古诗词

冬景

刘克庄

晴窗早觉爱朝曦,竹外秋声渐作威。qíng chuāng zǎo jué ài cháo xī,zhú wài qiū shēng jiàn zuò wēi。
命仆安排新暖阁,呼童熨贴旧寒衣。mìng pū ān pái xīn nuǎn gé,hū tóng yùn tiē jiù hán yī。
叶浮嫩绿酒初熟,橙切香黄蟹正肥。yè fú nèn lǜ jiǔ chū shú,chéng qiè xiāng huáng xiè zhèng féi。
蓉菊满园皆可羡,赏心从此莫相违。róng jú mǎn yuán jiē kě xiàn,shǎng xīn cóng cǐ mò xiāng wéi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

柬惠安同安叶陈二明府并烦安溪林明府寄似

刘克庄

吾友二三子,联翩有国都。wú yǒu èr sān zi,lián piān yǒu guó dōu。
平平虽县谱,急急奈州符。píng píng suī xiàn pǔ,jí jí nài zhōu fú。
亦既吹齑矣,还能吸醋无。yì jì chuī jī yǐ,hái néng xī cù wú。
高年颇更事,莫哂瞽言迂。gāo nián pǒ gèng shì,mò shěn gǔ yán yū。

咏史五言二首

刘克庄

西都生昴宿,东井聚奎星。xī dōu shēng mǎo sù,dōng jǐng jù kuí xīng。
仅可尊秦陛,安能肃汉廷。jǐn kě zūn qín bì,ān néng sù hàn tíng。
收图惩灭籍,起蕝欠嵇经。shōu tú chéng miè jí,qǐ jué qiàn jī jīng。
何况杯羹语,书之涴汗青。hé kuàng bēi gēng yǔ,shū zhī wò hàn qīng。

咏史五言二首

刘克庄

虽化家为国,其如夏变夷。suī huà jiā wèi guó,qí rú xià biàn yí。
可汗僭天子,萧后作阏氏。kě hàn jiàn tiān zi,xiāo hòu zuò è shì。
玉检无升顶,珠襦有裸尸。yù jiǎn wú shēng dǐng,zhū rú yǒu luǒ shī。
未应长乐老,饮酒又吟诗。wèi yīng zhǎng lè lǎo,yǐn jiǔ yòu yín shī。

挽赵倅

刘克庄

半刺官虽滞,全人世所稀。bàn cì guān suī zhì,quán rén shì suǒ xī。
生无瑕可指,古以死为归。shēng wú xiá kě zhǐ,gǔ yǐ sǐ wèi guī。
故笥斑衣在,新阡鹤表飞。gù sì bān yī zài,xīn qiān hè biǎo fēi。
铭幽仍相挽,老泪拭还挥。míng yōu réng xiāng wǎn,lǎo lèi shì hái huī。

纵笔一首

刘克庄

不与人争鹿,常留客脍鲸。bù yǔ rén zhēng lù,cháng liú kè kuài jīng。
遍参埋雪立,轻举御风行。biàn cān mái xuě lì,qīng jǔ yù fēng xíng。
鸣止三千岁,游观数十城。míng zhǐ sān qiān suì,yóu guān shù shí chéng。
前篇方出喙,又报后篇成。qián piān fāng chū huì,yòu bào hòu piān chéng。

理故书二首

刘克庄

轴犹插高架,檠已弃低墙。zhóu yóu chā gāo jià,qíng yǐ qì dī qiáng。
可惜亡三箧,安能读一箱。kě xī wáng sān qiè,ān néng dú yī xiāng。
自惭伯仁退,不及阿宜长。zì cán bó rén tuì,bù jí ā yí zhǎng。
但忆初强记,谁知晚健忘。dàn yì chū qiáng jì,shuí zhī wǎn jiàn wàng。

理故书二首

刘克庄

难窥一字脚,空皱两眉头。nán kuī yī zì jiǎo,kōng zhòu liǎng méi tóu。
孤露无三乐,凄凉有四愁。gū lù wú sān lè,qī liáng yǒu sì chóu。
诗疵撚须改,丹走出神求。shī cī niǎn xū gǎi,dān zǒu chū shén qiú。
元不离禅榻,当年遍九州。yuán bù lí chán tà,dāng nián biàn jiǔ zhōu。

送王南海二首

刘克庄

昔作翘材客,曾谈执友贤。xī zuò qiào cái kè,céng tán zhí yǒu xián。
虽无金屋贮,赖有归巢迁。suī wú jīn wū zhù,lài yǒu guī cháo qiān。
此老飞仙去,斯文付嫡传。cǐ lǎo fēi xiān qù,sī wén fù dí chuán。
病翁犹未聩,要听武城弦。bìng wēng yóu wèi kuì,yào tīng wǔ chéng xián。

送王南海二首

刘克庄

史氏循良传,儒家果艺科。shǐ shì xún liáng chuán,rú jiā guǒ yì kē。
土荒耕老少,海近贩人多。tǔ huāng gēng lǎo shǎo,hǎi jìn fàn rén duō。
古有宁馨语,今无于蔿歌。gǔ yǒu níng xīn yǔ,jīn wú yú wěi gē。
县知新令尹,琴调得民和。xiàn zhī xīn lìng yǐn,qín diào dé mín hé。

又五言一首

刘克庄

甫白不可作,千年有废坛。fǔ bái bù kě zuò,qiān nián yǒu fèi tán。
虚逢右文主,难献采诗官。xū féng yòu wén zhǔ,nán xiàn cǎi shī guān。
与子擘麟脯,从渠切虮肝。yǔ zi bāi lín pú,cóng qú qiè jǐ gān。
后生多美秀,未可便粗瞒。hòu shēng duō měi xiù,wèi kě biàn cū mán。

挽林学录五言二首

刘克庄

节麾三世显,萤雪一生贫。jié huī sān shì xiǎn,yíng xuě yī shēng pín。
愈积家馀庆,咸称里善人。yù jī jiā yú qìng,xián chēng lǐ shàn rén。
幼常推李泌,老忽哭卢纶。yòu cháng tuī lǐ mì,lǎo hū kū lú lún。
圣恶无从涕,那堪是外亲。shèng è wú cóng tì,nà kān shì wài qīn。

挽林学录五言二首

刘克庄

昔报尊公讣,奔丧万里程。xī bào zūn gōng fù,bēn sàng wàn lǐ chéng。
生居诸子下,身代二兄行。shēng jū zhū zi xià,shēn dài èr xiōng xíng。
负骨叹纯孝,分财见不争。fù gǔ tàn chún xiào,fēn cái jiàn bù zhēng。
九原面先舅,应问白头甥。jiǔ yuán miàn xiān jiù,yīng wèn bái tóu shēng。

送庄纠一首

刘克庄

忽枉高轩访,殷勤不忍离。hū wǎng gāo xuān fǎng,yīn qín bù rěn lí。
虽书督邮考,率在过庭时。suī shū dū yóu kǎo,lǜ zài guò tíng shí。
辩素推三语,清尤畏四知。biàn sù tuī sān yǔ,qīng yóu wèi sì zhī。
归装无长物,一首后村诗。guī zhuāng wú zhǎng wù,yī shǒu hòu cūn shī。

冬蚊

刘克庄

南州时令舛,冬月有蚊飞。nán zhōu shí lìng chuǎn,dōng yuè yǒu wén fēi。
岂是为饥祟,因而触祸机。qǐ shì wèi jī suì,yīn ér chù huò jī。
照尤嫌画烛,驱尚入罗帏。zhào yóu xián huà zhú,qū shàng rù luó wéi。
吾母音容远,何妨用扇挥。wú mǔ yīn róng yuǎn,hé fáng yòng shàn huī。

冬蝇

刘克庄

百虫已藏蛰,此物出何哉。bǎi chóng yǐ cáng zhé,cǐ wù chū hé zāi。
甚矣绿衣僣,公然赤帻来。shén yǐ lǜ yī tiě,gōng rán chì zé lái。
居尝污脯醢,尤喜败樽罍。jū cháng wū pú hǎi,yóu xǐ bài zūn léi。
刑故宁论小,无分卵与胎。xíng gù níng lùn xiǎo,wú fēn luǎn yǔ tāi。