jiǎng tuī rú sù,lóng quán céng huàn zuò xíng jiā。
今耄矣,文跌宕,字麻茶。jīn mào yǐ,wén diē dàng,zì má chá。
同队者、多为公与相。tóng duì zhě duō wèi gōng yǔ xiāng。
广坐里、都无兄与丈。guǎng zuò lǐ dōu wú xiōng yǔ zhàng。
生有限,望犹奢。shēng yǒu xiàn,wàng yóu shē。
补还瞎子重开卷,放教跛子出看花。bǔ hái xiā zi zhòng kāi juǎn,fàng jiào bǒ zi chū kàn huā。
地行仙,疑是汝,不争些。dì xíng xiān,yí shì rǔ,bù zhēng xiē。

最高楼其七林中书生日

刘克庄

金闺彦,荷蒉过山前。jīn guī yàn,hé kuì guò shān qián。
把钓坐溪边。bǎ diào zuò xī biān。
呼来每得天颜笑,放归犹作地行仙。hū lái měi dé tiān yán xiào,fàng guī yóu zuò dì xíng xiān。
尽教人,瞋避俗,谤逃禅。jǐn jiào rén,chēn bì sú,bàng táo chán。
且缄了、淳夫三昧口。qiě jiān le chún fū sān mèi kǒu。
更袖了、坡公三制手。gèng xiù le pō gōng sān zhì shǒu。
宁殿后,不争先。níng diàn hòu,bù zhēng xiān。
小于卫武二十岁,大于绛老两三年。xiǎo yú wèi wǔ èr shí suì,dà yú jiàng lǎo liǎng sān nián。
这高名,并上寿,几人全。zhè gāo míng,bìng shàng shòu,jǐ rén quán。

风入松·其一·福清道中作

刘克庄

橐泉梦断夜初长。tuó quán mèng duàn yè chū zhǎng。
别馆凄凉。bié guǎn qī liáng。
细思二十年前事,叹人琴、已矣俱亡。xì sī èr shí nián qián shì,tàn rén qín yǐ yǐ jù wáng。
改尽潘郎鬓发,消残荀令衣香。gǎi jǐn pān láng bìn fā,xiāo cán xún lìng yī xiāng。
多年布被冷如霜。duō nián bù bèi lěng rú shuāng。
到处同床。dào chù tóng chuáng。
箫声一去无消息,但回首、天海茫茫。xiāo shēng yī qù wú xiāo xī,dàn huí shǒu tiān hǎi máng máng。
旧日风烟草树,而今总断人肠。jiù rì fēng yān cǎo shù,ér jīn zǒng duàn rén cháng。

风入松·归鞍尚欲小徘徊

刘克庄

归鞍尚欲小徘徊。guī ān shàng yù xiǎo pái huái。
逆境难排。nì jìng nán pái。
人言酒是消忧物,奈病馀、孤负金罍。rén yán jiǔ shì xiāo yōu wù,nài bìng yú gū fù jīn léi。
萧瑟捣衣时候,凄凉鼓缶情怀。xiāo sè dǎo yī shí hòu,qī liáng gǔ fǒu qíng huái。
远林摇落晚风哀。yuǎn lín yáo luò wǎn fēng āi。
野店犹开。yě diàn yóu kāi。
多情惟是灯前影,伴此翁、同去同来。duō qíng wéi shì dēng qián yǐng,bàn cǐ wēng tóng qù tóng lái。
逆旅主人相问,今回老似前回。nì lǚ zhǔ rén xiāng wèn,jīn huí lǎo shì qián huí。

风入松·其三·癸卯至石塘追和十五年前韵

刘克庄

残更难睚抵年长。cán gèng nán yá dǐ nián zhǎng。
晓月凄凉。xiǎo yuè qī liáng。
芙蓉院落深深闭,叹芳卿、今在今亡。fú róng yuàn luò shēn shēn bì,tàn fāng qīng jīn zài jīn wáng。
绝笔无求凰曲,痴心有返魂香。jué bǐ wú qiú huáng qū,chī xīn yǒu fǎn hún xiāng。
起来休镊鬓边霜。qǐ lái xiū niè bìn biān shuāng。
半被堆床。bàn bèi duī chuáng。
定归兜率蓬莱去,奈人间、无路茫茫。dìng guī dōu lǜ péng lái qù,nài rén jiān wú lù máng máng。
缘断漫三弹指,忧来欲九回肠。yuán duàn màn sān dàn zhǐ,yōu lái yù jiǔ huí cháng。

风入松·其四

刘克庄

攀翻宰树暂徘徊。pān fān zǎi shù zàn pái huái。
草草安排。cǎo cǎo ān pái。
昔人徒步陈鸡絮,愧公家、仆马觥罍。xī rén tú bù chén jī xù,kuì gōng jiā pū mǎ gōng léi。
华表旧愁满目,黄粱残梦伤怀。huá biǎo jiù chóu mǎn mù,huáng liáng cán mèng shāng huái。
欲将庄列等欢哀。yù jiāng zhuāng liè děng huān āi。
对卷慵开。duì juǎn yōng kāi。
凭高指点虚无路,问何年、辽鹤归来。píng gāo zhǐ diǎn xū wú lù,wèn hé nián liáo hè guī lái。
宿酒得风渐解,小舆待月同回。sù jiǔ dé fēng jiàn jiě,xiǎo yú dài yuè tóng huí。

临江仙·其一己酉和实之灯夕

刘克庄

玉笛钿车当日事,东涂西抹都曾。yù dí diàn chē dāng rì shì,dōng tú xī mǒ dōu céng。
等闲曲子压和凝。děng xián qū zi yā hé níng。
纵游非草草,已醉强惺惺。zòng yóu fēi cǎo cǎo,yǐ zuì qiáng xīng xīng。
今向三家村送老,身如罢讲吴僧。jīn xiàng sān jiā cūn sòng lǎo,shēn rú bà jiǎng wú sēng。
高楼百尺不须登。gāo lóu bǎi chǐ bù xū dēng。
半炉烧叶火,一盏勘书灯。bàn lú shāo yè huǒ,yī zhǎn kān shū dēng。

临江仙·其二县圃种花

刘克庄

落魄长官江海客,少豪万里寻春。luò pò zhǎng guān jiāng hǎi kè,shǎo háo wàn lǐ xún chūn。
而今憔悴向溪滨。ér jīn qiáo cuì xiàng xī bīn。
断无觞咏兴,惟有簿书尘。duàn wú shāng yǒng xīng,wéi yǒu bù shū chén。
手插海棠三百本,等闲妆点芳辰。shǒu chā hǎi táng sān bǎi běn,děng xián zhuāng diǎn fāng chén。
他年绛雪映红云。tā nián jiàng xuě yìng hóng yún。
丁宁风与月,记取种花人。dīng níng fēng yǔ yuè,jì qǔ zhǒng huā rén。

临江仙·其三

刘克庄

去岁越王台上饮,席间二客如龙。qù suì yuè wáng tái shàng yǐn,xí jiān èr kè rú lóng。
凭高吊古壮怀同。píng gāo diào gǔ zhuàng huái tóng。
马嘶千嶂暮,乐奏半天中。mǎ sī qiān zhàng mù,lè zòu bàn tiān zhōng。
今岁三家村市里,故人各自西东。jīn suì sān jiā cūn shì lǐ,gù rén gè zì xī dōng。
菊花时节酒樽空。jú huā shí jié jiǔ zūn kōng。
可怜双雪鬓,禁得几秋风。kě lián shuāng xuě bìn,jìn dé jǐ qiū fēng。

临江仙·其四潮惠道中

刘克庄

不见仙湖能几日,尘沙变尽形容。bù jiàn xiān hú néng jǐ rì,chén shā biàn jǐn xíng róng。
夜来月冷露华浓。yè lái yuè lěng lù huá nóng。
都忘茅屋下,但记画船中。dōu wàng máo wū xià,dàn jì huà chuán zhōng。
两岸绿阴犹未合,更须补竹添松。liǎng àn lǜ yīn yóu wèi hé,gèng xū bǔ zhú tiān sōng。
最怜几树木芙蓉。zuì lián jǐ shù mù fú róng。
手栽才数尺,别后为谁红。shǒu zāi cái shù chǐ,bié hòu wèi shuí hóng。