古诗词

竹溪再和余亦再作

刘克庄

【其一】
帝率耆英入社,攀留穷鬼忘年。dì lǜ qí yīng rù shè,pān liú qióng guǐ wàng nián。
华胥国在吾宇,桃花源有别天。huá xū guó zài wú yǔ,táo huā yuán yǒu bié tiān。
【其二】
老丑难瞒青镜,纯白不生黑丝。lǎo chǒu nán mán qīng jìng,chún bái bù shēng hēi sī。
露顶秃鹙堪笑,垂头病鹤可怜(发)。lù dǐng tū qiū kān xiào,chuí tóu bìng hè kě lián fā。
【其三】
海潮音入佛耳,薰风句达帝聪。hǎi cháo yīn rù fú ěr,xūn fēng jù dá dì cōng。
我已阳喑不语,君无借听于聋(耳)。wǒ yǐ yáng yīn bù yǔ,jūn wú jiè tīng yú lóng ěr。
【其四】
薄雾乍舒乍卷,空花是假是真。báo wù zhà shū zhà juǎn,kōng huā shì jiǎ shì zhēn。
昔曾有刮膜者,世岂无明眼人(目)。xī céng yǒu guā mó zhě,shì qǐ wú míng yǎn rén mù。
【其五】
谨守三缄晚嘿,仅含两齿早衰。jǐn shǒu sān jiān wǎn hēi,jǐn hán liǎng chǐ zǎo shuāi。
先贤食粥乞米,獃汉炊沙作糜(口)。xiān xián shí zhōu qǐ mǐ,dāi hàn chuī shā zuò mí kǒu。
【其六】
纸帐参梅花观,铜彝炷柏子香。zhǐ zhàng cān méi huā guān,tóng yí zhù bǎi zi xiāng。
适梦游旃檀国,觉来元在禅房(鼻)。shì mèng yóu zhān tán guó,jué lái yuán zài chán fáng bí。
【其七】
竹马恍曾聚戏,金鱼从美外观。zhú mǎ huǎng céng jù xì,jīn yú cóng měi wài guān。
随柱史青牛易,骑吕仙黄鹤难(腰)。suí zhù shǐ qīng niú yì,qí lǚ xiān huáng hè nán yāo。
【其八】
掇英可以忘忧,采薇可以求仁。duō yīng kě yǐ wàng yōu,cǎi wēi kě yǐ qiú rén。
忙杀遮西日客,愧死攫白昼人(手)。máng shā zhē xī rì kè,kuì sǐ jué bái zhòu rén shǒu。
【其九】
舍车出郊步屧,系鞋入院不靴。shě chē chū jiāo bù xiè,xì xié rù yuàn bù xuē。
未妨扶九节杖,似曾踏八花磚(足)。wèi fáng fú jiǔ jié zhàng,shì céng tà bā huā zhuān zú。
【其十】
谁能遁而无闷,吾非恶此欲逃。shuí néng dùn ér wú mèn,wú fēi è cǐ yù táo。
林下寂寂人少,花间纍纍冢高。lín xià jì jì rén shǎo,huā jiān léi léi zhǒng gāo。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

壬戌首春十九日锁宿玉堂四绝

刘克庄

十年前已卜菟裘,老恋君轩不自由。shí nián qián yǐ bo tú qiú,lǎo liàn jūn xuān bù zì yóu。
衰飒秃翁垂八十,四更烛下作蝇头。shuāi sà tū wēng chuí bā shí,sì gèng zhú xià zuò yíng tóu。

壬戌首春十九日锁宿玉堂四绝

刘克庄

秀师罪我当犁舌,贺母嗔儿欲吐心。xiù shī zuì wǒ dāng lí shé,hè mǔ chēn ér yù tǔ xīn。
老去未偿文字债,始知前世业缘深。lǎo qù wèi cháng wén zì zhài,shǐ zhī qián shì yè yuán shēn。

壬戌首春十九日锁宿玉堂四绝

刘克庄

搯肾搜肠极苦辛,先贤曾叹费精神。tāo shèn sōu cháng jí kǔ xīn,xiān xián céng tàn fèi jīng shén。
瓣香重发来生愿,世世无为识字人。bàn xiāng zhòng fā lái shēng yuàn,shì shì wú wèi shí zì rén。

二月二十日再锁宿四绝

刘克庄

角门闭了晓方开,坐撚霜髭尽雪灰。jiǎo mén bì le xiǎo fāng kāi,zuò niǎn shuāng zī jǐn xuě huī。
纵有浩然堪共直,法严不敢唤渠来。zòng yǒu hào rán kān gòng zhí,fǎ yán bù gǎn huàn qú lái。

二月二十日再锁宿四绝

刘克庄

忆昔初寒已拂衣,当时曾悔出山非。yì xī chū hán yǐ fú yī,dāng shí céng huǐ chū shān fēi。
而今老去都忘了,开尽荼梅尚未归。ér jīn lǎo qù dōu wàng le,kāi jǐn tú méi shàng wèi guī。

二月二十日再锁宿四绝

刘克庄

才薄何堪草两麻,封题进了鼓三挝。cái báo hé kān cǎo liǎng má,fēng tí jìn le gǔ sān wō。
平明掣锁无公事,闲看金鱼咽落花。píng míng chè suǒ wú gōng shì,xián kàn jīn yú yàn luò huā。

二月二十日再锁宿四绝

刘克庄

上水船须寸寸挨,摩挲空腹愧非才。shàng shuǐ chuán xū cùn cùn āi,mó sā kōng fù kuì fēi cái。
热瞒舍下痴儿女,道是先生视草来。rè mán shě xià chī ér nǚ,dào shì xiān shēng shì cǎo lái。

寄肃翁紫薇

刘克庄

当年临镜学施朱,不信人间有彼姝。dāng nián lín jìng xué shī zhū,bù xìn rén jiān yǒu bǐ shū。
瞥见内家眉样别,回看镜里是村姑。piē jiàn nèi jiā méi yàng bié,huí kàn jìng lǐ shì cūn gū。

寄题小孤山二首

刘克庄

鼻祖耳孙同嗜好,买山世世种梅花。bí zǔ ěr sūn tóng shì hǎo,mǎi shān shì shì zhǒng méi huā。
直从和靖先生户,割上寒斋处士家。zhí cóng hé jìng xiān shēng hù,gē shàng hán zhāi chù shì jiā。

寄题小孤山二首

刘克庄

梅花种子无穷尽,和靖何曾占断休。méi huā zhǒng zi wú qióng jǐn,hé jìng hé céng zhàn duàn xiū。
若向鼻端参得透,孤山不必在杭州。ruò xiàng bí duān cān dé tòu,gū shān bù bì zài háng zhōu。

奉题付珠二首

刘克庄

象罔得来还失了,寒斋拾去閟藏之。xiàng wǎng dé lái hái shī le,hán zhāi shí qù bì cáng zhī。
临行此物犹难忍,不付他人付二儿。lín xíng cǐ wù yóu nán rěn,bù fù tā rén fù èr ér。

奉题付珠二首

刘克庄

初祖西来但指心,大光明藏在胸襟。chū zǔ xī lái dàn zhǐ xīn,dà guāng míng cáng zài xiōng jīn。
世间盲汉浑忘却,误向骊龙颔下寻。shì jiān máng hàn hún wàng què,wù xiàng lí lóng hàn xià xún。

西斋

刘克庄

西斋残月上窗扉,犹记挑灯共撚髭。xī zhāi cán yuè shàng chuāng fēi,yóu jì tiāo dēng gòng niǎn zī。
欲见阿连惟有梦,老人无梦亦无诗。yù jiàn ā lián wéi yǒu mèng,lǎo rén wú mèng yì wú shī。

首春九日寿溪三绝

刘克庄

只手经营费拮据,十年栽接稍扶疏。zhǐ shǒu jīng yíng fèi jié jù,shí nián zāi jiē shāo fú shū。
犹嫌桧柏纯苍翠,白白红红间数株。yóu xián guì bǎi chún cāng cuì,bái bái hóng hóng jiān shù zhū。

首春九日寿溪三绝

刘克庄

陶子经丘又寻壑,庞公上冢亦携家。táo zi jīng qiū yòu xún hè,páng gōng shàng zhǒng yì xié jiā。
可怜春事今年早,落尽桃花落杏花。kě lián chūn shì jīn nián zǎo,luò jǐn táo huā luò xìng huā。