古诗词

冬景

刘克庄

晴窗早觉爱朝曦,竹外秋声渐作威。qíng chuāng zǎo jué ài cháo xī,zhú wài qiū shēng jiàn zuò wēi。
命仆安排新暖阁,呼童熨贴旧寒衣。mìng pū ān pái xīn nuǎn gé,hū tóng yùn tiē jiù hán yī。
叶浮嫩绿酒初熟,橙切香黄蟹正肥。yè fú nèn lǜ jiǔ chū shú,chéng qiè xiāng huáng xiè zhèng féi。
蓉菊满园皆可羡,赏心从此莫相违。róng jú mǎn yuán jiē kě xiàn,shǎng xīn cóng cǐ mò xiāng wéi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

哭叶孝锡教授

刘克庄

瘴云深处死,太息柰君何。zhàng yún shēn chù sǐ,tài xī nài jūn hé。
诗友俱来吊,埋铭久未磨。shī yǒu jù lái diào,mái míng jiǔ wèi mó。
箕裘无子继,书画落人多。jī qiú wú zi jì,shū huà luò rén duō。
旧宅今移主,斜阳掩涕过。jiù zhái jīn yí zhǔ,xié yáng yǎn tì guò。

夜过瑞香庵作

刘克庄

夜深扪绝顶,童子旋开扉。yè shēn mén jué dǐng,tóng zi xuán kāi fēi。
问客来何暮,云僧去未归。wèn kè lái hé mù,yún sēng qù wèi guī。
山空闻瀑泻,林黑见萤飞。shān kōng wén pù xiè,lín hēi jiàn yíng fēi。
此境惟予爱,他人到想稀。cǐ jìng wéi yǔ ài,tā rén dào xiǎng xī。

送薛明府

刘克庄

长官三载内,屡被督邮嗔。zhǎng guān sān zài nèi,lǚ bèi dū yóu chēn。
镇静笞刑少,公清县库贫。zhèn jìng chī xíng shǎo,gōng qīng xiàn kù pín。
减租沾野老,扫榻待诗人。jiǎn zū zhān yě lǎo,sǎo tà dài shī rén。
只恐凫飞后,民间事事新。zhǐ kǒng fú fēi hòu,mín jiān shì shì xīn。

蒜岭

刘克庄

到此思家切,寒衣半泪痕。dào cǐ sī jiā qiè,hán yī bàn lèi hén。
烧馀山顶秃,潮至海波浑。shāo yú shān dǐng tū,cháo zhì hǎi bō hún。
仆怕昏无店,人言近有村。pū pà hūn wú diàn,rén yán jìn yǒu cūn。
吾生输野老,笑语掩柴门。wú shēng shū yě lǎo,xiào yǔ yǎn chái mén。

示观老

刘克庄

住山仍黑瘦,瓶锡极萧然。zhù shān réng hēi shòu,píng xī jí xiāo rán。
顶发千茎雪,跏趺一缕烟。dǐng fā qiān jīng xuě,jiā fū yī lǚ yān。
禅堪拈出众,诗亦长于前。chán kān niān chū zhòng,shī yì zhǎng yú qián。
烧尽西窗烛,相看各不眠。shāo jǐn xī chuāng zhú,xiāng kàn gè bù mián。

武涉

刘克庄

一路荒凉极,无端过此频。yī lù huāng liáng jí,wú duān guò cǐ pín。
官于盐起税,俗事蛊为神。guān yú yán qǐ shuì,sú shì gǔ wèi shén。
暝色初逢驿,溪声只隔林。míng sè chū féng yì,xī shēng zhǐ gé lín。
留题空满壁,不见有诗人。liú tí kōng mǎn bì,bù jiàn yǒu shī rén。

浦城道中

刘克庄

才入仙霞路,重裘尚不支。cái rù xiān xiá lù,zhòng qiú shàng bù zhī。
居人收桕实,客子办梅诗。jū rén shōu jiù shí,kè zi bàn méi shī。
地湿然萁坐,霜寒隔被知。dì shī rán qí zuò,shuāng hán gé bèi zhī。
向来真错计,不买草堂基。xiàng lái zhēn cuò jì,bù mǎi cǎo táng jī。

幽居寺

刘克庄

相传有儒者,唐季隐兹峰。xiāng chuán yǒu rú zhě,táng jì yǐn zī fēng。
电已收遗稿,云方锁暮钟。diàn yǐ shōu yí gǎo,yún fāng suǒ mù zhōng。
木碑无世次,石洞断人踪。mù bēi wú shì cì,shí dòng duàn rén zōng。
此士何曾死,林深不可逢。cǐ shì hé céng sǐ,lín shēn bù kě féng。

刘克庄

来人云虎出,留此到昏钟。lái rén yún hǔ chū,liú cǐ dào hūn zhōng。
寺小于诸刹,山高似众峰。sì xiǎo yú zhū shā,shān gāo shì zhòng fēng。
未寒先得雪,已夏尚如冬。wèi hán xiān dé xuě,yǐ xià shàng rú dōng。
老子曾游浙,微微有辨锋。lǎo zi céng yóu zhè,wēi wēi yǒu biàn fēng。

送刘连江之官

刘克庄

旧说土风淳,今闻未易驯。jiù shuō tǔ fēng chún,jīn wén wèi yì xùn。
势侵官府弱,税去县衙贫。shì qīn guān fǔ ruò,shuì qù xiàn yá pín。
襆印辞州远,开轩与海邻。fú yìn cí zhōu yuǎn,kāi xuān yǔ hǎi lín。
中朝峨豸者,多用满归人。zhōng cháo é zhì zhě,duō yòng mǎn guī rén。

哭王宗可

刘克庄

昨现官身往,今迎影子回。zuó xiàn guān shēn wǎng,jīn yíng yǐng zi huí。
总云凫入觐,谁料鵩为灾。zǒng yún fú rù jìn,shuí liào fú wèi zāi。
巷静公人去,门荒吊客来。xiàng jìng gōng rén qù,mén huāng diào kè lái。
故园花满架,犹似去年开。gù yuán huā mǎn jià,yóu shì qù nián kāi。

穴蚁一首

刘克庄

穴蚁能防患,常于未雨移。xué yǐ néng fáng huàn,cháng yú wèi yǔ yí。
聚如营洛日,散似去邠时。jù rú yíng luò rì,sàn shì qù bīn shí。
断续缘高壁,周遭避浅池。duàn xù yuán gāo bì,zhōu zāo bì qiǎn chí。
谁为谋国者,见事反伤迟。shuí wèi móu guó zhě,jiàn shì fǎn shāng chí。

哭张玉父

刘克庄

华发客朱门,文高道又尊。huá fā kè zhū mén,wén gāo dào yòu zūn。
十分穷不屈,一片气长存。shí fēn qióng bù qū,yī piàn qì zhǎng cún。
篱掩湖边宅,坟依郭外村。lí yǎn hú biān zhái,fén yī guō wài cūn。
二孤弹旧铗,泣感孟尝恩。èr gū dàn jiù jiá,qì gǎn mèng cháng ēn。

戏郑闽清灼艾

刘克庄

点穴不须医,针经手自披。diǎn xué bù xū yī,zhēn jīng shǒu zì pī。
既云丹熟后,焉用火攻为。jì yún dān shú hòu,yān yòng huǒ gōng wèi。
简出创牵步,端居痛上眉。jiǎn chū chuàng qiān bù,duān jū tòng shàng méi。
闭门功行满,应有解飞时。bì mén gōng xíng mǎn,yīng yǒu jiě fēi shí。

暝色

刘克庄

暝色千村静,遥峰带浅霞。míng sè qiān cūn jìng,yáo fēng dài qiǎn xiá。
荷锄归别墅,乞火到邻家。hé chú guī bié shù,qǐ huǒ dào lín jiā。
疏鼓闻更远,昏灯见字斜。shū gǔ wén gèng yuǎn,hūn dēng jiàn zì xié。
小轩风露冷,自起灌兰花。xiǎo xuān fēng lù lěng,zì qǐ guàn lán huā。