古诗词

冬景

刘克庄

晴窗早觉爱朝曦,竹外秋声渐作威。qíng chuāng zǎo jué ài cháo xī,zhú wài qiū shēng jiàn zuò wēi。
命仆安排新暖阁,呼童熨贴旧寒衣。mìng pū ān pái xīn nuǎn gé,hū tóng yùn tiē jiù hán yī。
叶浮嫩绿酒初熟,橙切香黄蟹正肥。yè fú nèn lǜ jiǔ chū shú,chéng qiè xiāng huáng xiè zhèng féi。
蓉菊满园皆可羡,赏心从此莫相违。róng jú mǎn yuán jiē kě xiàn,shǎng xīn cóng cǐ mò xiāng wéi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

送赵阜主簿

刘克庄

罢税无兼局,萧然古廨寒。bà shuì wú jiān jú,xiāo rán gǔ xiè hán。
士称为善类,民说是清官。shì chēng wèi shàn lèi,mín shuō shì qīng guān。
力薄难推毂,身轻易起单。lì báo nán tuī gǔ,shēn qīng yì qǐ dān。
竹林逢大阮,试为问平安。zhú lín féng dà ruǎn,shì wèi wèn píng ān。

挽游勉之侍郎二首

刘克庄

不假横金贵,居然比玉温。bù jiǎ héng jīn guì,jū rán bǐ yù wēn。
诸公从上雍,一老立东门。zhū gōng cóng shàng yōng,yī lǎo lì dōng mén。
伯氏推难弟,先师有嫡孙。bó shì tuī nán dì,xiān shī yǒu dí sūn。
耆英凋落尽,旧事向谁论。qí yīng diāo luò jǐn,jiù shì xiàng shuí lùn。

挽游勉之侍郎二首

刘克庄

昔在高阳里,曾登夫子堂。xī zài gāo yáng lǐ,céng dēng fū zi táng。
武城愧言偃,畏垒化庚桑。wǔ chéng kuì yán yǎn,wèi lěi huà gēng sāng。
病臂书全阙,惊心鉴忽亡。bìng bì shū quán quē,jīng xīn jiàn hū wáng。
平生刍一束,道远不能将。píng shēng chú yī shù,dào yuǎn bù néng jiāng。

挽唐伯玉常卿二首

刘克庄

身自无安处,升州更广州。shēn zì wú ān chù,shēng zhōu gèng guǎng zhōu。
逐教子方去,死到了翁休。zhú jiào zi fāng qù,sǐ dào le wēng xiū。
凤至虞廷喜,麟亡鲁野愁。fèng zhì yú tíng xǐ,lín wáng lǔ yě chóu。
忧时兼悼友,白却九分头。yōu shí jiān dào yǒu,bái què jiǔ fēn tóu。

挽唐伯玉常卿二首

刘克庄

久欲携莼鲫,呻吟去未能。jiǔ yù xié chún jì,shēn yín qù wèi néng。
甫封陶母墓,俄吊董生陵。fǔ fēng táo mǔ mù,é diào dǒng shēng líng。
言立何曾死,骚招更不应。yán lì hé céng sǐ,sāo zhāo gèng bù yīng。
那须论宿草,身尽泪方冰。nà xū lùn sù cǎo,shēn jǐn lèi fāng bīng。

送居厚弟堂禀二首

刘克庄

俱被光华遣,同归寂寞滨。jù bèi guāng huá qiǎn,tóng guī jì mò bīn。
吾灾因抱椠,子咎在埋轮。wú zāi yīn bào qiàn,zi jiù zài mái lún。
记忆烦明主,招徕到远臣。jì yì fán míng zhǔ,zhāo lái dào yuǎn chén。
要须留晚节,它日白先人。yào xū liú wǎn jié,tā rì bái xiān rén。

送居厚弟堂禀二首

刘克庄

怕与亲朋别,那堪送子行。pà yǔ qīn péng bié,nà kān sòng zi xíng。
天威难俟驾,秋暑勿贪程。tiān wēi nán qí jià,qiū shǔ wù tān chéng。
若见知名士,为言不慧兄。ruò jiàn zhī míng shì,wèi yán bù huì xiōng。
孤危托君相,耕钓毕残生。gū wēi tuō jūn xiāng,gēng diào bì cán shēng。

居厚不果行次韵二首

刘克庄

物色来林下,安排起海滨。wù sè lái lín xià,ān pái qǐ hǎi bīn。
居然蒙锦阱,幸未驾蒲轮。jū rán méng jǐn jǐng,xìng wèi jià pú lún。
非我瑕疵女,云谁毁誉臣。fēi wǒ xiá cī nǚ,yún shuí huǐ yù chén。
只愁从此去,未易致虞人。zhǐ chóu cóng cǐ qù,wèi yì zhì yú rén。

居厚不果行次韵二首

刘克庄

祖帐方涓吉,公车已尼行。zǔ zhàng fāng juān jí,gōng chē yǐ ní xíng。
若非露消息,未免迫期程。ruò fēi lù xiāo xī,wèi miǎn pò qī chéng。
水菽姑娱母,茅柴且酌兄。shuǐ shū gū yú mǔ,máo chái qiě zhuó xiōng。
未应天禄阁,便欠一更生。wèi yīng tiān lù gé,biàn qiàn yī gèng shēng。

闻居厚得祠复次韵二首

刘克庄

诸贤谈稷下,孤士卧漳滨。zhū xián tán jì xià,gū shì wò zhāng bīn。
母亦为投杼,儿宜勿斫轮。mǔ yì wèi tóu zhù,ér yí wù zhuó lún。
无书留逐客,有些吊累臣。wú shū liú zhú kè,yǒu xiē diào lèi chén。
一室才容榻,奚烦问疾人。yī shì cái róng tà,xī fán wèn jí rén。

闻居厚得祠复次韵二首

刘克庄

稍欣公议白,又报啧言行。shāo xīn gōng yì bái,yòu bào zé yán xíng。
上漫招东马,人方毁李程。shàng màn zhāo dōng mǎ,rén fāng huǐ lǐ chéng。
迎来新观主,伴取老师兄。yíng lái xīn guān zhǔ,bàn qǔ lǎo shī xiōng。
汉士方云合,何须鲁两生。hàn shì fāng yún hé,hé xū lǔ liǎng shēng。

赠蜀士卢石受二首

刘克庄

蜀郡卢夫子,沉冥不偶时。shǔ jùn lú fū zi,chén míng bù ǒu shí。
幽深病梨赋,奇怪磔蟆诗。yōu shēn bìng lí fù,qí guài zhé má shī。
古有严并李,今无旷与夔。gǔ yǒu yán bìng lǐ,jīn wú kuàng yǔ kuí。
何当短檠下,历历叩群疑。hé dāng duǎn qíng xià,lì lì kòu qún yí。

赠蜀士卢石受二首

刘克庄

井络缠兵惨,瞿塘下棹轻。jǐng luò chán bīng cǎn,qú táng xià zhào qīng。
命宁一钱直,腹载五车行。mìng níng yī qián zhí,fù zài wǔ chē xíng。
姑览无诸迹,休听望帝声。gū lǎn wú zhū jì,xiū tīng wàng dì shēng。
世无韩十八,谁识玉川生。shì wú hán shí bā,shuí shí yù chuān shēng。

送陈霆之官连州

刘克庄

郡接湖南境,孤城若个边。jùn jiē hú nán jìng,gū chéng ruò gè biān。
茆寮愁问宿,峡石善惊船。máo liáo chóu wèn sù,xiá shí shàn jīng chuán。
官小无迎吏,诗工有续编。guān xiǎo wú yíng lì,shī gōng yǒu xù biān。
古人高妙处,不过览山川。gǔ rén gāo miào chù,bù guò lǎn shān chuān。

挽林承奉

刘克庄

性与聃书合,平生宝俭慈。xìng yǔ dān shū hé,píng shēng bǎo jiǎn cí。
鹿门妻采药,蟾窟子攀枝。lù mén qī cǎi yào,chán kū zi pān zhī。
君可先贤传,吾惭幼妇碑。jūn kě xiān xián chuán,wú cán yòu fù bēi。
衰年窘才思,呵冻课哀诗。shuāi nián jiǒng cái sī,hē dòng kè āi shī。