古诗词

车驾幸袐书省口号

程俱

端门清跸隐修廊,麟省新开接建章。duān mén qīng bì yǐn xiū láng,lín shěng xīn kāi jiē jiàn zhāng。
六玉虬飞黄道稳,五芝华耸赪袍光。liù yù qiú fēi huáng dào wěn,wǔ zhī huá sǒng chēng páo guāng。
风生凡腋天颜近,春入仙洲昼漏长。fēng shēng fán yè tiān yán jìn,chūn rù xiān zhōu zhòu lòu zhǎng。
拭目训词成饱德,共瞻云日仰陶唐。shì mù xùn cí chéng bǎo dé,gòng zhān yún rì yǎng táo táng。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

比者彦文少卿一再枉过且有卜邻之约投老山林深慰孤陋兹者误蒙召旨固已具述多病不才乞侍祠宫观矣辱贶佳篇佩戢厚意谨次韵奉酬

程俱

衰迟澹无营,百念已灰冷。shuāi chí dàn wú yíng,bǎi niàn yǐ huī lěng。
时吟蕊珠句,聊复寄二景。shí yín ruǐ zhū jù,liáo fù jì èr jǐng。
平生坐五穷,相逐如形影。píng shēng zuò wǔ qióng,xiāng zhú rú xíng yǐng。
华颠行路难,雅志不一逞。huá diān xíng lù nán,yǎ zhì bù yī chěng。
逝言北山北,耕钓得重整。shì yán běi shān běi,gēng diào dé zhòng zhěng。
结庐甚幽深,不觉在人境。jié lú shén yōu shēn,bù jué zài rén jìng。
江公饱丛林,高视妙峰顶。jiāng gōng bǎo cóng lín,gāo shì miào fēng dǐng。
时迂百里驾,清坐举春茗。shí yū bǎi lǐ jià,qīng zuò jǔ chūn míng。
相期老嵁岩,守望依同井。xiāng qī lǎo kān yán,shǒu wàng yī tóng jǐng。
久知无朋酒,出没均酩酊。jiǔ zhī wú péng jiǔ,chū méi jūn mǐng dīng。
向来醒而狂,投老狂方醒。xiàng lái xǐng ér kuáng,tóu lǎo kuáng fāng xǐng。
如何紫泥书,名姓蒙记省。rú hé zǐ ní shū,míng xìng méng jì shěng。
控辞苦陈情,抱病当自屏。kòng cí kǔ chén qíng,bào bìng dāng zì píng。
肯令晓猿惊,滓辱及崖岭。kěn lìng xiǎo yuán jīng,zǐ rǔ jí yá lǐng。
新诗比移文,三复得深领。xīn shī bǐ yí wén,sān fù dé shēn lǐng。

和蒋尚书园第新亭二首

程俱

千寻屹冰台,一室穿瓮牖。qiān xún yì bīng tái,yī shì chuān wèng yǒu。
伤生定难遵,极侈固无取。shāng shēng dìng nán zūn,jí chǐ gù wú qǔ。
兹亭挹空翠,势出巨灵手。zī tíng yì kōng cuì,shì chū jù líng shǒu。
纵目云梦区,时来赋乌有。zòng mù yún mèng qū,shí lái fù wū yǒu。

和蒋尚书园第新亭二首

程俱

群山对西丘,突兀几千岁。qún shān duì xī qiū,tū wù jǐ qiān suì。
超然宇宙间,安用乘云气。chāo rán yǔ zhòu jiān,ān yòng chéng yún qì。
松筠非小草,出处皆远志。sōng yún fēi xiǎo cǎo,chū chù jiē yuǎn zhì。
他年姚尚书,指画要十事。tā nián yáo shàng shū,zhǐ huà yào shí shì。

以夜宿匠舍诗示晁以道说之乃以古句为谢次韵酬之一首

程俱

平生拙自理,不办一亩宫。píng shēng zhuō zì lǐ,bù bàn yī mǔ gōng。
聊从斫轮扁,敢慕执戟雄。liáo cóng zhuó lún biǎn,gǎn mù zhí jǐ xióng。
惭非五凤手,正着双凫中。cán fēi wǔ fèng shǒu,zhèng zhe shuāng fú zhōng。
何言散骑省,难下青藜翁。hé yán sàn qí shěng,nán xià qīng lí wēng。
相望一牛吼,有客方固穷。xiāng wàng yī niú hǒu,yǒu kè fāng gù qióng。
床头河洛书,莹光吐长虹。chuáng tóu hé luò shū,yíng guāng tǔ zhǎng hóng。
时时发佳句,执若万折东。shí shí fā jiā jù,zhí ruò wàn zhé dōng。
我诗出龟赐,寒螀抱霜丛。wǒ shī chū guī cì,hán jiāng bào shuāng cóng。
谁当写秋思,妙器无号钟。shuí dāng xiě qiū sī,miào qì wú hào zhōng。
相从无何境,曳履哦清风。xiāng cóng wú hé jìng,yè lǚ ó qīng fēng。

借叶内翰画令小江模写

程俱

十年同舍今华颠,印山满眼囊无钱。shí nián tóng shě jīn huá diān,yìn shān mǎn yǎn náng wú qián。
每看图画辄心醉,自笑说食流饥涎。měi kàn tú huà zhé xīn zuì,zì xiào shuō shí liú jī xián。
世间范李真幻士,断取妙喜移山川。shì jiān fàn lǐ zhēn huàn shì,duàn qǔ miào xǐ yí shān chuān。
朝来问疾方丈室,但怪衡霍罗窗轩。cháo lái wèn jí fāng zhàng shì,dàn guài héng huò luó chuāng xuān。
飘风急雨暗四泽,转看锦翠开云烟。piāo fēng jí yǔ àn sì zé,zhuǎn kàn jǐn cuì kāi yún yān。
崔嵬磊块冻相倚,恍然雪塞蓝田关。cuī wéi lěi kuài dòng xiāng yǐ,huǎng rán xuě sāi lán tián guān。
是中大有结茅地,指点三径依林泉。shì zhōng dà yǒu jié máo dì,zhǐ diǎn sān jìng yī lín quán。
世人无乃笑痴绝,心境二妄交相缠。shì rén wú nǎi xiào chī jué,xīn jìng èr wàng jiāo xiāng chán。
安知三万师子座,同此幻力无中边。ān zhī sān wàn shī zi zuò,tóng cǐ huàn lì wú zhōng biān。
衢山小江新悟幻,落笔欲追祈与虔。qú shān xiǎo jiāng xīn wù huàn,luò bǐ yù zhuī qí yǔ qián。
愿从公借此妙景,已具东绢和丹铅。yuàn cóng gōng jiè cǐ miào jǐng,yǐ jù dōng juàn hé dān qiān。
照中写照供幻观,聊自慰藉销穷年。zhào zhōng xiě zhào gōng huàn guān,liáo zì wèi jí xiāo qióng nián。
千岩万壑纳环堵,更令一拂松风弦。qiān yán wàn hè nà huán dǔ,gèng lìng yī fú sōng fēng xián。

自仲嘉云亡未始见梦舟行夜入吴兴境有梦如平生感而赋诗四首

程俱

江子隘斯世,翛然向方蓬。jiāng zi ài sī shì,xiāo rán xiàng fāng péng。
一朝成千古,寤寐不复通。yī cháo chéng qiān gǔ,wù mèi bù fù tōng。
夜入霅溪境,胡然见幽梦。yè rù zhà xī jìng,hú rán jiàn yōu mèng。
高标何所似,俯仰风中松。gāo biāo hé suǒ shì,fǔ yǎng fēng zhōng sōng。
笑谈如平生,炯炯双方瞳。xiào tán rú píng shēng,jiǒng jiǒng shuāng fāng tóng。
去年经行地,陈迹亦已空。qù nián jīng xíng dì,chén jì yì yǐ kōng。
故应玄真老,相与游无穷。gù yīng xuán zhēn lǎo,xiāng yǔ yóu wú qióng。

自仲嘉云亡未始见梦舟行夜入吴兴境有梦如平生感而赋诗四首

程俱

诸人久不死,而使武子先。zhū rén jiǔ bù sǐ,ér shǐ wǔ zi xiān。
斯言太痴绝,爱恶无乃偏。sī yán tài chī jué,ài è wú nǎi piān。
君看雅正情,播在三百篇。jūn kàn yǎ zhèng qíng,bō zài sān bǎi piān。
秦人哀三良,百身宁可捐。qín rén āi sān liáng,bǎi shēn níng kě juān。
相鼠有深刺,嗟哉胡不遄。xiāng shǔ yǒu shēn cì,jiē zāi hú bù chuán。
此岂惑者欤,加膝坠诸渊。cǐ qǐ huò zhě yú,jiā xī zhuì zhū yuān。
乃知孙楚狂,未必非公言。nǎi zhī sūn chǔ kuáng,wèi bì fēi gōng yán。

自仲嘉云亡未始见梦舟行夜入吴兴境有梦如平生感而赋诗四首

程俱

世以势论士,君诚不如人。shì yǐ shì lùn shì,jūn chéng bù rú rén。
扬扬乘轩者,志满气甚振。yáng yáng chéng xuān zhě,zhì mǎn qì shén zhèn。
外见七尺躯,中有万斛尘。wài jiàn qī chǐ qū,zhōng yǒu wàn hú chén。
凿枘固难入,鹗鸾岂相伦。záo ruì gù nán rù,è luán qǐ xiāng lún。
炙手苟可热,行路为雷陈。zhì shǒu gǒu kě rè,xíng lù wèi léi chén。
高栖冷如铁,骨肉不得亲。gāo qī lěng rú tiě,gǔ ròu bù dé qīn。
谁能独无死,荣辱久乃真。shuí néng dú wú sǐ,róng rǔ jiǔ nǎi zhēn。

自仲嘉云亡未始见梦舟行夜入吴兴境有梦如平生感而赋诗四首

程俱

皇天非无知,伯道固有后。huáng tiān fēi wú zhī,bó dào gù yǒu hòu。
百年能复几,仅比一昏昼。bǎi nián néng fù jǐ,jǐn bǐ yī hūn zhòu。
久知彭篯夭,不及殇子寿。jiǔ zhī péng jiān yāo,bù jí shāng zi shòu。
向来箪瓢生,庙食至今侑。xiàng lái dān piáo shēng,miào shí zhì jīn yòu。
东陵虽饱死,千载有馀臭。dōng líng suī bǎo sǐ,qiān zài yǒu yú chòu。
枭藩得刳肠,苕折谩遗鷇。xiāo fān dé kū cháng,sháo zhé mán yí kòu。
试当问玄夫,此理或可究。shì dāng wèn xuán fū,cǐ lǐ huò kě jiū。

初到书局以万七千钱得一老马盲右目戏作古句自嘲一首

程俱

蹄间三寻汗流赭,九逵雷雹争飞洒。tí jiān sān xún hàn liú zhě,jiǔ kuí léi báo zhēng fēi sǎ。
我穷那得骋追风,正拟虺尵行果下。wǒ qióng nà dé chěng zhuī fēng,zhèng nǐ huī tuí xíng guǒ xià。
平生畏途饱经历,夜半临深无驭者。píng shēng wèi tú bǎo jīng lì,yè bàn lín shēn wú yù zhě。
故应造物巧相戏,却比盲人骑瞎马。gù yīng zào wù qiǎo xiāng xì,què bǐ máng rén qí xiā mǎ。
李南知音当促步,广汉腾嘲不相假。lǐ nán zhī yīn dāng cù bù,guǎng hàn téng cháo bù xiāng jiǎ。
执鞭良称塞翁儿,并辔聊从杜陵夏。zhí biān liáng chēng sāi wēng ér,bìng pèi liáo cóng dù líng xià。
庞然病颡岂其类,老矣问途那可舍。páng rán bìng sǎng qǐ qí lèi,lǎo yǐ wèn tú nà kě shě。
径烦一夫事刷秣,似桂新刍不盈把。jìng fán yī fū shì shuā mò,shì guì xīn chú bù yíng bǎ。
向来伯厚亦安在,结驷鸡栖同土苴。xiàng lái bó hòu yì ān zài,jié sì jī qī tóng tǔ jū。
他年东去把撩风,纵尔逍遥汴东野。tā nián dōng qù bǎ liāo fēng,zòng ěr xiāo yáo biàn dōng yě。

神霄宫知宫陈应常邀乡人集道堂余不果往毛彦时有诗诸公皆和见率同作次韵一首

程俱

南枝月明乌鹊飞,北风惊沙燕马嘶。nán zhī yuè míng wū què fēi,běi fēng jīng shā yàn mǎ sī。
倦游乃有故乡念,强学处士听朝鸡。juàn yóu nǎi yǒu gù xiāng niàn,qiáng xué chù shì tīng cháo jī。
马蹄得得乌帽底,与日竞走东还西。mǎ tí dé dé wū mào dǐ,yǔ rì jìng zǒu dōng hái xī。
安知神府在人境,晓雾十里飞香猊。ān zhī shén fǔ zài rén jìng,xiǎo wù shí lǐ fēi xiāng ní。
咄嗟似与化人遇,宫殿盘郁穷烟霏。duō jiē shì yǔ huà rén yù,gōng diàn pán yù qióng yān fēi。
瑛房蕊箧浩无极,当关九虎何由窥。yīng fáng ruǐ qiè hào wú jí,dāng guān jiǔ hǔ hé yóu kuī。
仙郎邀客自清旦,阒若岫户临江湄。xiān láng yāo kè zì qīng dàn,qù ruò xiù hù lín jiāng méi。
向来同是烂柯客,石梁跨野长虹垂。xiàng lái tóng shì làn kē kè,shí liáng kuà yě zhǎng hóng chuí。
登晨未辨七盟盖,祈年欲采三华芝。dēng chén wèi biàn qī méng gài,qí nián yù cǎi sān huá zhī。
授书忽作蕊珠吏,云篆岂特传盟威。shòu shū hū zuò ruǐ zhū lì,yún zhuàn qǐ tè chuán méng wēi。
故人一笑共清景,常谈曲谨皆芟夷。gù rén yī xiào gòng qīng jǐng,cháng tán qū jǐn jiē shān yí。
而余煮饼北窗卧,正坐世网缠绵之。ér yú zhǔ bǐng běi chuāng wò,zhèng zuò shì wǎng chán mián zhī。
枣瓜麟脯不同举,但见彩笔方交驰。zǎo guā lín pú bù tóng jǔ,dàn jiàn cǎi bǐ fāng jiāo chí。
萧然俯仰在环堵,穷巷偪仄仍喧卑。xiāo rán fǔ yǎng zài huán dǔ,qióng xiàng bī zè réng xuān bēi。
高堂修竹寄遐想,况烹雪乳调清丝。gāo táng xiū zhú jì xiá xiǎng,kuàng pēng xuě rǔ diào qīng sī。
径须暇日一寻胜,眼中尘袂空成帷。jìng xū xiá rì yī xún shèng,yǎn zhōng chén mèi kōng chéng wéi。

以蒋永仲画双松为故人寿

程俱

青松千岁姿,擢质万仞冈。qīng sōng qiān suì zī,zhuó zhì wàn rèn gāng。
霜根初茁秀,气已凌千章。shuāng gēn chū zhuó xiù,qì yǐ líng qiān zhāng。
去天尺五地,雨露先众芳。qù tiān chǐ wǔ dì,yǔ lù xiān zhòng fāng。
晨光为膏沐,鬣鬣倾扶桑。chén guāng wèi gāo mù,liè liè qīng fú sāng。
故应神物护,茂叶成深苍。gù yīng shén wù hù,mào yè chéng shēn cāng。
尔来向三纪,已作拿云骧。ěr lái xiàng sān jì,yǐ zuò ná yún xiāng。
岂惟蔽牛马,固已中栋梁。qǐ wéi bì niú mǎ,gù yǐ zhōng dòng liáng。
上有参天枝,下有延年肪。shàng yǒu cān tiān zhī,xià yǒu yán nián fáng。
苍荫被草木,皆为芝木香。cāng yīn bèi cǎo mù,jiē wèi zhī mù xiāng。
众鸟不敢巢,或来孤凤凰。zhòng niǎo bù gǎn cháo,huò lái gū fèng huáng。
会当回万牛,一柱来明堂。huì dāng huí wàn niú,yī zhù lái míng táng。
却顾冰涧底,岁寒永相望。què gù bīng jiàn dǐ,suì hán yǒng xiāng wàng。

诗送赵承之秘监鼎臣安抚邓州三首

程俱

平生竹隐翁,胸次着千古。píng shēng zhú yǐn wēng,xiōng cì zhe qiān gǔ。
挥毫剧翻澜,碑版照秦楚。huī háo jù fān lán,bēi bǎn zhào qín chǔ。
十年屈僚佐,留使望天府。shí nián qū liáo zuǒ,liú shǐ wàng tiān fǔ。
今年道山颠,士论乃深许。jīn nián dào shān diān,shì lùn nǎi shēn xǔ。
歌词荐清庙,盛典更藻斧。gē cí jiàn qīng miào,shèng diǎn gèng zǎo fǔ。
忽持南阳节,声动汉江浦。hū chí nán yáng jié,shēng dòng hàn jiāng pǔ。
清班寄麟台,雄职暂符虎。qīng bān jì lín tái,xióng zhí zàn fú hǔ。
遥知佳政传,召杜安足数。yáo zhī jiā zhèng chuán,zhào dù ān zú shù。

诗送赵承之秘监鼎臣安抚邓州三首

程俱

往者南阳耕,相望鹿门翁。wǎng zhě nán yáng gēng,xiāng wàng lù mén wēng。
时来拜床下,鸡黍相与同。shí lái bài chuáng xià,jī shǔ xiāng yǔ tóng。
安知田舍中,离凤友伏龙。ān zhī tián shě zhōng,lí fèng yǒu fú lóng。
我疑两州间,地美物亦丰。wǒ yí liǎng zhōu jiān,dì měi wù yì fēng。
故应钓游处,清泉荫高松。gù yīng diào yóu chù,qīng quán yīn gāo sōng。
人英何代无,傥有前贤风。rén yīng hé dài wú,tǎng yǒu qián xián fēng。
弓旌恐难致,羔雁或可通。gōng jīng kǒng nán zhì,gāo yàn huò kě tōng。

诗送赵承之秘监鼎臣安抚邓州三首

程俱

潭潭内史府,侃侃东西录。tán tán nèi shǐ fǔ,kǎn kǎn dōng xī lù。
当年得一士,众视惊刮目。dāng nián dé yī shì,zhòng shì jīng guā mù。
何殊致洪造,初不羡博育。hé shū zhì hóng zào,chū bù xiàn bó yù。
林侯忽东归,怀宝媚幽独。lín hóu hū dōng guī,huái bǎo mèi yōu dú。
赵侯小腾骞,文采冠群玉。zhào hóu xiǎo téng qiān,wén cǎi guān qún yù。
要之进退间,了不异兰菊。yào zhī jìn tuì jiān,le bù yì lán jú。
因公怀若人,皎皎叹空谷。yīn gōng huái ruò rén,jiǎo jiǎo tàn kōng gǔ。