古诗词

竹溪再和余亦再作

刘克庄

【其一】
帝率耆英入社,攀留穷鬼忘年。dì lǜ qí yīng rù shè,pān liú qióng guǐ wàng nián。
华胥国在吾宇,桃花源有别天。huá xū guó zài wú yǔ,táo huā yuán yǒu bié tiān。
【其二】
老丑难瞒青镜,纯白不生黑丝。lǎo chǒu nán mán qīng jìng,chún bái bù shēng hēi sī。
露顶秃鹙堪笑,垂头病鹤可怜(发)。lù dǐng tū qiū kān xiào,chuí tóu bìng hè kě lián fā。
【其三】
海潮音入佛耳,薰风句达帝聪。hǎi cháo yīn rù fú ěr,xūn fēng jù dá dì cōng。
我已阳喑不语,君无借听于聋(耳)。wǒ yǐ yáng yīn bù yǔ,jūn wú jiè tīng yú lóng ěr。
【其四】
薄雾乍舒乍卷,空花是假是真。báo wù zhà shū zhà juǎn,kōng huā shì jiǎ shì zhēn。
昔曾有刮膜者,世岂无明眼人(目)。xī céng yǒu guā mó zhě,shì qǐ wú míng yǎn rén mù。
【其五】
谨守三缄晚嘿,仅含两齿早衰。jǐn shǒu sān jiān wǎn hēi,jǐn hán liǎng chǐ zǎo shuāi。
先贤食粥乞米,獃汉炊沙作糜(口)。xiān xián shí zhōu qǐ mǐ,dāi hàn chuī shā zuò mí kǒu。
【其六】
纸帐参梅花观,铜彝炷柏子香。zhǐ zhàng cān méi huā guān,tóng yí zhù bǎi zi xiāng。
适梦游旃檀国,觉来元在禅房(鼻)。shì mèng yóu zhān tán guó,jué lái yuán zài chán fáng bí。
【其七】
竹马恍曾聚戏,金鱼从美外观。zhú mǎ huǎng céng jù xì,jīn yú cóng měi wài guān。
随柱史青牛易,骑吕仙黄鹤难(腰)。suí zhù shǐ qīng niú yì,qí lǚ xiān huáng hè nán yāo。
【其八】
掇英可以忘忧,采薇可以求仁。duō yīng kě yǐ wàng yōu,cǎi wēi kě yǐ qiú rén。
忙杀遮西日客,愧死攫白昼人(手)。máng shā zhē xī rì kè,kuì sǐ jué bái zhòu rén shǒu。
【其九】
舍车出郊步屧,系鞋入院不靴。shě chē chū jiāo bù xiè,xì xié rù yuàn bù xuē。
未妨扶九节杖,似曾踏八花磚(足)。wèi fáng fú jiǔ jié zhàng,shì céng tà bā huā zhuān zú。
【其十】
谁能遁而无闷,吾非恶此欲逃。shuí néng dùn ér wú mèn,wú fēi è cǐ yù táo。
林下寂寂人少,花间纍纍冢高。lín xià jì jì rén shǎo,huā jiān léi léi zhǒng gāo。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

跋方寔孙长短句

刘克庄

金针玉指巧安排,直把天孙锦剪裁。jīn zhēn yù zhǐ qiǎo ān pái,zhí bǎ tiān sūn jǐn jiǎn cái。
樊素口中都道得,春莺啭处细听来。fán sù kǒu zhōng dōu dào dé,chūn yīng zhuàn chù xì tīng lái。
欲歌郢客声难和,才误周郎首已回。yù gē yǐng kè shēng nán hé,cái wù zhōu láng shǒu yǐ huí。
可惜禁中无应制,等闲老却谪仙才。kě xī jìn zhōng wú yīng zhì,děng xián lǎo què zhé xiān cái。

题林梦馨本朝杂咏

刘克庄

二百新题字四千,庚申已后甲寅前。èr bǎi xīn tí zì sì qiān,gēng shēn yǐ hòu jiǎ yín qián。
继周可以知百世,续汉谁曾到八年。jì zhōu kě yǐ zhī bǎi shì,xù hàn shuí céng dào bā nián。
江左重修泰陵录,水心绝重建隆编。jiāng zuǒ zhòng xiū tài líng lù,shuǐ xīn jué zhòng jiàn lóng biān。
何时老子真闲退,共结青灯蠹简缘。hé shí lǎo zi zhēn xián tuì,gòng jié qīng dēng dù jiǎn yuán。

辛亥三月九日宿囊山

刘克庄

已买荒山卜毳藏,岂知来此借禅床。yǐ mǎi huāng shān bo cuì cáng,qǐ zhī lái cǐ jiè chán chuáng。
傍人尽怪病摩诘,送客不嫌穷孟尝。bàng rén jǐn guài bìng mó jí,sòng kè bù xián qióng mèng cháng。
皓白群仙应笑老,昏花太乙谩分光。hào bái qún xiān yīng xiào lǎo,hūn huā tài yǐ mán fēn guāng。
何时邻里持牛酒,却贺先生返故乡。hé shí lín lǐ chí niú jiǔ,què hè xiān shēng fǎn gù xiāng。

小圃有双莲夏芙蓉之喜文字祥也各赋一诗为宗族亲朋联名得隽之谶

刘克庄

一色双葩费剪裁,固知造物巧胚胎。yī sè shuāng pā fèi jiǎn cái,gù zhī zào wù qiǎo pēi tāi。
机云乍自吴中出,坡颍初从蜀道来。jī yún zhà zì wú zhōng chū,pō yǐng chū cóng shǔ dào lái。
佳谶似因先辈设,瑞苞不为老人开。jiā chèn shì yīn xiān bèi shè,ruì bāo bù wèi lǎo rén kāi。
集英明岁薰风里,席上英才即斗魁。jí yīng míng suì xūn fēng lǐ,xí shàng yīng cái jí dòu kuí。

小圃有双莲夏芙蓉之喜文字祥也各赋一诗为宗族亲朋联名得隽之谶

刘克庄

四月池边见拒霜,园丁惊问此何祥。sì yuè chí biān jiàn jù shuāng,yuán dīng jīng wèn cǐ hé xiáng。
花如云锦翻新样,叶似宫袍染御香。huā rú yún jǐn fān xīn yàng,yè shì gōng páo rǎn yù xiāng。
病不能陪花酒伴,诗犹堪噪鼓旗傍。bìng bù néng péi huā jiǔ bàn,shī yóu kān zào gǔ qí bàng。
诸君笔力回元化,努力先春压众芳。zhū jūn bǐ lì huí yuán huà,nǔ lì xiān chūn yā zhòng fāng。

自和二首

刘克庄

□□□间不知裁,老思安能更夺胎。jiān bù zhī cái,lǎo sī ān néng gèng duó tāi。
九制一挥嗟事在,重□双导系时来。jiǔ zhì yī huī jiē shì zài,zhòng shuāng dǎo xì shí lái。
拟营草具留连赏,莫放花神取次开。nǐ yíng cǎo jù liú lián shǎng,mò fàng huā shén qǔ cì kāi。
堪叹吾门今寂寂,过江曾有两抡魁。kān tàn wú mén jīn jì jì,guò jiāng céng yǒu liǎng lūn kuí。

自和二首

刘克庄

老子而今两鬓霜,未应痴绝泥禨祥。lǎo zi ér jīn liǎng bìn shuāng,wèi yīng chī jué ní jī xiáng。
不能木末搴朝露,未免篱边嗅晚香。bù néng mù mò qiān cháo lù,wèi miǎn lí biān xiù wǎn xiāng。
便合折来书卷畔,讵宜簪向宝钗傍。biàn hé zhé lái shū juǎn pàn,jù yí zān xiàng bǎo chāi bàng。
漫山千树方芽甲,肯信人间有早芳。màn shān qiān shù fāng yá jiǎ,kěn xìn rén jiān yǒu zǎo fāng。

次韵张秘丞皱玉诗

刘克庄

雨湿红裳靡待秋,摘来深愧木瓜投。yǔ shī hóng shang mí dài qiū,zhāi lái shēn kuì mù guā tóu。
只今陈紫无真本,比昔姚黄胜一筹。zhǐ jīn chén zǐ wú zhēn běn,bǐ xī yáo huáng shèng yī chóu。
聊荐金盘蠲渴肺,不烦绮席啭歌喉。liáo jiàn jīn pán juān kě fèi,bù fán qǐ xí zhuàn gē hóu。
圣朝仁远停包贡,赖有公诗为拔尤。shèng cháo rén yuǎn tíng bāo gòng,lài yǒu gōng shī wèi bá yóu。

题丁给事祠堂

刘克庄

辽鹤何年返故乡,天风剑佩已骞翔。liáo hè hé nián fǎn gù xiāng,tiān fēng jiàn pèi yǐ qiān xiáng。
郡人议叶来胥宇,兄子才高肯弗堂。jùn rén yì yè lái xū yǔ,xiōng zi cái gāo kěn fú táng。
里选诸儒俱饮惠,谏书百世尚流芳。lǐ xuǎn zhū rú jù yǐn huì,jiàn shū bǎi shì shàng liú fāng。
试歌此曲陈蕉荔,万一乘云下帝旁。shì gē cǐ qū chén jiāo lì,wàn yī chéng yún xià dì páng。

壬子九日与群从子侄登乌石山用樊川韵

刘克庄

垂髫登巘捷于飞,岁晚重来脚力微。chuí tiáo dēng yǎn jié yú fēi,suì wǎn zhòng lái jiǎo lì wēi。
壹死壹生群从少,某丘某水几人归。yī sǐ yī shēng qún cóng shǎo,mǒu qiū mǒu shuǐ jǐ rén guī。
即今秉烛游清夜,自古无绳系夕晖。jí jīn bǐng zhú yóu qīng yè,zì gǔ wú shéng xì xī huī。
莫忆宫门谢时服,海图尚可补寒衣。mò yì gōng mén xiè shí fú,hǎi tú shàng kě bǔ hán yī。

别赋一首

刘克庄

平芜尽处即沧溟,身寄区中等一萍。píng wú jǐn chù jí cāng míng,shēn jì qū zhōng děng yī píng。
种杞菊翁犹老健,插茱萸伴半凋零。zhǒng qǐ jú wēng yóu lǎo jiàn,chā zhū yú bàn bàn diāo líng。
去年敕设尘飞鞚,今日村酤草塞瓶。qù nián chì shè chén fēi kòng,jīn rì cūn gū cǎo sāi píng。
却笑痴人妄分别,何人未必胜刘伶。què xiào chī rén wàng fēn bié,hé rén wèi bì shèng liú líng。

聂令人挽诗

刘克庄

轵井夫人风义远,阜陵丞相典刑存。zhǐ jǐng fū rén fēng yì yuǎn,fù líng chéng xiāng diǎn xíng cún。
妇言初不逾闺壸,家法尤先下里门。fù yán chū bù yú guī kǔn,jiā fǎ yóu xiān xià lǐ mén。
命服六珈宜大国,送车千乘忽寒原。mìng fú liù jiā yí dà guó,sòng chē qiān chéng hū hán yuán。
暮年无复升堂拜,草就埋辞一断魂。mù nián wú fù shēng táng bài,cǎo jiù mái cí yī duàn hún。

次韵张秘丞劝驾

刘克庄

一纸黄书举茂才,使君后挽复前推。yī zhǐ huáng shū jǔ mào cái,shǐ jūn hòu wǎn fù qián tuī。
似闻太史占奎宿,先敕天官起蛰雷。shì wén tài shǐ zhàn kuí sù,xiān chì tiān guān qǐ zhé léi。
唐世科场先进士,汉家郊庙要抡魁。táng shì kē chǎng xiān jìn shì,hàn jiā jiāo miào yào lūn kuí。
白头乡老殷勤处,西望旗铃送喜来。bái tóu xiāng lǎo yīn qín chù,xī wàng qí líng sòng xǐ lái。

送丁南一

刘克庄

畴昔奇君志不凡,天风万里送云帆。chóu xī qí jūn zhì bù fán,tiān fēng wàn lǐ sòng yún fān。
只须读赋惊崔郾,何待移书祝陆傪。zhǐ xū dú fù jīng cuī yǎn,hé dài yí shū zhù lù cān。
墨点不施红勒帛,锦衣与换白襕衫。mò diǎn bù shī hóng lēi bó,jǐn yī yǔ huàn bái lán shān。
定知慷慨丹墀对,千载平津尚有惭。dìng zhī kāng kǎi dān chí duì,qiān zài píng jīn shàng yǒu cán。

送方楷

刘克庄

才子囊书入帝京,鴳飞安敢料鹏程。cái zi náng shū rù dì jīng,yàn fēi ān gǎn liào péng chéng。
赴南宫缓功夫久,携北碑多嗜好清。fù nán gōng huǎn gōng fū jiǔ,xié běi bēi duō shì hǎo qīng。
玉镜台边无别泪,金花笺上有芳名。yù jìng tái biān wú bié lèi,jīn huā jiān shàng yǒu fāng míng。
可怜病叟如蜗缩,呵冻题诗当饯行。kě lián bìng sǒu rú wō suō,hē dòng tí shī dāng jiàn xíng。